Mục lục
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa - Mục Cảnh Thiên - Hạ Tử Hy (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 367: Cồ sợ rắn sao?
Hạ Tử Hy đặc biệt cạn lời, nhìn Mục Cảnh Thiên sau đó bất lực gật đầu: “Ừ!”
“ử cái gì mà ừ? Có đau lòng hay không?” Mục Cảnh Thiên tiếp tục hỏi.
Hạ Tử Hy bất lực trợn mắt nhìn hắn sau đó nói: “…Có!”
Nghe câu trả lời của cô, Mục Cảnh Thiên mãn nguyện nhếch môi cười.
Nhìn nụ cười của anh ta, Hạ Tử Hy nói: “Hiện tại vẫn nên suy nghĩ cách ra khỏi đây thì hơn!” ngước lên nhìn phía trên, căn bàn không thể thấy bất cứ thứ gì, bốn phía đều là một màng tối đen. “Hiện tại cũng không biết chúng ta đang ở đâu!”

“Bốn phía đều là có, nhất định là nơi giống như rừng rậm hoặc là chỗ hoang dã!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy nhíu mày thắc mắc hỏi: “Nếu như vậy, có phài sẽ có thú dữ xuất hiện không?”
“Thú dữ? Chuyện này thì không chắc, nhưng những chỗ nhiều cỏ như vậy, nhất định sẽ có rắn!”
RẤN?
Nghe điều này, Hạ Tử Hy không nhịn được rùng mình ớn lạnh, cả người toàn thân đều nổi da gà, bàn tay vồ ý tóm chặt lấy Mục Cảnh Thiên.
Nhìn từng hành động nhỏ của cô,

Mục Cánh Thiên nhíu mày: “Cồ sợ rắn sao?”
Hạ Tử Hy giả vờ bình tĩnh, trả lời anh ta: “Tàm tạm!”
“Tàm tạm? Vậy cô tóm chặt tôi làm gì?”
“Tôi sợ lát nữa sẽ có thứ gì đến ngoạm anh đi mắt!”
“Cô có phái là phụ nữ hay không?”
“Tôi có phải là phụ nữ hay không, không lẽ anh không rõ hay sao?” Hạ Từ Hy nói.
Hai người bọn họ khi nói chuyện với nhau, bất kể là lúc nào đều giống như

đang đánh bàn tính, huyên thuyên không hơn, hơn nữa khi lời nói đến đây thì đột nhiên dừng lại.
Mục Cảnh Thiên vô cùng mờ ám nhìn cô: “Vấn đề này tôi thật sự không rõ lắm, không bằng cô để tôi kiểm tra?”
Sắc mặt Hạ Tử Hy lại một lần nữa đỏ bừng: “Mục Cành Thiên, anh hiện tại vẫn có tâm trạng nói đùa hay sao?”
Ai biết được rằng Mục Cảnh Thiên ngược lại nhấc người lên, trực tiếp đè ép cô xuống nền cỏ, cả người hắn nhanh chóng đè lên người cô.
Hạ Tử Hy kinh ngạc, nhíu mày nhìn Mục Cảnh Thiên: “Anh..anh giả vờ sao?”

Mục Cánh Thiên ngược lại không trả lởi câu hỏi của cô: “Hạ Tứ Hy, xung quanh tối đen như mực, cô nam quả nữ, chúng ta không làm chút chuyện thú vị gì hay sao?” Mặc dù đã bị thương nhưng Mục Cành Thiên vẫn giữ vững nét riêng độc đáo của mình, ánh mắt quyến rũ như muốn lấy đi hồn phách của người khác.
Hạ Tử Hy ngây người trong chốc lát, sau đó hét lớn: “Mục Cảnh Thiên!!! Hiện tại đã là lúc nào rồi mà anh vẫn còn có tâm trạng đùa giỡn!”
Mục Cảnh Thiên ngược lại không quan tâm đến những chuyện khác, khoảng cách hai người dính sát vào nhau, Hạ Tử Hy nhìn sâu vào trong đôi mắt của người phía trên, cảm

nhận được hơi ấm từ Mục cánh Thiên truyền đến, hơn nữa còn cảm nhận được nơi bộ vị nhạy cảm ấy có phản ứng, cô nhất thời chết lặng. Đã là thời điểm nào rồi, anh ta còn có tâm trạng nghĩ đến như chuyện lung tung lộn xộn này chứ!
“Mục Cảnh Thiên, anh tốt nhắt nhanh chóng ngồi dậy cho tôi!” Hạ Tử Hy nhìn anh ta tức giận nói.
“Xuỵt…” lúc này Mục Cánh Thiên đưa tay ra dấu im lặng với Hạ Tử Hy, sau đó nói: ‘’Thời điểm này nếu như không làm chút gì, thì thật có lỗi với thiên thời địa lợi nhân hòa!” vừa nói, cả người càng cúi xuống gần hơn.
Hạ Tử Hy nằm bên dưới thân anh ta,

nhìn thấy Mục Cảnh Thiên càng ngày càng tiến lại gần: “Mục Cảnh Thiên, anh tốt nhất…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK