Mục lục
Mối Tình Đầu Hoang Phí (full) - Trần Mỹ An - Lưu Thanh Bách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Em rảnh rỗi có thể tìm cô ấy nói chuyện, nhưng đừng có khuyên người ta chia ly đó. Tuấn Triết cũng rất thật lòng với Thiên Kim, anh quen cậu ấy nhiều năm như vậy, chưa thấy cậu ấy yêu ai thế đâu” - Thanh Bách cong môi. 

“Anh không sợ em cùng Thiên Kim đi chơi thâu đêm nữa à?” - Mỹ An chớp chớp mắt. 

“Anh tin là em không dám” - Thanh Bách siết chặt eo cô cảnh cáo. 

“Cậu chủ, Mỹ An, thức ăn sắp nguội cả rồi, hai người mau ăn đi thôi” - Bác Hại thấy bọn họ cứ mải mê ân ái mà quên. mất cả một mâm thức ăn chuẩn bị từ lâu. 

“Chúng tôi tới ngay đây” - Thanh Bách đáp, cũng không quên hôn má cô một cái mới buông tay. 

“Vậy bọn phóng viên gần đây viết về anh và em như thế nào?” - Mỹ An có chút tò mò. 

“Không dám viết lung tung nữa, đều là tin tức tốt đẹp thôi” - Thanh Bách gắp thức ăn cho cô. 

“Anh không cần để tâm đâm đâu, bọn họ không viết thì không vui nổi” - Mỹ An nghĩ tin tức chắc chắn là bị Thanh Bách khống chế. 

“Anh để tâm, anh không muốn đọc bất kỳ tin tức bất lợi nào về em”. 

Mỹ An không nói nữa, vui vẻ ăn sáng, cô biết đây chính là sự bảo bọc mà anh dành cho mình. 

Thanh Bách và Mỹ An thường dành cuối tuần để ở yên trong nhà, hai người cùng nhau xem tivi, đọc sách, hay chỉ đơn giản là ra vườn ngồi ngắm trời mây. Thanh Bách rất thích cuộc sống bình yên như thế, Mỹ An cũng không có ý kiến. 

“Em trồng thêm một ít hoa ở vườn có được không?” 

“Tất nhiên là được rồi, vườn của mình rất lớn, nếu em muốn anh có thể cho người xây dựng một cái nhà kính chuyên trồng hoa” - Thanh Bách nhàn nhạt nói. 

“Thế thì không cần đâu, em tính trồng cho vui thôi” - Mỹ An xua xua tay, cô chỉ thuận miệng nói, không ngờ anh lại suy tính nghiêm túc như vậy.. 

“Vậy hôm nào anh chở em đi ra tiệm bán hạt giống, thích loại nào thì trồng loại đó”. 

Mỹ An gật đầu đồng ý. 

Điện thoại của Mỹ An đột nhiên có tin nhắn, cô mở ra xem thì là Thiên Kim. Thiên Kim thông báo đã đạt giải nữ diễn viên triển vọng của Kim Điểu, hy vọng Mỹ An có thể đến tham dự lễ trao giải của mình. Bởi vì ngày đó chính Mỹ An đã động viên Thiên Kim theo đuổi ước mơ nghệ thuật này. 

“Anh có muốn đi cùng em không?” - Mỹ An hỏi anh. Thanh Bách nâng cằm cô lên: 

“Anh tất nhiên phải đi theo tháp tùng phu nhân của mình rồi” . 

Mỹ An ngại ngùng đẩy anh ra, chỉ cần dịu dàng với anh một chút là anh sẽ được nước lần tới ngay. 

Thanh Bách trong lòng có chút tính toán, nhắn tin cho Tuấn Triết, bảo với cậu ta rằng đây là cơ hội cuối cùng rồi, không hành động nữa thì ông trời xuống cũng không cứu được. 

Mỹ An không muốn lại gây chú ý, dù gì bọn họ cũng 

không phải khách mời chính thức. Với danh tiếng của Thanh Bách thì đúng là có đến tham dự cũng chẳng ai dám nói gì nhưng cô vẫn muốn tránh phóng viên. 

“Chúng ta chờ thảm đỏ vắng thì hãy vào, em bắt đầu thấy ánh đèn của máy chụp ảnh làm em đau mắt rồi. Thật không hiểu sao Thiên Kim có thể chịu đựng nó từ ngày này qua tháng nó”. 

Thanh Bách ôm vai cô, thản nhiên nói: “Vậy nên cô ấy mới đạt được giải thưởng của hôm nay” 

Mặc dù hai người đó cố ý né tránh nơi đông người nhưng vẫn bị không ít phóng viên nhìn thấy. Thanh Bách nhíu mày. nhìn ánh đèn rọi vào người Mỹ AN, nghiêm giọng ra lệnh: 

“Đừng chụp nữa”. 

Mấy phóng viên đó cũng không dám làm bừa nữa, đối với diễn viên minh tinh thì bọn họ còn dám làm tới còn đối với những người có địa vị thì rất kiêng nể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK