Mục lục
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa - Mục Cảnh Thiên - Hạ Tử Hy (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 376: VỪA ĐÁM VỪA XOA (5)
Hạ Tử Hy ngược lại chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Cô nói xem rốt cuộc tôi có ý gì?” giọng nói bình tĩnh giống như không phải đang truy hỏi bất cử điều gì, giống như đang rất bình tĩnh nói chuyện không liên quan đến mình vậy. Cũng chính vì nguyên nhân này mới khiến cho Lăng Tiêu Vân càng cảm thấy không chắc chắn.
“Thời điểm Hà Lục Nguyên muốn giết tôi, vào giờ khắc cuối cùng, ông ta có nói với tôi một câu…” Hạ Tử Hy chậm rãi nói, đôi mắt trong suốt, lúc này vô cùng chắc chắn nhìn về phía Lăng Tiêu Vân.

Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Lăng Tiêu Vân lập tức thay đổi, những điều chĩ trích cùng khí thế bức người vừa rồi lập tức tan biến, thay thế bằng cảm giác hoang mang, sợ hãi cùng căng thẳng.
“Có…có ý gì?” cô ta hỏi vặn lại, nhưng cũng vì có mặt Mục Cảnh Thiên trong phòng bệnh, ngược lại không biết nên làm như thế.
“Muốn biết sao?” Hạ Tử Hy nhướng mày, nhẹ nhàng hỏi lại.
“Hạ Tử Hy, cô tốt nhất đừng ăn nói bậy bạ!” Hạ Tử Hy chưa kịp

lên tiếng, Lãng Tiêu Vân liền hét lớn, chỉ sợ rằng chậm thêm vài giây Mục Cảnh Thiên sẽ tin những lời Hạ Tử Hy đang nói.
Nhìn bộ dạng càng thẳng của cô ta, Hạ Tử Hy mỉm cười, cô tin rằng dáng vẻ căng thẳng cùng sợ hãi của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên ngồi một bên cũng đã nhìn thấy không sót chút nào.
“Lăng tiểu thư, tôi vẫn chưa nói hết đâu, cô làm sao biết tôi muốn nói gì? Hơn nữa hiện tại cô đang rất căng thẳng hoặc có thế nói chột dạ?” Hạ Tử Hy nhìn cô ta từ tốn nói, không gấp gáp ngược lại

CÓ chút tận hường sự chật vật hiện giờ của Lăng Tiêu Vân.
“Hạ Tử Hy, cô nói chuyện nên chú ý một chút!” Lăng Tiêu Vân lạnh giọng cảnh cáo.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Tôi chỉ đang nói ra những lời cuối cùng Hà Lục Nguyên nói với tôi mà thôi, thật ra tôi rất muốn hỏi Lăng tiểu thư, những lời này rốt cuộc có ý gì!” Hạ Tử Hy nói.
“Ông ta đã nói gì?” Lăng Tiêu Vân vẫn chưa kịp lên tiếng, Mục Cành Thiên ngược lại đã lên tiếng hỏi trước.

Hạ Tử Hy cười nhạt, sau đó từ tốn nói: “ông ta nói rằng, nếu như tôi chết rồi, cũng đừng quay lại tìm ông ta, nếu muốn tìm thì cứ việc tìm Lăng Tiêu Vân…”
Câu nói này vừa nói ra, sắc mặt Láng Tiêu Vân hoán toàn thay đổi.
“Lăng tiểu thư, cô có thể giải đáp cho tôi biết, tại sao Hà Lục Nguyên lại nói như vậy hay không?” Hạ Tử Hy giả vờ không hiểu hỏi, thật ra lời này có ý gì cũng đã quá rõ ràng rồi.
Mục Cảnh Thiên hiểu rõ, Hạ Tử

Hy từ trước đến giờ không bao giờ ăn nói bậy bạ, càng không bao giờ đổi trắng thay đen, nhưng mà nếu như Hà Lục Nguyên đã thật sự nói như vậy, vậy thì chuyện này tuyệt đối có liên quan đến Lăng Tiêu Vân.
Đôi mắt hẹp dài của hắn, chăm chú quan sát Lăng Tiêu Vân khiến cho cô ta hoảng hốt không ngừng.
“Tôi làm sao biết được ông ta có ý gì chứ? Hạ Tử Hy, cô đừng có ở đây mà điên đảo thị phi, đổi trắng thay đen, cô đừng cho rằng chỉ cần nói như vậy Cảnh Thiên

sẽ tin tưởng cô?” Lăng Tiêu Vân càng thẳng nhìn cô hét lớn.
Nhưng cảm xúc bất an hiện giờ của cô đã sớm bán đứng Lãng Tiêu Vân.
“Có phải là điên đảo thị phi hay không, chỉ cần truy bắt được Hà Lục Nguyên tự rộng sẽ rõ thôi!” Hạ Tử Hy nhẹ nhàng nói.
Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Lăng Tiêu Vân lập tức thay đồi.
Hạ Tử Hy ngược lại chì mỉm cười: “Đúng rồi, tôi không làm phiền thời gian riêng tư của hai

người nữa, tôi ra ngoài trước đây!” vừa nói liền đẩy chiếc xe lãn về hướng cửa phòng.
Chính vào ngay lúc này, Mục lão thái thái bước vào nói: “Người cần phải ra ngoài e rằng chính là Láng tiểu thư đây rồi!”
Nghe đến đây, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung về phía Mục lão thái thái, sắc mặt Lăng Tiêu Vân càng trở nên khó coi hơn.
“Bà nội…” Lăng Tiêu Vân gọi một tiếng, dù cho từ trước đến nay Mục lão thái thái có không yêu

thích như thế nào đi chăng nữa cũng chưa từng thể hiện trực tiếp ra như vậy.
Mục lão thái thái ngược lại chỉ mỉm cười nói: “Lăng tiểu thư, cô có từng nghe qua một câu, ông trời có mắt ác giả ác báo, vẫn nên hành thiện tích đức mới là tốt!”
Hạ Tử Hy: cô suy nghĩ Mục
lão thái thái quà thật thời thượng, theo kịp giới trẻ, đến cụm từ đang thông dụng nhất hiện nay mà bà vẫn biết được.

“Bà nội…bà có ý gì chứ?” Láng Tiêu Vân hỏi, dù cho khí thế có bức người đến đâu chỉ cằn đứng trước mặt Mục lão thái thái, khí thế không tự khống chế được mà yếu ớt đi một vài phần.
Mục lão thái thái cười nói: “Tự bản thân suy ngẫm! Nếu như cô có thể nghe hiểu, chứng tỏ vẫn còn cứu được!”
Lời này của Mục lão thái thái cũng quá trực tiếp đi, những người có mặt trong phòng có ai mà không nghe hiếu được chứ! Lúc này, Lăng Tiêu Vân chỉ gật đầu nói: “Cháu biết rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK