Mục lục
Mối Tình Đầu Hoang Phí (full) - Trần Mỹ An - Lưu Thanh Bách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỹ An muốn được nói chuyện với mẹ cô, cô không tin mẹ lại nhẫn tâm như vậy. cô muốn xác nhận có phải tất cả đều do Lưu Văn Trương chủ mưu con mẹ cô cũng chỉ là một người bị lừa gạt. cô lẽ như thế cô sẽ thấy nhẹ lòng hơn, nhưng chuyện mẹ cô phản bội cha cô thì không sao xóa nhòa được.

“Cậu chủ, sao cậu dậy sớm vậy?" -Bác Hai thấy anh mới năm giờ sáng đã mang bộ dạng mệt mỏi từ phòng sách bước ra.

“không ngủ được, ông pha cho tôi tách trà đi.“ - Thanh Bách nói xong lại nhớ tới Mỹ An dặn dò thêm - “Hỏm qua cô ấy bị kinh hãi không ít, tay chân cũng bị xay xát, ông nấu mấy món bổ dưỡng chút."

"Cậu yên tâm, tôi đã cho người chuẩn bị rồi."

Thanh Bách đọc hết mấy tờ báo, uống xong một tách trà cũng thấy trời chưa sáng hẳn, cô vẻ Mỹ An vẫn còn say ngủ. Anh cẩn thận bước lên lòng, nhẹ nhàng mở cửa vào phòng nhìn cô. Bác Hai nhìn thấy Thanh Bách như thế không khỏi thở dài, cô ai vào phòng mình mà phải lén lút như thế không chủ.

Mỹ An đang cuộn tròn trong chăn, hai mày cô vẫn nhíu chặt, không giống như được ngủ ngon. Thanh Bách vươn ngón tay thon dài miết nhẹ mày cô:

“Anh thật sự muốn thấy lại gương mặt an yên của em khi nằm trong lòng anh ngủ."

Nói xong Thanh Bách lại thở dài,

không trách ai được, bây giờ bọn họ

nhìn thấy nhau đểu sự tự động khơi gợi

lại những vết thương lòng. Thanh Bách

oán cha mình cũng trách mẹ cô, Mỹ An

giận mẹ mình lại càng hận cha anh.

Nhưng suy cho cùng, đó vẫn là cha là mẹ của bọn họ. Tình yêu với tình thân luôn là hai lựa chọn muôn thuở khiến người ta đau khổ nhất.

Thanh Bách sợ cô dậy thấy mình sẽ không vui nên chủ động đi tới cong ty khỉ mặt trời vừa ló dạng. ít nhất anh

không muốn làm người cuối cùng biết mọi chuyện nữa, trước khi người khác thu thập được toàn bộ mảnh ghép của chuyện năm xưa, anh sẽ nắm giữ chúng.

"cô dậy rồi sao? vết thương ở tay con đau không? Tôi chuẩn bị băng với thuốc thay rồi, còn có mấy vị thuốc đông y giúp không để lại sẹo.

Mỹ An đảo mặt một vòng, cô không thấy anh:

"Bác Hai, Thanh Bách đi đâu rồi?"

Cậu chủ tới công ty rồi, cậu ấy nói cô cứ ở nhà nghỉ ngơi. con dặn dò người làm nấu những món bồi bổ cho Bác Hai lấy ra một bát thuốc đông y đưa cho cô, trong suy nghĩ của Mỹ An thì thuốc đông y sẽ rất đắng và mùi khó ngửi, nhưng bát thuốc này cô vị khá để chịu.

"Đây là phương thuốc do mẹ cậu chủ nghiên cứu, bà ấy là một dược sĩ. Cậu chủ cũng sợ đắng, sợ nặng mùi, nên bà ấy tìm hiểu cách phối các loại thảo mộc lại để cậu chủ không chán ghét uống thuốc nữa." - Bác Hai vô tư nhắc về mẹ của anh mà không biết Mỹ An càng nghe càng thấy khóe mắt cay cay.

Dù cô không cô cô hội được gặp

gỡ bà khi bà còn sống nhưng nghe

những lời anh kể và cả lời của bác Hai.

Mỹ An cô thế hình dung ra bà là một

người phụ nữ dịu dàng và nhân hậu vô cùng.

Mỹ An đối với cả một bàn đồ ăn trước mắt thật sự nuốt không trôi, chỉ qua loa gắp mấy đũa rồi bỏ xuống.

"Tôi đến chỗ chị Mỹ Tâm một chút, nếu Thanh Bách cô hỏi bác cứ nói vậy."

"Tối nay cô có về không?"

Mỹ An rũ mắt, nặng nề gật đầu một cái.

Mỹ Tâm và Mỹ An đã hẹn nhau vào

bệnh viện tìm mẹ của bọn họ, ba mặt một lời. Lưu Văn Trường bị thương không nhẹ, phải ở lại bệnh viện điều trị, hiện tại xung quanh ông ta được vệ sĩ canh gác 24/7.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK