Mục lục
Mối Tình Đầu Hoang Phí (full) - Trần Mỹ An - Lưu Thanh Bách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi hy vọng mọi người sẽ hợp tác, và tôi muốn thấy được những thứ có thể nghiệm chứng trễ nhất là tuần sau” 

“Được thôi” - Lưu Văn Trường rất sảng khoái đồng ý, thật ra nhìn một màn giữa con trai và Mỹ An khiến ông ta thấy kích thích hơn nhiều. 

Tình yêu không bao giờ là một đóa hoa hồng đẹp đẽ nó là một đóa hoa đầy gai, muốn nắm được nó thì phải chấp nhận chịu đau đớn. Có nhiều người đã chết vì mất máu trước khi nắm được tình yêu trong tay. 

Mỹ An nghe được câu này xong liền xoay lưng bước ra ngoài, cô đi ngang qua Thanh Bách mà không nói bất kỳ một lời nào. Thanh Bách siết chặt hai tay cũng chạy đuổi theo Mỹ An, anh chặn cô lại, ánh mắt âm trầm hỏi: 

“Em không có lời gì muốn giải thích với tôi?” 

“Có thể giải thích được nữa không?” 

Thanh Bách nghe câu này càng thêm tức giận, không nói hai lời trực tiếp ôm lấy Mỹ An vào thang máy bấm lên sân thượng. 

 

Thanh Bách không hề nương tay, anh dùng lực rất mạnh nắm cổ tay cô, giống như đang muốn mang những tức giận trong người trúc ra hết. Mỹ An hiện tại thật sự là bị lôi từ trong thang máy lên sân thượng. 

“Anh mau buông em ra” - Mỹ An bị đau nên ra sức vùng vẫy. 

“Buông?” - Thanh Bách giữ chặt hai vai Mỹ An, ép cô nhìn thẳng vào mình - “Buông em ra rồi em định làm gì với tôi nữa đây?” 

Mỹ An cau mày, khó khăn nói: 

“Anh muốn mắng muốn trách gì cũng được, em không phủ nhận là em đã tính kế em. Chính em gian lận trong chuyện phân chia tài sản sau hôn nhân của chúng ta để chiếm đoạt 20% cổ phần Lưu gia” 

“Trần Mỹ An, em có cần thẳng thắn như vậy không? Em có thể lừa tôi mà, em có thể nói là do mọi người sắp xếp em không biết gì hết mà” - Thanh Bách nghiến răng nói. 

“Em không muốn lừa dối anh, chuyện em làm em sẽ nhận” 

“Không muốn lừa tôi? Em đã lừa rồi đó thôi” - Thanh 

Bách cười chua chát - “Em biết tôi giận vì gì không?” 

Mỹ An gật đầu. 

“Em biết? Em có thật là biết không hả?” - Thanh Bách cứ hỏi một câu lại giữ chặt vai cô dằn vặt một lần. 

“Thanh Bách, anh buông em ra trước có được không, em đau” 

“Em cũng biết đau sao? Em có nghĩ trái tim tôi đang đau thế nào không?” - Thanh Bách vẫn là buông Mỹ An ra, hai tay anh bởi vì ngăn mình làm tổn thương cô mà run lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK