Mục lục
Mối Tình Đầu Hoang Phí (full) - Trần Mỹ An - Lưu Thanh Bách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nỗi khổ? Đàn ông các anh đều cùng một giuộc, suốt ngày chỉ có bênh vực nhau” 

“Anh không có” - Thanh Bách cười khổ - “Cha của Tuấn Triết là nhân vật quyền thế bật nhất thành phố B, cậu ấy cũng vì bảo vệ Thiên Kim thôi” . 

“Có thật sự là vậy không? Hay Tuấn Triết chỉ là sợ phải trở về với hai bàn tay trắng? Em dám chắc dù Thiên Kim mất tất cả, cô ấy cũng không từ bỏ Tuấn Triết, anh đừng nói Tuấn Triết cũng sẽ như vậy” - Mỹ An cười nhạt. 

“Em đứng ở lập trường của Thiên Kim, còn anh đứng ở lập trường của Tuấn Triết. Chúng ta chắc chắn sẽ không giống nhau nhưng mục đích đều muốn bọn họ hạnh phúc 

mà. Em đừng giận dỗi như vậy” - Thanh Bách ôm lấy cô vỗ về. 

Mỹ An mím môi: 

“Đàn ông các anh suy đi tính lại cũng quan trọng lợi ích nhất.” 

Cô đang nghĩ tới chuyện sản nghiệp của gia đình, cô tự hỏi có phải Thanh Bách và Tuấn Triết cũng có phần giống nhau. Dù yêu tới đâu thì hễ là động chạm tới chuyện lợi ích, sự nghiệp vẫn nguyện hy sinh tình yêu hay không? 

“Mỹ An, ý em là sao?” - Thanh Bách rũ mắt. 

“Anh đã nhớ lại tại sao Bách Niên lại có những sản nghiệp của nhà em chưa?” 

Cánh tay đang ôm lấy Mỹ An của Thanh Bách bị đông cứng: 

“Anh vẫn đang điều tra” Mỹ An rũ mắt: 

“Em biết bản thân không nên cứ nhắc lại chuyện này, thật sự không có gì hay họ cả. Nhưng em khôn thể bỏ qua, nên là anh nhanh một chút cho em câu trả lời có được không?”. 

Thanh Bách hít sâu một hơi, cánh tay ôm lấy cô cố siết chặt hơn chút: 

“Em phải tin tưởng anh, chỉ cần tin tưởng anh thôi.” 

Mỹ An cắn môi, cô cũng muốn tin anh lắm chứ, nhưng sự thật mới là câu trả lời đáng tin tưởng nhất. 

Sáng hôm sau Thanh Bách dậy rất sớm, chủ động xuống nói nhà bếp làm những món cô thích. Còn ra vườn nhặt một ít cánh hoa mang vào bỏ trong một lọ thủy tinh nhỏ đặt trên đầu giường cô. Thanh Bạch chỉ hy vọng những thứ nhỏ nhặt này có thể làm cho quan hệ bọn họ tốt hơn. 

Thanh Bách không phải người lãng mạn, mấy này anh cũng phải đi tham khảo sách, học hỏi từ từ. Nhưng anh không ngại, chỉ cần Mỹ An còn ở bên cạnh anh, anh sẽ từng chút một bù đắp cho cô. 

Mỹ An nheo nheo mắt, vươn vai ngồi dậy không ngờ ngay lập tức đã nhận được một nụ hôn của Thanh Bách: 

“Buổi sáng tốt lành” Mỹ An ngẩn người ra một chút nhưng cũng đáp lại anh. 

“Em thay đồ rồi xuống ăn sáng, hôm nay bác Hai nấu nhiều món em thích” 

Thanh Bách ra ngoài rồi Mỹ An mới chú ý đến lọ thủy tinh trên bàn, cô nâng niu cầm lên xem thử. Không ngờ cũng có 

một ngày Thanh Bách trở nên tinh tế thế này, nghĩ lại bản thân tối qua có chút vô lý, Mỹ An vội chạy xuống lầu. 

Cô thấy anh đang ngồi trên sofa đọc báo, không chút ngần ngại bước tới ngồi vào lòng anh. 

“Có tin tức gì mới không anh?” - Mỹ An hỏi một câu cho có lệ. 

Thanh Bách đặt tờ báo xuống, vuốt ve tóc cô, chậm rãi nói: 

“Điều là mấy tin tài chính nhàm chán thôi, nhưng mà báo 

lá cải thì vẫn không ngừng đưa tin về Thiên Kim và Tuấn Triết” 

Mỹ An thở dài, dụi dụi đầu vào vai anh: 

“Bạn em đúng là đáng thương mà, lúc trước thì sợ người ta chỉ bao nuôi mình qua đường. Hạnh phúc chưa được bao lâu lại bị gia đình người yêu gây khó dễ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK