Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
LINK VÀO NHÓM ĐỌC HƠN 750 CHƯƠNGChương 447: Thì ra đã có tình yêu mới
Lăng Tiêu Vân nhếch môi nói: “Anh từ khi nào đã lề mề dài dòng như vậy; xem ra tôi đã tìm sai người rồi!” vừa nói, Lăng Tiêu Vân liền nhấc người ngồi dậy.
A Thuật trực tiếp kéo cô trở về, ấn lên trên giường. Những lời vừa rồi của Lăng Tiêu Vân rõ ràng đang kích động hắn, hơn nữa hắn chính là bị khuất phục bời những lời này.
Đôi mắt thâm trầm nhìn về phía Lăng Tiêu Vân, sau đó mạnh mẽ hôn cô. Tốc độ A Thuật rất
nhanh, cũng rất hung hãn, hơn nữa còn có vài phần thô lỗ, trên phương diện này hắn cùng Mục Cảnh Thiên rất giống nhau, đều mang theo sự hoang dã nguyên thủy. Giống như loài mãnh thú bước ra khỏi lồng sắt.
Thoáng chốc A Thuật liền cởi sạch quần áo trên người Lăng Tiêu Vân. Lúc này, Lăng Tiêu Vân nằm trên giường, cũng vươn tay cời chiếc áo sơ mi trên người A Thuật, sau đó cô vươn tay tiến đến đai lưng giúp hắn giải tỏa. Kế đó, khi vật to lớn kia xuất hiện, Lăng Tiêu Vân trực tiếp vươn tay nắm lấy nó.
nhanh, cũng rất hung hãn, hơn nữa còn có vài phần thô lỗ, trên phương diện này hắn cùng Mục Cảnh Thiên rất giống nhau, đều mang theo sự hoang dã nguyên thủy. Giống như loài mãnh thú bước ra khỏi lồng sắt.
Thoáng chốc A Thuật liền cởi sạch quần áo trên người Lăng Tiêu Vân. Lúc này, Lăng Tiêu Vân nằm trên giường, cũng vươn tay cời chiếc áo sơ mi trên người A Thuật, sau đó cô vươn tay tiến đến đai lưng giúp hắn giải tỏa. Kế đó, khi vật to lớn kia xuất hiện, Lăng Tiêu Vân trực tiếp vươn tay nắm lấy nó.
“Hừ!” lần này đến phiên A Thuật rên rĩ sung sướng.
Cuối mắt nhìn đến ánh mắt cũng đã thay đổi, dục vọng nồng đậm nhìn cô, giờ khắc này sớm đã chiếm đóng lấy tâm trí hắn.
Hiện tại cho du Lăng Tiêu Vân muốn rút lui cũng đã không kịp nữa rồi.
Thân thể trắng đen đối lập, ngay lúc này Lăng Tiêu Vân nằm trên giường, tóc xõa tung tán loạn, nước da trắng ngần khiến người khác không rời mắt được. Điều quan trọng nhất chính là đôi mắt
của cô luôn nhìn khiêu khích về phía A Thuật. Giống như đang khiêu khích cũng giống như đang tuyên cáo.
Đối với một người bản tính hoang dã như A Thuật mà nói, không thể nghi ngờ rằng đây chính là một loại khiêu khích.
Cúi đầu, dày đặc hôn lên thân thể của cô, hai thân thể dính chặt vào nhau, sau đó A Thuật tách hai chân cô ra, tiến mạnh vào khu vườn bí mật của cô, không chút chần chừ, thúc mạnh, trực tiếp tiến vào bên trong. Ngay từ giây phút lần đầu tiên nhìn thấy cô,
hắn đã luôn muốn làm điều này. Hiện tại cuối cùng đã đạt được. Chỉ là…Nếu như đây là bắt đầu của sự trầm luân, nếu như A Thuật lúc ban đầu biết được, có lẽ hắn sẽ không đưa ra lựa chọn như vậy.
Cũng vì ngay từ khi bắt đầu chính là sự bắt đầu bất tận
Hơn nữa tiếng sau, trong phòng ngủ mời ngừng lại những âm thanh cùng động tác. Khắp nơi tràn ngập mùi hương hoan ái nồng đậm.
A Thuật dựa người trên giường, tự châm lấy một điếu thuốc, khói thuốc lượn lờ cũng không biết được giờ khắc này hắn đang suy nghĩ gì.
Lúc này Lăng Tiêu Vân nằm một bên, mắt hướng lên trần nhà, biểu cảm có chút đờ đẫn. Đối với những chuyện vừa xảy ra, có chút hoảng hốt không kịp.
Sự yên tĩnh sau trận mưa gió khiến cho cô không cách nào tiếp nhận được.
LÚC này A Thuật nghiêng đằu nhìn cô: “Đang suy nghĩ điều gì?”
Nghe giọng nói của A Thuật, lúc này Lăng Tiêu Vân mới bừng tỉnh lại, liếc mắt nhìn A Thuật sau đó lạnh nhạt nói: “Không có gì!” vừa nói, liền lật tấm chăn, động tác muốn đứng dậy.
A Thuật nhíu mày, dập tắt điếu thuốc, nắm chặt tay cô nói: “Em muốn đi sao?”
Nhìn hành động của A Thuật, liếc mắt nhìn hắn sau đó lạnh nhạt nói: “Nếu không thì sao?”
A Thuật nhíu mày, có chút suy nghĩ không thông suốt rốt cuộc người phụ nữ trước mặt này đang nghĩ gì.
Ngay lúc này, Lăng Tiêu Vân nhìn hắn hỏi: “Phòng tắm ở đâu?”
A Thuật nhìn cô, không hề lên tiếng; Lăng Tiêu Vân quan sát bốn phía sau khi tìm thấy phòng tắm liền trực tiếp bước vào bên trong.
A Trạch ngồi im trên giường, nhìn theo bóng lưng của Lăng Tiêu Vân, nói không ra bất kỳ mùi vị nào.
Khoảng mười phút sau, Lăng Tiêu Vân từ trong phòng tắm bước ra. Khăn tắm khoác bên ngoài. A Thuật vẫn ngồi im trên giường, chỉ là trên người đã mặc thêm một chiếc quần dài.
“Xem ra, em đến tìm tôi cũng chỉ vì muốn giảỉ tỏa bản thân!” A Thuật lên tiếng.
Nghe vậy, Lăng Tiêu Vân nói: “Anh và tôi mỗi người đều đạt được thứ mình muốn, rất công bằng!”
Vừa nói, lúc này, chuông cửa liền vang lên.
A Thuật đứng lẽn bước ra mờ cửa.
“A Thuật…anh tại sao lại không nghe điện thoại của em?” lúc này, người phụ nữ đứng ngoài cửa khi nhìn thấy A Thuật liền nũng nịu nói.
A Thuật nhìn cô ta, nhíu mày nói: “Cô tại sao lại tìm đến đây?”
“Muốn gặp anh, chỉ cần tùy tiện thăm dò một chút liền biết được thôi, thế nào? Tại sao lại không nghe điện thoại của em?” người bên ngoài lên tiếng, vừa nói dứt lời liền nhìn thấy Lăng Tiêu Vân
đang đứng bên trong, khóe môi nhếch lên châm chọc nói: “Em nói mà, thời gian này không thấy đến tìm em, thì ra đã có tình yêu mới!”
Nghe những lời này của hai người bọn họ, Lãng Tiêu Vân giống như không hề nghe thấy, tiếp tục mặc quần áo.
Người phụ nữ đứng ngoài cửa trực tiếp bước vào bên trong.