được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
“Cậu muốn mua thì tôi liền bán sao?”
“Ông có thể không bán, nhưng tôi sẽ khiến cổ phần trong tay ông lập tức không đáng giá một đồng nào, ông có tin hay không?” Mục Cảnh Thiên nhìn ông nhấn mạnh từng chữ.
“Cậu…Mục Cảnh Thiên, tôi xem ra cậu chính là rắp tăm chống đối với tôi!”
Mục Cảnh Thiên khóe môi nhếch lên: “ủy viên Lý, ông nói xem ông đã cống hiến gì cho Vân Duệ, chỉ là đóng góp chút tiền vốn vào ban
đầu, nhưng hiện tại, số tiền ông nhập vốn ban đầu ấy, tôi sớm đã giúp ông nâng giá trị lên đến gấp trăm lần, ông nếu như không biết đủ thì xem như bỏ đi, cầm lấy tiền lợi nhuận nhưng không làm việc tôi cũng nhẫn nhịn, nhưng nhân lúc tôi không có mặt, tự ý điều động tiền của công ty, ông nói xem tôi có thể nhẫn nhịn ông hay không?”
Lời này của Mục Cảnh Thiên vừa nói ra, bên dưới một mảng im lặng.
Lời này của Mục Cảnh Thiên vừa nói ra, bên dưới một mảng im lặng, như thế nào cũng không nghĩ đến sự việc lại như thế này.
Tất cả mọi người đều nhìn ủy viên Lý, nhưng ủy viên Lý lúc này sắc mặt lập tức thay đổi, nhìn Mục Cảnh Thiên: “Anh đang nói bậy bạ gì vậy?”
“Nhân lúc tôi không có mặt, ổng đã tự ý điều động tiền quỹ gần năm triệu nhân dân tệ của công ty, ông cho rằng tôi không hay biết hay sao? Nếu như máy bay không mất liên lạc, tôi ở trên máy bay, ông sau khi biết tin này nhất
định sẽ càng vui mừng, đến mức còn muốn thay thế vị trí của tôi, nhưng không ngờ rằng tôi còn có thể sống sót trở về!” Mục Cảnh Thiên nhấn mạnh từng chữ, mỗi một chữ đều nói trúng tâm trạng của ủy viên Lý, khiến cho suy tính của ông ta bị bóc trần.
“Mục Cảnh Thiên, nói chuyện cần nói chứng cứ!” ủy viên Lý hét lên.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên liền vươn tay, A Kiệt lập tức đưa lên một tập văn kiện, Mục Cảnh Thiên liền đập xuống trước mặt ông ta.
“Đây chính là chứng cứ mà ông muốn, ông nói xem, nếu như tôi tố cáo ông với cảnh sát, ông nói xem kết quả sẽ như thế nào?”
Sắc mặt ủy viên Lý vô cùng khó coi, nhìn Mục Cảnh Thiên, nhất thời không biết nên nói điều gì mới tốt.
Hạ Tử Hy ngồi một bên, biểu cảm bình tĩnh, không nghĩ đến mọi chuyện lại xảy ra theo chiều hướng này.
Có điều, cô sớm đã nghĩ đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên là loại người như thế nào chứ, tuyệt
đối có thù báo thù, hơn nữa còn chuẩn bị vô cùng đầy đủ.
ủy viên Lý sai ở chỗ, làm mọi việc quá lộ liễu.
“Mục Cảnh Thiên, anh..”
“Đây là một tấm chi phiếu, nếu như ông bán toàn bộ cổ phần trong tay, vậy thì chuyện này xem như bỏ qua, nhưng nếu như ông không đồng ý, vậy thì tôi chỉ đành báo cảnh sát!”
***
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot,
góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!