Mục lục
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa - Mục Cảnh Thiên - Hạ Tử Hy (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

tamlinh247.org: Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa (full)

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

LINK VÀO NHÓM nhayhȯ。cøm
ĐỌC FULL

Chương 536: Vậy thì quán cafe Lancer vậy!

Hai người mỉm cười, Hạ Tử Dục nói: “Nếu như em lựa chọn Mục Cảnh Thiên, vậy anh hai…cũng chúc phúc cho em!”

Nghe đến đây, Hạ Tử Hy ngây người nói: “Anh hai…”

Chính là một loại cảm giác vô cùng cảm động, không còn từ ngữ nào có thể diễn tả được.

Mặc dù hai người không phải anh em ruột, cô biết, anh cũng biết.

Mặc dù Hạ Tử Dục vẫn không biết rằng cô đã biết chuyện này, nhưng từ nhỏ đến lớn tình thương yêu Hạ Tử Dục dành cho cô không thua bất kỳ người anh ruột nào dành cho em gái, Hạ Tử Hy thật sự cảm thấy rất cảm động.

“Chỉ cần em hạnh phúc là được!” Hạ Tử Dục nói.

Lúc này, Hạ Tử Hy bước đến, vươn tay ôm lấy Hạ Tử Dục.

“Cả cuộc đời này, có được một người anh trai như anh, em rất cảm động, cũng rất thõa mãn cùng hạnh phúc!”

Hạ Tử Dục ngây người, sau đó mỉm cười vỗ lên mái tóc cô.

“Có điều, nếu như Mục Cảnh Thiên dám ức hiếp anh, anh sợ rằng sẽ không buông tha cho hắn ta!”

Hạ Tử Hy mỉm cười, buông anh ra.

“Anh hai có muốn lên lầu uống chút trà?”

Lúc này, Hạ Tử Dục liếc mắt nhìn lên lầu: “Không lên đâu, cũng đã muộn rồi, em sớm nghỉ ngơi đi, anh cũng phải quay trở về rồi!”

“Vậy cũng được, anh đi trên đường cẩn thận!” Hạ Tử Hy nói, cũng không có ý níu kéo, chỉ nhìn về phía anh cười.

Hạ Tử Dục gật đầu nói: “Được rồi, vậy anh đi trước đây!”

“Vâng!”

Sau đó Hạ Tử Dục vẫy tay chào tạm biệt Hạ Tử Hy, sau đó trực tiếp bước lên xe rời khỏi.

“Quay về đi!” Hạ Tử Dục lên tiếng. Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ.čom

“Em biết rồi!” Hạ Tử Hy gật đầu, nhìn thấy anh ngồi trên xe, cũng yên tâm xoay lưng bước lên lầu.

Còn Mục Cảnh Thiên cũng không gấp gáp lái xe rời khỏi, anh im lặng ngồi trong xe, ánh mắt nhìn hướng theo bóng dáng rời đi của Hạ Tử Hy, chờ cho đến khi đèn trên lầu bật sáng, lúc này mới thu lại tầm mắt, chậm rãi lái xe rời khỏi.

Có đôi khi, người cúi đầu trước chính là người có tình cảm sâu

đậm hơn cả.

Ngày hôm sau.

Hạ Tử Hy lúc này đang làm việc, ngay khi gần tan ca, điện thoại của cô chợt vang lên.

Nhìn thấy số điện thoại gọi đến, cô thoáng sửng sốt, cuối cùng vẫn bắt máy.

“Alo!”

“Tiểu Hy, là anh!” giọng nói cùa Tống Kỳ từ đầu dây bên kia vang

lên.

Khi nghe thấy giọng nói của anh, Hạ Tử Hy nhẹ nhõm thở phào nói: “Lâu như vậy không liên lạc với em, vẫn còn nhớ đến em sao?” Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m

Sau khi nghe thấy giọng nói cùa Hạ Tử Hy, Tống Kỳ cười khổ một tiếng, trên thế giới này, người mà anh không muốn nhớ đến nhất chính là cô, người mà anh muốn quên nhưng lại không quên được cũng là cô.

“Dù quên ai cũng không quên được em, như thế nào, có thời

gian ra ngoài uống trà không?” Tống Kỳ nói.

“Tất nhiên là có rồi, gặp nhau ở đâu? Em hiện tại ra đó!”

“Em cứ chọn địa điểm!”

“Vậy thì quán cafe Lancer vậy!”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK