• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ý thức được điều này, đám người Lý Phong, Từ Oánh Oánh không nhịn được run rẩy toàn thân.  

 

Đám Lý Báo và Chu Hạo mặt lộ vẻ mừng rỡ.  

 

Những khách hàng khác sắc mặt đều cứng đờ nhìn về phía cửa quán bar.  

 

Chỉ thấy mười mấy tên đàn ông vạm vỡ tỏa ra khí thế sắc bén đi vào quán bar.  

 

Dẫn đầu là một người đàn ông cạo trọc đầu, mặt mày lạnh lẽo. Nhìn thấy vẻ mặt u ám của hắn ta, khách hàng xung quanh theo bản năng cúi thấp đầu, không dám nhìn nhiều!  

 

Cho dù hắn ta không nói một câu, nhưng cũng khiến người xung quanh cảm nhận được áp lực cực lớn.  

 

Người đàn ông này quá đáng sợ!  

 

Trước đó khi Lý Báo xuất trận đã rất oai phong rồi, nhưng so với anh Tề, uy thế của Lý Báo vẫn kém hơn vài phần!  

 

“Anh Tề!”  

 

Đám người Chu Hạo đỡ Lý Báo, đồng loạt tiến lên nghênh đón.  

 

Anh Tề khẽ gật đầu, nhìn thấy mặt mũi sưng vù của Lý Báo, hắn ta có chút sững sờ.  

 

Hắn ta biết Lý Báo bị người ta đánh bại, nhưng không ngờ Lý Báo lại bị đánh thảm như vậy.  

 

Trương Hổ ở bên cạnh cũng rất kinh ngạc: “Báo, sao lại bị đánh thành như này? Mấy người đánh mày? Đám em này của mày chỉ biết ăn mà không biết làm à, để mày bị đánh hội đồng?”  

 

Lý Báo lắc đầu, hắn nói chuyện không lanh lẹ. Chu Hạo vội vàng nói: “Anh Hổ, không phải một đám người, là một người!”  

 

“Một người? Một người có thể đánh thằng Báo thành như vậy”, Trương Hổ ngơ ngác.  

 

Anh Tề ngẩn ra: “Từ bao giờ thành phố Giang Hải lại xuất hiện cao thủ như vậy?”  

 

Chu Hạo vốn không để ý tại sao anh Tề nói ‘lại’, hắn vội vàng nói: “Tên nhãi đó ở bên kia, anh Tề, anh nhất định phải làm chủ cho anh Báo”.  

 

“Dám ở đây chờ tao, lá gan thật sự không nhỏ”, anh Tề hừ lạnh một tiếng, sắc mặt u ám: “Được, vậy tao sẽ đi gặp hắn”.  

 

Nói xong, hắn ta cởi áo khoác ngoài đưa cho Trương Hổ.  

 

Lúc này, Lý Báo và đám người Chu Hạo kinh ngạc phát hiện, cánh tay anh Tề lại bó thạch cao.  

 

Chu Hạo kinh ngạc nói: “Anh Tề, tay anh sao vậy?”  

 

Anh Tề không nói gì, nói xong đám người Chu Hạo nghe cũng không hiểu.  

 

Anh Tề không muốn nói, đám người Chu Hạo đương nhiên không dám hỏi tiếp.  

 

Trương Hổ nhìn thấy vẻ mặt hoài nghi của Lý Báo, gã thấp giọng nói với hắn: “Mấy ngày trước anh Tề gặp một cường giả tuyệt thế nên chịu thiệt. Nhưng cũng không có gì đáng ngại, dưỡng thương mười ngày nửa tháng là được”.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK