Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm Chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi Chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
LINK VÀO NHÓM nhayhȯ。cøm
ĐỌC FULL
Chương 809:
Khóe môi Hạ Tử Hy nhếch lên một nụ cười nhạt: “Em biết rồi, em hiểu rõ, thật ngại quá anh trai, là do em quá xúc động!”
“Em không trách anh là được!”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Làm sao có thể, em đột nhiên nhớ đến còn chuyện khác, em đi trước đây!”
Hạ Tử Dục vừa muốn nói điều gì, nhìn theo bóng lưng gấp gáp muốn rời đi của cô, Hạ Tử Dục ngược lại vươn tay nắm chặt lấy
CÔ.
Nhìn thấy đột nhiên có một bàn tay xuất hiện, Hạ Tử Hy lập tức ngây người.
Hạ Tử Dục dựa sát vào người cô, nắm lấy cánh tay cô, nhìn đôi mắt xa cách của cô, trong mắt nhất thời nhói đau: “Tiểu Hy, em đang tức giận anh sao?”
Hạ Tử Hy nhìn thẳng vào mắt anh, sau đó lắc đầu: “Không có!”
“Thật sao?”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Anh trai, có
những chuyện em đã hiểu rõ, anh yên tâm, em vẫn biết rõ chừng mực!”
Nhìn thẳng vào đôi mắt của cô, trong suốt như nước, chỉ là dù như thế nào cũng khiến người khác không nhìn thấu, Hạ Tử Dục không biết nên nói như thế nào mới tốt, cuối cùng, Hạ Tử Hy vùng vẫy khỏi bàn tay anh, bước ra ngoài.
Đợi cho đến khi cô đã bước ra ngoài, Hạ Tử Dục lúc này mới khôi phục tinh thần, cuối cùng hung hăng đấm mạnh lên cánh cửa.
Mục Cảnh Thiên, anh rốt cuộc có tài đức gì!
Sau khi bước ra khỏi Hạ thị, đôi mắt Hạ Tử Hy ửng đỏ, có chút căng thẳng, cũng có chút lo lắng, sự bất an trong lòng không ngừng xâm chiếm lấy trái tim cô, hít sâu một hơi, khóe môi nhếch lên một nụ cười, nỗ lực khiến bản thân trờ nên bình tĩnh lại, nhất định sẽ có cách.
Mục Cảnh Thiên…
Anh đã từng nói rằng, sẽ không
buông tay em ra, hiện tại anh xảy ra chuyện, em cũng sẽ không vứt anh lại không để ý đến!
Dù cho không giúp đỡ được anh, vậy thì em cũng sẽ ở bên cạnh anh!
Đợi em, nhất định phải đợi em!
Cô không phải là một người không có lý trí, nhưng trong giây phút này, cô căn bản không cách nào khống chế được cảm xúc cùng tư tưởng của mình, cô muốn gặp anh, muốn gặp người đàn ông đó, điên cuồng muốn gặp anh.
Trong đầu hiện lên vô số hình ảnh, cuối cùng Hạ Tử Hy nghĩ đến một người…
Cô không phải là một người không có lý trí, nhưng trong giây phút này, cô căn bản không cách nào khống chế được cảm xúc cùng tư tưởng của mình, cô muốn gặp anh, muốn gặp người đàn ông đó, điên cuồng muốn gặp anh.
Trong đầu hiện lên vô số hình ảnh, cuối cùng Hạ Tử Hy nghĩ đến một người…
Huống Thiên Hựu!
Có lẽ hiện tại người có thể giúp được cô chỉ có thể là tam thiếu, nhưng Hạ Tử Hy chỉ thân thiết
với Huống Thiên Hựu, hơn nữa cũng chỉ có số điện thoại của anh, sau đó liền trực tiếp gọi điện thoại đến cho anh.
Sự việc máy bay mất tích, Huống Thiên Hựu tất nhiên đã nhận được tin tức, khi nhìn thấy tin tức, ánh mắt nhìn về phía màn hình, sắc mặt cũng không tốt đến đâu, chính vào Icu1 này, điện thoại của anh liền vang lên, khi nhìn thấy là số điện thoại của Hạ Tử Hy, liền ngây người.
Do dự trong giây lát, anh cuối cùng cũng nghe máy.
“Alo…”
“Huống Thiên Hựu, là tôi!” Hạ Tử Hy trực tiếp lên tiếng, “Tôi muốn anh giúp tôi một chuyện!”
“Chuyện gì?”
“Tôi muốn đi Singapore!” Hạ Tử Hy nói.
***