Mục lục
Quan Thuật - tác giả Cẩu Bào Tử (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng cho dù cộng thêm một phiếu của Chung Minh Nghĩa cũng mới được 4 phiếu, đồng dạng cũng không quá bán. Đúng lúc Lý Hồng Dương đang muốn nói ‘Cũng không quá bán, vô hiệu’ thì chuyện khiến y sặc máu phát sinh, huyện đội trưởng Tạ Cường vốn từ trước đến giờ đều bỏ phiếu trắng bây giờ lại cứ thế chậm rãi giơ tay lên.

Bàn tay chậm rãi giơ lên đó giống như một mũi đao đâm vào trái tim của Lý Hồng Dương, tuy nhiên nó cũng rất nặng nề, còn Tạ Cường thì cười gượng, trong lòng nói thầm.

: - Ài! Lão Lý, thật xin lỗi. Chỉ tại Thái Đại Giang là bạn học cũ của tôi, hơn nữa khi còn nhỏ có bạn học khác ức hiếp tôi ốm yếu đều là hắn đứng ra gánh trách nhiệm! Không còn cách nào khác! Lần trước họp lớp mới nhớ ra, cũng không thể để bạn học mắng tôi là đồ bỏ đi. Cho nên lần này…

Trong lòng của Tạ Cường suy nghĩ phức tạp, hắn vốn chỉ đứng muốn trung dung, lần này e là sẽ đắc tội lớn với Lý Hồng Dương, gặp phải phiền phức lớn rồi!

Tuy nhiên nghĩ lại thì huyện đội của mình thuộc về lực lượng vũ trang của quốc gia, nơi bình thường không thể nhúng tay vào. Lý Hồng Dương nhiều nhất chỉ làm chút ngáng chân, không ảnh hưởng đến toàn cục.

Nghĩ thông suốt rồi nên trong lòng y cũng cũng bình tĩnh hơn rất nhiều, nhưng để coi như không thì dĩ nhiên không thể. Lý Hồng Dương không quản được mình nhưng chẳng phải mình còn có rất nhiều bà con sao, Tạ Cường giờ chỉ canh cánh chuyện đó.

“ Sống trong giang hồ, mọi chuyện không phải do mình quyết định”, lúc này Tạ Cường mới hiểu sâu sắc điều đó.

Tuy nhiên sau khi Thái Đại Giang thăng chức, vị trí phó bí thư đảng ủy thị trấn Lâm Tuyền được Tống Ninh Giang tiếp nhận, Trương Tào Trung cũng không dám làm gì quá đáng, dù sao Lý Hồng Dương cũng là bí thư, nếu chọc hắn quá mức để cá chết lưới rách thì mọi người đều không có được lợi ích gì.

Chỉ có Lý Hồng Dương là hơi buồn bực, mặc dù nói bên mình đoạt lại được vị trí phó bí thư đảng ủy thị trấn Lâm Tuyền, nhưng vị trí phó chủ tịch thị trấn phụ trách công nghiệp cộng với ủy viên tuyên truyền mà Tống Ninh Giang để lại lại bị phó chủ tịch thị trấn Diệp Mậu Tài của thị trấn Giác Lâm lấy mất.

Đương nhiên đây cũng là do đám người Trương Tào Trung và Chung Minh Nghĩa ủng hộ, nhưng huyện đội trưởng lão Tạ lại bỏ phiếu trắng. Vốn Lý Hồng Dương còn muốn đem vị trí này cho bên mình vướng Trương Tào Trung đứng ở đó, bất đắc dĩ phải đổi lại vị trí phó bí thư đảng ủy, nếu không chuyện Tống Ninh Giang lên chức phó bí thư đảng ủy đoán chừng cũng thất bại, hoặc là chẳng bên nào giành được gì cả.

Kết thúc hội nghị thường vụ lần này, Trương Tào Trung coi như thắng lợi toàn diện, y đương nhiên là vui vẻ ra khỏi phòng họp. Về phần Lý Hồng Dương trên mặt cũng không nhìn ra biểu hiện gì, nhưng sự mất mác trong lòng kẻ ngốc cũng đoán ra được.

