Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy là kẻ thù, nhưng sự kiên nghị và bất khuất An Hà Đạo thể hiện lúc này cũng khiến Diệp Thiên phải nhìn với con mắt khác.

Cậu bỏ mặc An Hà Đạo, định xông về phía Dương Diệt Sinh, nhưng đúng lúc này, gã lại giơ cánh tay lên, một luồng sáng bắn ra từ ống tay áo gã, đó là một chiếc nghiên bằng bàn tay.

"Tỏa Thiên Nghiên?".

Diệp Thiên đanh mắt nhìn, nhận ra món bảo vật này của thần điện Thái Dương từ ký ức của Dương U Minh.

"Hừ, Diệp Lăng Thiên, cậu nghĩ cậu đã thắng tôi thật sao?".

An Hà Đạo nở nụ cười khẩy dữ tợn, sau đó vung kiếm Tinh Thần lên, trên Tỏa Thiên Nghiên lập tức hiện ra một hình ảnh.

Trong hình ảnh kia, các trưởng lão đệ tử của Hiên Viên Điện như Phong Hậu, Độ Ách, Ôn Thắng Nam đều có vẻ mặt đau đớn, chân lực ngưng tụ, dường như đang cố gắng chống đỡ gì đó.

"Diệp Lăng Thiên, nhìn thấy rồi chứ? Bây giờ bọn chúng đang bị nhốt trong Tỏa Thiên Nghiên, chịu sức ép gấp hơn nghìn lần trọng lực. Với tu vi của đám Phong Hậu và Độ Ách, thì có thể chống đỡ một thời gian, nhưng các đệ tử khác của Hiên Viên Điện thì không được may mắn như vậy đâu!”.

"Chỉ cần không đến 15 phút nữa, bọn chúng sẽ bị ép thành bã!".

Diệp Thiên nghe thấy thế, ánh mắt bắn ra sát khí khiếp người: "An Hà Đạo, ông chán sống à?".

Cậu biết rõ An Hà Đạo không phải nói lời dọa dẫm, gấp nghìn lần trọng lực, nghe thấy đã nổi da gà.

Dưới trường trọng lực gấp trăm lần ở Tinh Ngân Chi Nhãn, cậu còn cảm thấy vô cùng khó chịu. Mà đây còn gấp 10 lần ở Tinh Ngân Chi Nhãn, cho dù là nguyên anh thần phẩm ở trong đó thì cũng không chịu nổi.

Phong Hậu và Độ Ách chỉ là nguyên anh ngũ phẩm, cùng lắm chỉ chống lại được trọng lực này trong một hai tiếng. Còn dưới nguyên anh, nghìn lần trọng lực chẳng khác nào tuyệt cảnh đối với bọn họ.

Nếu không phải Phong Hậu và Độ Ách chia một phần sức mạnh để bảo vệ đám Ôn Thắng Nam, thì bọn họ đã nát bét từ lâu rồi.

An Hà Đạo nhìn vẻ mặt tức giận của Diệp Thiên, nụ cười càng rạng rỡ hơn.

"Người chán sống không phải là tôi!".

"Mà là cậu!".

Dứt lời, đôi mắt gã bỗng lóe lên tia sáng, một ảo ảnh xuất ra từ đỉnh đầu An Hà Đạo, dung mạo giống hệt với gã.

"Hử?".

Diệp Thiên thấy thế, đồng tử hơi co lại, ảo ảnh này là linh hồn của An Hà Đạo, ông ta chủ động vứt bỏ thân xác, để hồn lìa khỏi cơ thể?

Phải biết rằng, linh hồn mất đi sự bảo vệ của thân xác sẽ vô cùng yếu ớt, cho dù là nguyên anh thần phẩm thì cũng không tránh được quy luật này.

Trừ khi đạt tới hóa thần, linh hồn đã được ngưng luyện, có thể làm tới mức xuất nguyên thần, du đãng hư không, thì mới hoàn toàn thoát khỏi sự giới hạn của thân xác.

Nhưng dù thế nào, sự kết hợp giữa thân xác và linh hồn mới là mạnh nhất, An Hà Đạo bỏ mặc thân xác, hóa thành trạng thái linh hồn, đây vốn là hành động nguy hiểm như đi trên băng mỏng.

"Diệp Lăng Thiên, thế giới trọng lực trong Tỏa Thiên Nghiên này do linh hồn của tôi điều khiển. Chỉ cần cậu không tránh né không phòng ngự, đỡ nhát kiếm cuối cùng này, thì tôi sẽ giải trừ trường trọng lực cho bọn họ".

Linh hồn của An Hà Đạo cất tiếng cười điên cuồng, sau đó kiếm linh phía sau gã cũng nhanh chóng thu nhỏ bằng tỉ lệ của gã, sóng vai đứng cạnh nhau.

Một người một linh là hai linh hồn ảo ảnh tương đồng, nhưng lúc này, cùng với cảm ứng linh hồn của An Hà Đạo, kiếm Tinh Thần cũng lập tức vỡ vụn thành từng mảnh, mảnh vụn thân kiếm ngưng tụ thành kiếm thế ngút trời.

Kiếm thế vô cùng lạnh lẽo, linh hồn của An Hà Đạo và kiếm linh cùng điều khiển, khiến luồng kiếm thế này giống như cuồng phong, càng tụ càng mạnh, dường như muốn khuấy nát bầu trời.

Nhát kiếm này mạnh hơn, mãnh liệt hơn tất thảy những nhát kiếm An Hà Đạo đánh ra trước đó, mang theo khí tức tinh thần mạnh mẽ không sợ chết chưa bao giờ thấy.

Đúng lúc linh hồn của An Hà Đạo chuẩn bị điều khiển kiếm thế chém ra, thì Diệp Thiên bỗng bật cười, cười rất rạng rỡ.

"An Hà Đạo, chiêu xả thân vung kiếm này của ông quả thực rất mạnh, tôi tự nhận mình chưa chắc có thể đỡ được”.

"Chỉ tiếc là ông đã chọn sai phương thức thi triển. Hiện giờ ông không thể chém nhát kiếm này được".

"Hử?", ánh mắt An Hà Đạo tỏ vẻ hơi kinh ngạc: "Là sao?".

Diệp Thiên không trả lời, đôi mắt lóe lên tia sáng, một luồng sáng hình lưỡi liềm màu trắng bằng bàn tay bỗng bắn ra từ thần phủ của cậu, xuyên vào hư không.

Lưỡi dao thần niệm, dao cấp hồn!

Chuyên dùng để chém linh hồn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK