Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
LINK VÀO NHÓM ĐỌC FULLĐọc nhanh nhất và duy nhất tại Nha yho.com
Chương 510: Tại sao lại nói như vậy?
“Xin chào, tôi là Mục Cảnh Thiên, là các anh đã gọi điện thoại thông báo cho tôi đến đây!” Mục Cảnh Thiên nhìn anh ta nói.
Khi nghe thấy cái tên này, đối phương liền ngẩng đầu lẽn nhìn Mục Cảnh Thiên, sau đó lên tiếng chào hỏi: “Mục tổng!”
“Sự việc như thế nào rồi?”
“Tử vong vào đêm qua, cũng đã trải qua gần năm tiếng đồng hồ rồi, sáng sớm nay thì có người phát hiện!”
“Chết như thế nào?”
“Một dao cắt vào động mạch chủ!”
Nghe vậy, Hạ Tử Hy thoáng ngây người, Mục Cảnh Thiên cũng quay đầu lại nhìn cô, Hạ Tử Hy lúc này cũng ngước mắt nhìn anh, hai người nhất thời đều im lặng.
Nhưng tin tức này đối với bọn họ mà nói, thật sự đến quá đột ngột.
“Chúng tôi có thẻ vào trong xem thử không?”
“Muốn tiến vào bên trong phải đợi sau khi chúng tôi thu thập vật chứng xong xuôi đã!”
Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Được!”
Khi Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên bước lên trên, trên nền đất ngoài trừ máu thì vẫn là máu, căn phòng vô cùng bừa bộn, giống như có dấu vết ẩu đả.
Nhưng hiện tại ngoài trừ máu, thì cũng không có bất cứ thứ gì.
Trên mặt đất chỉ toàn vết máu, khó khiến người khác không suy nghĩ rằng nơi này đã từng xảy ra một chuyện vô cùng đáng sợ!
Bọn họ quan sát khắp căn phòng.
Mặc dù Hạ Tử Hy vô cùng không thích Hà Lục Nguyên, nhưng từ trước đến nay chưa từng muốn ông ta mất mạng.
Cô chỉ muốn muốn ông ta phải chịu trách nhiệm trước pháp luật mà thôi.
Nhưng không nghĩ đến ông ta vậy mà lại chết thảm như vậy.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy, giống như biết rằng cô đang muốn nói điều gì, liền lên tiếng: “Loại người như Hà Lục Nguyên, ăn, chơi, cờ bạc, đàn bà, không thứ nào không dám làm, đến mức dám tham ô tiền công quỹ của công ty, bất kể là trên phương diện nào, hắn đều đắc tội với không ít người, cho nên em không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy!” Mục Cảnh Thiên nói.
Nghe câu nói này của anh, Hạ Tử Hy ngước mắt nhìn Mục Cảnh Thiên: “Mọi chuyện thật sự đơn giản như vậy thôi sao?”
Mục Cảnh Thiên ngước mắt nhìn cô: “Tại sao lại nói như vậy?”
“Anh có nhớ những gì em nói với anh trước đây không?”
“Chuyện gì?”
“Ban đầu, khi Hà Lục Nguyên muốn giết chết em, ông ta đã từng nói qua có người chỉ thị ông ta làm như vậy; anh nói xem chuyện này có phải do người chỉ thị anh ta làm ra không?” Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên hỏi.
Nghe điều này, Mục Cảnh Thiên liền ngây người.