Vừa về tới phòng làm việc thì nghe “ầm” một tiếng, Lý Hồng Dương đã đập vỡ cái chén uống nước.

- Đồ chó hoang khốn khiếp, lại âm hiểm như vậy, mình quá sơ suất rồi. Xem ra sau này Tần Chí Minh ở thị trấn Lâm Tuyền sẽ có phiền phức, phải điện thoại cho hắn một cái đã.

Văng tục mấy câu, Lý Hồng Dương đặt mông ngồi trên chiếc ghế tượng trưng cho quyền lực, phiền não gọi điện thoại:

- Chí Minh à! Hội nghị thường vụ bị lão Tào chơi khăm rồi. Lão Chung, lão Tạ cũng bị bọn họ lợi dụng, đoán chừng cũng là tạm thời tổ chức thành đoàn thể lợi ích, cũng không cần hoang mang quá. Chỉ là hiện tại Thái Đại Giang làm chủ tịch thị trấn, còn Diệp Mậu Tài vốn là phó chủ tịch thị trấn Giác Lâm lại được bọn họ ủng hộ thành ủy viên đảng ủy thị trấn Lâm Tuyền các cậu, đoán chừng cũng sẽ nghiêng về hướng Thái Đại Giang. Nhưng may mà đẩy được Ninh Giang lên vị trí bí thư đảng ủy, cậu cần phải cẩn thận một chút…



Tần Chí Minh là người trung thành với Lý Hồng Dương nên hắn cũng không giấu diếm, để Tần Chí Minh có thời gian chuẩn bị, là tâm phúc của mình thì dù sao vẫn phải tín nhiệm.

- Vâng, bí thư Lý, trong lòng tôi đã có tính toán rồi, tuyệt đối không để anh thất vọng, thị trấn Lâm Tuyền vẫn là thiên hạ của chúng ta.

Tần Chí Minh biểu hiện trung thành lẫn quyết tâm.

- A! Còn có một chuyện nữa, thôn đập Thiên Thủy, cậu rốt cuộc là xử lý như thế nào. Ở đó hiện tại rất nhạy cảm, làm không tốt sẽ xảy ra chuyện. Lúc nào cậu cũng phải hết sức chú ý, không thể lại để xảy ra sơ sót gì. Lần này ồn ào lên tận báo tỉnh, ảnh hưởng cực xấu.

Lý Hồng Dương hơi có chút tức giận.

- Bí thư Lý, tôi…tôi đã sắp xếp tổ công tác tới đập nước Thiên Thủy làm một số công tác trù bị tiền trạm để bầu ra trưởng thôn rồi.

Tần Chí Minh cũng không quá lo lắng về việc này.

- Tốt! Biện pháp này rất tốt. Đối với tổ công tác cần phải ủng hộ, cần tiền có tiền, cần người cho người, cần quan cho quan. Mục tiêu duy nhất chính là làm tốt công tác của thôn.

Lý Hồng Dương thả lỏng một chút tâm tư, trầm tư một lát lại hỏi:

- Chí Minh, tổ trưởng tổ công tác cần phải chọn lựa cẩn thận.

- Tổ trưởng tổ công tác, tôi…tôi đã kêu một thằng nhóc tên là Diệp Phàm mới tốt nghiệp đảm nhận, đây cũng là quyết định của đảng ủy thị trấn Lâm Tuyền…

Tần Chí Minh trong lòng trầm xuống đoán chừng sắp bị ăn chửi rồi.

Quả nhiên!

- Hồ đồ! Thôn đập Thiên Thủy là thôn gì, lẽ nào cậu không rõ hay sao? Đừng bảo là một đứa con nít vừa mới tốt nghiệp, cho dù cử một chủ tịch thị trấn chủ chính một phương đầy kinh nghiệm đi giải quyết cũng khó khăn, Ngô Tín Dân không phải là một ví dụ rất tốt sao? Tôi không muốn nhìn thấy lại có thêm một người bệnh thần kinh xuất hiện. Lập tức đổi một người đắc lực tới đi, nói là nếu làm tốt công việc thì Huyện ủy sẽ tăng một cấp, hơn nữa là chức vụ thực sự.

Lý Hồng Dương tức giận, khẩu khí vô cùng nghiêm nghị.

- Bí thư Lý, ngài nghe tôi nói trước đã, là như vậy. Thằng nhóc đó tên là Diệp Phàm, tốt nghiệp đại học Hải Giang, còn là nhân mà tài huyện ủy lần này mời từ thành phố Mặc Hương tới. Lúc ban đầu tôi cũng rất lo lắng, anh cũng biết đấy, thôn đập Thiên Thủy là nơi không có ai đến, ai ngờ tiểu tử này cũng rất khá, vừa đến ngay tối hôm đó liền mở một cuộc họp, lại có thể lợi lòng hiếu thắng của ba đại gia tộc Ngô, Lý, Diệp trong thôn để làm một chuyện đại sự trong thôn…Ha ha, không đơn giản, thật sự là không ngờ tới!-



Tần Chí Minh đoán chừng sớm đã có được tin tức cặn kẽ từ chỗ Lý Xuân Thủy, ban đầu bị Thái Đại Giang đùa giỡn mình, cháu gái bà con xa Lý Xuân Thủy bị điều tới tổ công tác đập nước Thiên Thủy, trong lòng còn có chút cảm thấy mất mặt. Nhưng sau chuyện này cảm thấy sắp xếp tai mắt trong tổ công tác cũng là rất tốt, dễ dàng cho bản thân bất cứ lúc nào cũng nắm bắt được tình hình hoạt động của tổ công tác.

- A! Làm chuyện đại sự, ở đó có thể làm được chuyện đại sự gì chứ? Hơn nữa mới có một ngày.

Lý Hồng Dương nghi ngờ, nhưng hắn cảm thấy Tần Chí Minh có lẽ sẽ không dám lừa gạt mình.

- Là như vậy, bí thư Lý, Diệp Phàm đó vừa đến thôn đập Thiên thủy, buổi tối đã mở cuộc họp rồi…

Tần Chí Minh đem chuyện Diệp Phàm sửa chữa trường học kể hết, cả chuyện đánh Lý Đức Quý của thị trấn Lâm Tuyền.

- Được! Thằng ranh này đầu óc linh hoạt, có quyết đoán, Tiểu Tần, cậu phải quan sát cẩn thận, xem xem có thể có tiền đồ bồi dưỡng không.

Lý Hồng Dương trút bỏ một nửa tâm tư nhưng nói lại: Tuy nhiên nếu không được phải lập tức đổi người.

Nói xong, trong lòng hắn vẫn hơi lo lắng.


Sáng ngày thứ hai, khi Diệp Phàm đang cùng với người bạn học du ngoạn, chủ tịch huyện Trương Tào Trung, trưởng phòng tổ chức Phí Mặc và bí thư khối đảng Chung Minh Nghĩa đều đến thị trấn Lâm Tuyền, đương nhiên là vì tuyên bố nhân sự làm chỗ dựa cho Thái Đại Giang.


Diệp Phàm bởi vì trước đó đã xin nghỉ cho nên không biết chuyện này, sau khi tan họp Trương Tào Trung và Thái Đại Giang đang nói chuyện rất sôi nổi.


- Đại Giang, mục tiêu tiếp theo của cậu chính là nắm vững thị trấn Lâm Tuyền trong tay chúng ta. Hơn nữa cái chết của tiểu Ngô cũng cần phải điều tra chặt chẽ, chí ít chúng ta sẽ không nằm ở thế bị động. Nghe nói Lý thiên vương Lý Hồng Dương cũng đang âm thầm điều tra, đoán chừng là muốn từ trong đó tìm ra gì đó hãm hại chúng ta. Phải biết mình biết ta mới có thể làm được trăm trận trăm thắng.


- Vâng, chủ tịch huyện, tôi sẽ cố gắng. Còn về chuyện điều tra lão Ngô tôi đã có bố trí rồi.


Thái Đại Giang vô cùng tự tin, vừa rồi mới được thăng quan, tâm lý cũng là hưng phấn không thôi.


- A! Nói nghe một chút.


Trương Tào Trung cảm giác có chút bất ngờ, Thái Đại Giang này thật ra là người có tầm nhìn xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK