“Khi sử dụng chúng ta như thế nào cũng tốt, một khi hết giá trị sử dụng thì đá tôi ra khỏi công ty, với loại người vô tình vô nghĩa giống như anh ta, thân bại danh liệt chính là kết cục tốt nhất!”
Lý Nghị nhìn ủy viên Lý, chuyện trước đây giữa hai người bọn họ, ông cũng đã từng nghe nói qua, nhưng không nghĩ đến ủy viên Lý vậy mà lại vì chuyện này làm đến tuyệt tình như vậy.
“Tôi nghe nói, đại hội cổ đông lần trước, hai người tranh cãi rất
nghiêm trọng!”
“Anh ta sắp chết rồi, tôi nhắc đến chuyện chọn cổ đông mới có gì sao? Không lẽ công ty thật sự giao cho một người phụ nữ quản lý hay sao?” ủy viên Lý tức giận nói, nhắc đến chuyện lần trước, ông vẫn còn nhớ rõ, “Tôi làm như vậy cũng vì công ty, nhưng tôi không nghĩ đến, anh ta lại vì một người phụ nữ lại đuổi tôi ra khỏi công ty, đến mức thu mua lại toàn bộ cổ phần trong tay tôi, nói như thế nào nhiều năm như vậy, tôi đã vì công ty cống hiến bao nhiêu, anh ta nói đuổi là đuổi, xem tôi là gì, nếu như anh ta đã
vô tình, vô thì tôi cũng vô nghĩa, loại như giống như anh ta, công ty sớm muộn gì cũng sụp đổ!” ông nhấn mạnh từng chữ, giọng nói hoàn toàn mang ý trách cử đối với Mục Cảnh Thiên.
Còn Hạ Tử Hy đứng một bên, lắng nghe hai người trò chuyện, thì ra là vì chuyện này.
Dứt lời, ủy viên Lý nhìn Lý Nghị: “Có điều hiện tại, Mục Cảnh Thiên thân bại danh liệt, Vân Duệ cũng sẽ bắt đầu suy sụp, không cách nào đứng dậy, cho nên ông cũng không cần quá lo lắng!”
Lý Nghị gật đầu.
“Được rồi, ông về đi, tạm thời không gặp mặt!”
Lý Nghị gật đầu.
Nhìn hai người bọn họ muốn rời đi, Hạ Từ Hy cũng âm thầm rút lui, trùng hợp chính là vào lúc này điện thoại của cô liền vang lên.
ủy viên Lý nhìn sang hướng phát ra âm thanh, chân mày nhíu chặt: “Ai đang đứng bên kia?”
ủy viên Lý nhìn sang hướng phát ra âm thanh, chân mày nhíu chặt: “Ai đang đứng bên kia?”
Hạ Tử Hy ngây người, nhanh chóng thu mình lại, lưng áp sát vào tường, nỗ lực khiến bản thân bình tĩnh vài giây!
Nếu như ủy viên Lý phát hiện ra sẽ có hậu quả như thế nào, cô có lòng tường tượng ra được.
Chính vào lúc này, một chiếc xe taxi lái đến, suy nghĩ một lát Hạ Tử Hy nhanh chóng chạy về phía trước.
ủy viên Lý cùng Lý Nghị lập tức chạy ra ngoài, nếu như chuyện này bị người khác phát hiện ra vậy thì hậu quả khó lòng tưởng tượng.
Nhưng khi bọn họ chạy ra ngoài, chiếc xe taxi kia cũng vừa dừng lại, Hạ Từ Hy trực tiếp mờ cửa xe phóng vào bên trong: “Bác tài, nhanh chạy!”
Tài xế cũng không có ý dừng lại, trực tiếp lái xe rời đi.
Lý Nghị chạy ra ngoài trước, đuổi theo chiếc xe được vài bước, nhưng khoảng cách càng lúc
càng kéo xa.
Một lát sau liền biến mất trước mặt ông.
ủy viên Lý tuổi tát lớn, đợi đến khi ông đến nơi, chiếc xe sớm đã mất hút: “Có chuyện gì? Là ai?”
Khuôn mặt Lý Nghị có chút khó coi, quay đầu nhìn sang ủy viên
Lý, khuôn mặt xanh tím.
“Ông làm sao vậy? Mau nói chuyện!” ủy viên Lý nói.
“Bóng lưng của người đó giống
một người…”
“Là ai?”
“Hạ Tử Hy…”
Nghe đến đây, chân mày ủy viên Lý lập tức nhíu chặt: “Ông nói người đó chính là vợ của Mục Cánh Thiên?”
Lý Nghị miễn cưỡng gật đầu.
Sắc mặt ủy viên Lý vô cùng kém, đứng im suy nghĩ trong giây lát sau đó nói: “Được rồi, tạm thời cứ như vậy, nếu như không có gì quan trọng, tạm thời không cần gặp mặt!” dứt lời, ủy viên Lý quan sát xung quanh sau đó đi sang
một bên.
Lý Nghị nhìn ông ta rời đi, cũng lập tức bước sang một hướng khác nhanh chóng rời khỏi.
Trên xe taxi.
Nhìn thấy không có người đuổi theo, Hạ Từ Hy lúc này mời thờ phào nhẹ nhõm.
Lúc này, điện thoại lại một lần nữa vang lên, nhìn số điện thoại gọi đến, Hạ Tử Hy lập tức nghe
máy: “Alo…”
“Tiểu Hy, em đang ở đâu?” Mục Cảnh Thiên bên đầu dây bên kia lo lắng hỏi.
“Em, em đang ở bên ngoài!”
Giống như nghe ra điểm bất thường của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhíu mày: “Như thế nào? Đã xảy ra chuyện gì?”
Sự nhạy cảm của anh thật sự không phải là chuyện tầm thường.
“Em hiện tại có chuyện cần nói với anh, rất quan trọng, anh hiện tại đang ở đâu?”
“Anh đang ở công ty!”
“Anh đợi em, em lập tức quay về công ty!”
“Em đang ở đâu? Anh đến đón em!” Mục Cảnh Thiên càng nghe càng cảm thấy bất ổn.
“Không cần, em đang trên xe taxi, rất nhanh sẽ đến công ty, anh chì cần ở công ty chờ em là được!” Hạ Từ HY nói.
“Được, có chuyện gì bất kỳ lúc nào cũng phải liên hệ với anh!” Mục Cảnh Thiên dặn dò.
“Được!”