Mục lục
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa - Mục Cảnh Thiên - Hạ Tử Hy (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 355: Vậy sao? Vậy cô lấy thân báo đáp đi!
Sau khi đơn giản rửa mặt một lúc, Hạ Tử Hy cuối cùng cũng bước ra, lúc này Mục Cành Thiên cũng đã sắp xếp gọn gàng bữa sáng trên bàn. Sau đó hắn nhanh chân bước lên bế Hạ Tử Hy về giường, cảm giác lực cơ bắp của Mục Cảnh Thiên, cường tráng hữu lực, nhìn có vẻ ốm yếu nhưng không ngờ rằng lại có sức mạnh đến vậy.
Mục Cảnh Thiên ngước mắt, hai người họ bốn mắt nhìn nhau.
Giây phút đó, Hạ Tử Hy ngây người sau đó lên tiếng: “Mục tồng, anh không cần phải đi làm sao? ở đây “hầu hạ” tỏi như thế này, tôi có chút
không thích ứng được!”

“Vậy sao? Vậy cô lấy thân báo đáp đi!” Mục Cánh Thiên nhẹ nhàng lên tiếng, sau đó câu nói này cùa hắn thành công khiến Hạ Tử Hy ngước lên nhìn khinh bỉ.
“Nếu không phải do lời căn dặn của bà nội, anh có đến chăm sóc cho tỏi sao?” Hạ Tử Hy nói.
Nghe câu nói này của cô, Mục Cánh Thiên lặng người sau đó nói: “Cô thật không có lương tâm!”
“Hả?”
“Không có gì, tiếp tục ăn đồ ăn sáng của cô đi!” Mục Cảnh Thiên nói.
Nếu như anh ta đã không nói vậy Hạ

Tử Hy cũng không hỏi nhiều, tiếp tục án sáng. Ăn được vài muỗng, Hạ Tử Hy kinh ngạc thốt lên: “Món này anh mua ở đâu vậy? Hương vị không tệ!”
“Do đích thân dì Lý làm!” Mục Cảnh Thiên chậm rãi nói.
Nhắc đến dì Lý, khóe môi Hạ Tử Hy nhếch lên một nụ cười: “Không trách được hương vị lại quen thuộc đến như vậy, rất ngon! Giúp tôi nói cảm ơn với dì ấy!”
Liếc nhìn Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên lúc này chỉ có suy nghĩ, người phụ nũ’ này đối với ai cũng tốt, chỉ luôn giữ thái độ đối địch vói hắn.
“Anh lát nữa có phải đi công ty hay

không?” Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên hỏi.
“Thế nào? Không nõ’ đế tôi đi sao?” Mục Cảnh Thiên nhướng mày, trêu chọc hỏi.
“Không phải, chỉ là tôi muốn nói, thời gian không còn sớm, anh vẫn nên nhanh chóng trở về công ty đi thôi!” Hạ Tứ Hy nói.
Chỉ cần một câu nói cũng đủ khiến cho sắc mặt Mục Cảnh Thiên lập tức sa sầm lại.
Mục Cảnh Thiên nhíu mày, không vui nói: “Cô đang đuổi tôi đi sao?”
“Không có!”

“CỒ rõ ràng có!”
“Tôi đây không phải đang suy nghĩ đến công việc của anh hay sao?” Hạ Tử Hy nói.
Nhắc đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên cười lạnh hai tiếng, nụ cười này khiến cho sau lưng cô ớn lạnh từng cơn.
“Hạ Tử Hy, tôi từng thấy qua người vô lương tâm, nhưng chưa từng thấy qua người nào vô lương tâm như cô!” dứt lời, Mục Cảnh Thiên hung hăng trừng mắt nhìn cô, sau đó khồng quay đẩu lại bước ra ngoài, trước đi rời khỏi còn không quên hung hãng đập vào cánh cửa phòng.

Hạ Tử Hy ngồi trên giường có chút hốt hoảng thật sự là ngạo kiều mà, cô vẫn chưa nói gì quá đáng thì anh ta đã nối giận rồi. Dù sao cô cũng không để tâm đến, tiếp tục àn sáng.
Chỉ có điều mi mắt dài khẽ rung động, biếu cảm có chút ngưng đọng.
Cả ngày hôm nay, Khả Khả cùng vài người đồng nghiệp tận dụng thời gian nghỉ buổi trưa đến bệnh viện thăm cô, còn nói cho cô biết một tin tức rằng Mục tổng hiện tại ỏ’ công ty cứ như ăn phải thuốc nồ, hi vọng Hạ Tử Hy nhanh chóng quay về công ty.
Tống Kỳ cũng rút chút thòi gian buối trưa ghé thăm cô. Hứa Vy Nhân cũng đến, trò chuyện một lúc lâu, sau khi

nhận thấy Hạ Tử Hy không có vấn đề đáng ngại gì mới rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK