Mục lục
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa - Mục Cảnh Thiên - Hạ Tử Hy (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đọc truyện hay: Tổng tài anh quá bá đạo rồi

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

LINK VÀO NHÓM nhayhȯ。cøm
ĐỌC FULL

Hạ Tử Hy lập tức đánh vào tay anh: “Mục Cảnh Thiên, hiện tại đang ở trên xe!”
“Ok, em muốn về nhà cũng được, anh hiện tại sẽ tăng tốc!” vừa nói,
Mục Cảnh Thiên liền nhìn tài xế, nghiêm giọng nói: “Lái xe nhanh một chút!”
Khuôn mặt Hạ Tử Hy đỏ bừng, phẫn nộ trừng mắt nhìn anh, ánh mắt nhìn sang phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
Mục Cảnh Thiên cũng mỉm cười, vươn tay, ôm chặt lấy cô.
Thật ra, người đau lòng nhất khi nhìn thấy tin tức, không ai khác chính là Đô Đô.
Dù cho sớm biết chân tướng sự thật, dù cho sớm đã biết chuyện liên quan đến Hạ Tử Dục, nhưng khi nhìn thấy tin tức cô vẫn cảm thấy đau lòng.
Không nghĩ đến chuyện này lại gây náo loạn đến như vậy, hơn nữa tiêu đề đầu bài liên tục được đăng trong ba ngày liên tiếp, sức ảnh hưởng cũng không nhỏ.
Cô đã từng muốn gọi điện thoại cho Hạ Tử Dục, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế lại.
Hiện tại gọi điện thoại cho anh ấy thì được tính là gì chứ?
Ánh mắt Đô Đô đỏ ửng, cuối cùng khôi phục tinh thần, nhìn bản thân: “Dương Đô Đô, nếu như mày đã không cách nào chấp nhận được, vậy thì đừng đau lòng, chuyện này không hề có bất kỳ quan hệ gì với mày cả!”
“Đúng, không có bất kỳ quan hệ nào cả!”
Đô Đô tự mình lẩm nhẩm.
Sau đó nỗ lực vực dậy tinh thần, rửa mặt, quyết định đi chăm sóc A Thuật.
Có đôi khi, con người càng bận
rộn thì càng không muốn suy nghĩ quá nhiều.
Những ngày nay, tin tức không ngừng dậy sóng, cô cũng không gọi điện thoại đến cho Hạ Tử Hy, cô không muốn cô ấy cảm thấy rằng bản thân mình không buông xuống được, còn Hạ Tử Hy không gọi điện thoại cho cô, có lẽ cũng đang bận rộn chuyện của Hạ Tử Hy.
Dù sao chuyện xảy ra lớn như vậy, nhất định ảnh hưởng không phải một mình anh ấy, còn ảnh hưởng đến cả công ty.
Khi đến nhà A Thuật, Đô Đô lập tức mở cửa bước vào bên trong.
Phòng ngủ không có người, Đô Đô liền từ bên trong bước ra ngoài: “Anh ta đi đâu rồi?” cô không ngừng lẩm bẩm.
Cô lúc này có chút muốn đi vệ sinh, Đô Đô cũng không suy nghĩ quá nhiều, trực tiếp bước đến nhà vệ sinh, sau đó mờ cửa bước vào.
Sau đó, ngay giây phút mờ cánh cửa nhà vệ sinh, Đô Đô nhất thời ngây người.
Bên trong cánh cửa, liền xuất hiện một khung cảnh.
Làn da màu lúa mạch, mông nhỏ, eo và bụng rõ ràng là sự cám dỗ, nhưng trên bụng lại có một vết sẹo dài, dù vậy cũng không ảnh hưởng đến nhan sắc của anh, đường nét vô cùng quyến rũ, giọt nước nhỏ giọt từ trên xuống dưới, tạo thành một vẻ quyến rũ, nhìn đặc biệt hấp dẫn người khác.
Giây phút thị giác bị kích thích,
Đô Đô lập tức ngây người, đến mức ánh mắt có chút tán thưởng.
A Thuật xoay đầu, khi nhìn thấy Đô Đô, chân mày nhíu chặt, lập tức cầm lấy khăn tắm bao lấy thân mình.
Lúc này, Đô Đô đột ngột bừng tỉnh, nhìn khuôn mặt cứng đờ của A Thuật, khuôn mặt lập tức đỏ bừng: “Tôi, tôi…tôi không thấy bất kỳ cái gì cả, anh cứ tiếp tục, tiếp tục!” vừa nói, tầm mắt Đô Đô lập tức nhanh chóng liếc sang một bên, sau đó nhanh chóng lui ra ngoài, lập tức đóng cửa lại.
Đứng bên ngoài cửa, Đô Đô có chút không bình tĩnh được.
Cô, cô đã nhìn thấy điều gì chứ… một bên không ngừng hét lớn, trong đầu lại không ngừng nhớ lại những chuyện vừa xảy ra.
Giống như, giống như cô điều gì cũng đã thấy được.
Giống như, giống như cô điều gì cũng đã thấy được. Đô Đô dựa sát vào cánh cửa, ngay lúc cô đang ảo tưởng suy nghĩ, cánh cửa phía sau đột nhiên mở ra, Đô Đô sợ đến mức lập tức chạy trốn, quay đầu nhìn thấy A Thuật, anh ta ngược lại nhìn có vô cùng bình tĩnh, nhưng tại sao khuôn mặt anh ta lại đỏ bừng chứ.
“Chuyện là, tôi vừa rồi…thật sự không nhìn thấy bất cứ thứ gì cả!” Đô Đô nhìn A Thuật giải thích.
“Ừ!” A Thuật lạnh nhạt trả lời một tiếng, cúi đầu bước về phía
phòng ngủ, không nói bất kỳ lời nói dư thừa nào.
Nhìn thấy anh ta bước vào bên trong, Đô Đô lúc này mới đến một chuyện anh ta không phải bị thương hay sao?
Sau đó cô cũng bước theo anh vào bên trong.
“Đầu gỗ, không phải anh đang bị thương sao…” cánh cửa phía sau mở ra, Đô Đô lại một lần nữa đứng ngây người tại chỗ.
Cũng vì A Thuật đang chuẩn bị thay quần áo, cho nên những
hình ảnh vừa diễn ra trong phòng tắm lại một lần nữa tái hiện chi tiết trước mặt cô.
So với vừa rồi càng có lực sát thương hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK