Mục lục
Quan Thuật - tác giả Cẩu Bào Tử (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phàm ra hiệu cho Đường Thành mang chiếc đĩa cho Ngô Đại Thuận.

Không lâu sau, trên màn hình lớn hiện ra cảnh tượng tối hôm qua Không Trạch Bản Tú ám sát Diệp Phàm trong phòng tập.

Đặc biệt sau khi bị Diệp Phàm phản công mông của Không Trạch Bản Tú còn lộ ra những vết máu, camera ghi hình rất rõ nét, lại còn quay từ nhiều góc độ. Thậm chí phần đằng trước của lão ta có bao vài sợi lông cũng nhìn thấy rõ.

Bởi vì hôm qua khi Diệp Phàm và Đường Thành đến phòng tập cũng có theo cả những “cao thủ đặc biệt”, trên những thiết bị luyện tập đều có camera công nghệ cao.

Những chiếc camera này căn bản không giống như bình thường, đó là bí mật của tổ đặc nhiệm A. Ngay cả tình báo hay đội Hải Lang cũng không biết những thiết bị này. Bởi vì căn bản là nó thoát khỏi phạm trù của camera.

- Mọi người đừng tin, đấy là Tháp Bố Tư đã ghép hình trên máy tính lại, là giả. Không Trạch Bản Tú tôi là người thế nào, tôi có thể làm chuyện đấy sao?

Không Trạch Bản Tú vốn điềm tĩnh, giờ đột nhiên lại tỏ ra dữ tợn, đứng trên sàn đấu mà hét lớn.

Nhưng nét mặt lão ta không thể nào không đỏ lên. Môi cũng run run như trâu đực đang giận.

- Ài, đây đúng là mông của Không Trạch Bản Tú mà, quay đúng là rất thực.

Có người trên sàn đấu cười nói lớn tiếng.

- Đó không thể là chỉnh sửa mà làm được, nếu là giả mạo chúng ta nhìn vào là biết liền. Mọi người xem, hình như còn có cả máy sợi lông nữa này.

Có người nói.

- Nếu có là tự tạo thì trong đó chắc chắn là sự thật, xem ra, Không Trạch Bản Tú đúng là đồ vô liêm sỉ. Đại sư cái chó gì, tao nhổ vào…

- Mông của Không Trạch đại sư đúng là phong cách à, chắc chắn các chị em rất thích đây.

Có người nói châm chọc.

Thực ra, những người này đều là do Hồ Tuấn Thuyên và Kiều Nhuế Vô Khinh sắp đặt hết rồi.

- Tháp Bố Tư tôi lấy danh nghĩa của cha tôi ra mà thề, nếu những hình này mà có nửa phần giả thì cả nhà tôi sẽ bị sét đánh chết. Ngay cả tổ tông nhà tôi nằm dưới mộ cũng bị sét đánh.

Diệp Phàm trang nghiêm thề.

Hắn nhìn Không Trạch Bản Tú rồi nói :

- Không Trạch Bản Tú, ông nói video này là giả, ông có dám thề như tôi không?

- Tôi khinh thường những trò của đám trẻ con.

Không Trạch Bản Tú nhanh chóng trả lời như muốn che đậy.

- Chủ trì Ngô, tôi yêu cầu mời ngay cao thủ về máy tính đến kiểm tra.

Diệp Phàm lớn tiếng nói.

- Hừ, tiểu tử, là giả, không thể nào là thật được.

Không ngờ được Không Trạch Bản Tú trên sàn đấu lập tức lại xuất kích, tát một cái.

Diệp Phàm cũng trả lại, quang xuống sàn đấu, mà còn khiến cho mười mấy người xem cũng ngã chồng đống lên nhau.

Và đứng lên bộp một tiếng, máu tươi phun cả ra. Diệp Phàm giãy dụa đứng lên dùng ngón tay chỉ vào Không Trạch Bản Tú, nhưng bị thương quá nghiêm trọng, đến nói cũng không rõ.

Không Trạch Bản Tú sửng sốt, mặt tý nữa thì thành cà tím. Lão ta nói:

- Hôm nay tuy ngươi không nhận thách đấu, mà lại còn lấy những chứng cứ giả ra để mê hoặc mọi người. Lão phu là người thế nào chứ, sao phải chấp nhặt với ngươi, hiện ta sẽ tha cho ngươi, đợi đến cuộc thi 16 cường thủ gặp mặt.

Nói xong ông ta liền xuống khỏi sàn đấu, vội vàng đi.

- Không Trạch Bản Tú, ngươi đúng là một lão già vô liêm sỉ, Tháp gia này không để yên cho ngươi đâu.

Diệp Phàm ra vẻ hổn hển nói, để lại cho người xem cảm giác hắn không phải là đối thủ của Không đại sư Trạch, đơn giản chỉ là to mồm, muốn ra oai chút.

- Cha, tại sao khi nãy không ra tay luôn cho thằng ngông cuồng kia phế luôn đi có phải bớt gánh nặng đi không?

Ra đến bên ngoài Không Trạch Điền Đo có chút tiếc nuối nói.



- Tên này rất gian trá, ta đã bị nó chơi đểu.

Không Trạch Bản Tú hừ nói, âm thanh đó có thể nhói đến cả tận xương.

- Chơi đểu?

Không trạch Điền Do không hiểu gì nhưng cũng không dám hỏi.

- Điền Do, tên này không đơn giản, quá gian trá. Từ việc hắn ta thiết kế để quay lại video hôm qua cho thấy tâm địa của nó rất thâm.

Vừa rồi vốn ta đã có thể bị nó làm cho thối mặt. Cứ coi như là dạy bảo nó lần đầu, lực này là ta đã khống chế rất chính xác.

Không ngờ tên tiểu từ này lại gian trá diễn trò cho mọi người xem.

Không Trạch Bản Tú tức điên tiết lên nói.

- Lẽ nào khi nãy hắn ta bay ra đã va phải ai, sau đó phun máu ra, và cả những lời nói không thành văn cũng là giả sao. Nhưng với thân thủ của cha thì hoàn toàn có thể khiến hắn ta thành một kẻ tàn phế.

Không Trạch Điền Do vẫn có chút nghi hoặc.

- Cho một chưởng giết chết hắn ta hoàn toàn có thể làm được. Nhưng Điền Do, con nghĩ xem, trong trường hợp đó ta có thể giết chết hắn sao?

Không Trạch Bản Tú này còn mặt mũi đâu nữa, cho hắn ta một bài học, như vậy thì còn thể diện với bốn từ Không Trạch Bản Tú.

Con xem, ngay cả chủ trì của quyền hội Thommy cũng không can thiệp vào. Nhưng tên này đã có chuẩn bị trước rồi.

Chường của ta, không ngờ hắn lại có thể mượn lực ngoài mà lui lại. Chắc chắn là bị thương nhẹ, chứ không quá nghiêm trọng.

Còn miệng hắn phun ra máu, chân run không đứng được, và cả nói không thành tiếng hoàn toàn là đóng giả.

Con thấy không, hắn ta đã phun cả máu tươi ra nhưng sao bên mà lại không hề bầm tím gì.

Không Trạch Bản Tú nói.

- Nếu như vậy, vừa rồi cha cũng ra hai phần lực. Nhưng má hắn cũng không một vết bầm.

Vậy chắc chắn thực lực của hắn ta lợi hại hơn nhiều.Không biết rốt cuộc thì hắn ta ở trình độ nào?

Cha có cảm nhận được không?

Không Trạch Điền Do vẫn không hiểu.

- Ít nhất cũng là thập đẳng, có lẽ đã đột phá đến thập nhị đẳng. Nhưng theo độ tuổi của hắn thì không thể nào như vậy được.

Hắn ta không đến ba mươi tuổi, sao có thể đột phá lên thập nhị đẳng được. Theo như quan sát của người Nhật Bản chúng ta, ngay cả trong Võ lâm nổi tiếng của TQ cũng chưa thấy nghe nói đến thiên tài nào chưa đến ba mươi tuổi mà đã đột phá đến thập nhị đẳng.

Nhưng, bất kể là thế nào, lần này hắn không thể xuống khỏi Mã lệ châu nạp được.

Không Trạch Bản Tú nói đến đây liền cắn răng.

Lão già này đúng là bị chọc tức điên rồi.

- Ồ, chưa đến 30 tuổi mà đột phá được thập nhị đẳng. Nó chỉ có thể là trong truyền thuyết thôi.

Không Trạch Điền Do cũng gật đầu.

- Thế nào, vết thương của anh có chút vấn đề rồi. Tối đến phải tiến hành rút thăm cho trận quyết đấu 16 cường thủ. Có thể tiến vào cuộc chiến này đều là những người có bản lĩnh, võ nghệ cao. Hiện thêm cả lão Không Trạch Bản Tú vô liêm sỉ, có thể những người khác chẳng có gì để mà tranh đấu.

Đường Thành thân mật nói.

- Không, anh nghĩ sai rồi.

Diệp Phàm nhìn Đường Thành cười nói:

- Ông ta tham gia vào lần này không chỉ muốn quang minh chính đại phế tôi mà thậm chí còn muốn lấy mạng tôi ngay trên sàn đấu. Còn nói về quán quân trận quyết đấu, chắc chắn là ông ta không thể có được.

- Cũng không hẳn vậy.

Đường Thành có cách nghĩ riêng.

- Anh cứ xem đi, đối với cao thủ như ông ta, cho dù là quán quân thì cũng làm bẩn danh tiếng của lão.



Có nghĩa là không được phần thưởng 10 triệu đô thì sao có thể vừa mắt lão được.

Không Trạch gia không phải thiếu tiền.

Diệp Phàm lắc đầu nói:

- Nhưng, lão ta cầm được thì cũng buông được. Vì báo thù cho cháu mà đã lấp liếm tham gia trận đấu. Bình thường với thân phận của lão thì chẳng thèm thi.

- Nếu nói như thế thì Tháp sẽ phiền phức rồi. Không Trạch Bản Tú cứ nhằm vào anh.

Tôi đang nghĩ, giả dụ như anh có thể thành công trong trận quyết đấu 4 cường thủ, lão ta lại không muốn nắm vị trí nhất. Nhưng để anh đánh bại được lão ta thì cũng không thể giành quán quân về anh được.

Cho nên, trận đấu này, Tháp gia không có cơ hội để thăng tiến đến cấp phổ thông thậm chí là đứng đầu top 3 cũng khó có khả năng.

Nếu như không tiến vào được thì chuyện của chúng ta không hy vọng gì rồi.

Đường Thành nghĩ đến nhiện vụ, chau mày lại.

- Việc này không phải do chúng ta, Không Trạch Bản Tú không vào thì chúng ta vẫn còn có thể khống chế.

Hiện lão già này vừa tiến vào, đã tồn tại nhiều biến số. Trừ phi trong 16 người này có một người có thể chống lại ông ta.

Có người khống chế được ông ta thì ta còn có cơ hội mà tiến vào top 3. Chỉ cần bảo vệ được vị trí thứ ba la có thể nhận được ưu đãi của Bran.

Nếu không lọt vào top 3 thì coi như chúng ta đã đi không được gì.

Diệp Phàm cũng chau mày nói.

- Không thể khống chế được tì cứ tính từng bước một.

Đường Thành cũng than phiền.

Không lâu sau Kiều Nhuế Vô Khinh vội vàng đến.

- Chuyện đặt của tôi và Phil quyền hội giải quyết sao?

Diệp Phàm hỏi.

- Những người đặt cho Phil trước đó đã liên kết lại với nhau không đồng ý, cứ nói rằng phải xem anh và Phil chính thức thi đấu với nhau.

Hơn nữa, còn trong phòng họp công kích anh và Phil, nói rằng hai người cấu kết với nhau, thậm chí nó người nói quyền hội đang làm “hoạt động xã hội đen”.

Khiến cho Ngô Đại Thuận đều không biết xử lý sao, cuối cùng phó hộ trưởng quyền hội – Thiết Tâm cũng phải ra mặt.

Kiều Nhuế Vô Khinh nói.

- Thiết Tâm, cái tên sao kỳ lạ vậy? Hình như không giống là người Hoa Kỳ?

Diệp Phàm ngạc nhiên, nhìn Kiều Nhuế Vô Khinh hỏi :

- Lẽ nào là người nước ngoài?

- Đúng, người này không phải là người Hoa Kỳ chính tông. Có thể nói là đời sau của Hoa Kiều, gần giống như thân phận Hồ Tuấn Thuyên.

Đương nhiên, đời cha mẹ của người này cũng có “thẻ xanh” rồi, vì thế là được tính là người Hoa Kỳ.


Ông ta là người cũng có bề thế trong quyền hội Thommy, thường khi xảy ra chuyện lớn hội trưởng Bran không tiện ra mặt thì toàn do ông ta giải quyết.


Chuyện lần này Ngô Đại Thuận không giải quyết được, đành phải báo lên trên…


Kiều Nhuế Vô Khinh nói.


- Đến giờ sao vẫn chưa giải quyết? Chúng ta cũng không phải đặt không đúng không? Tôi đã mang cả gia tài ra mà đặt rồi.


Chỉ trông mong có thể vét một mẻ nhưng nói thực, Tháp gia tiến vào trong vòng 16 quyền vương lại cộng thêm cả Không Trạch Bản Tú nữa, như vậy sẽ có nhiều biến số.


Tôi còn muốn mang cả gia tài ra mà đặt hết đây.


Đường Thành nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK