• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm nay nhìn thấy Diệp Tuân trong vòng mười giây hạ gục bảy thuộc hạ của mình, anh Tề đã biết mình đoán không hề sai.

 

Diệp Tuân này rất có thể là một võ giả nội kình.

 

Võ giả chia làm ba cấp cảnh giới: ngoại kình, nội kình và hóa cảnh.

 

Trên thế giới này, đại đa số võ giả đều là võ giả ngoại kình, họ chỉ biết sử dụng sức mạnh của cơ bắp và xương cốt, khoảng cách với người bình thường không quá lớn.

 

Còn những chiến binh nội kình thì rất hiếm. Một khi tu thành nội kình thì đều có thể xưng là cao thủ.

 

Rất khó để tu thành nội kình.

 

Thứ nhất là bởi vì võ giả bình thường không động nổi vào công pháp truyền thừa, thứ hai là bởi vì cho dù có là con cái võ học thế gia từ nhỏ có đầy đủ công pháp tu luyện thì cũng không thể luyện được trình độ nhập môn chỉ trong hai ba mươi năm.

 

Cả tỉnh Tương Nam có hơn bảy triệu dân nhưng chỉ có hơn mười võ giả nội kình mà thôi.

 

Mà trong thành phố Giang Hải này thì cao thủ nội kình chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

 

Nội kình còn chia làm bốn cảnh giới: nhập môn, tiểu thành, đại thành và viên mãn.

 

Bản thân anh Tề đã là một võ giả nội kình tiểu thành, dựa vào bản lĩnh này thì hắn ta đã trở thành bá chủ một phương.

 

Trên nội kình còn có hóa cảnh.

 

Các võ giả hóa cảnh đều được tôn xưng là tông sư, họ thậm chí còn có thể bắt được đạn.

 

Tất nhiên tông sư hóa cảnh lại càng hiếm thấy. Anh Tề đã sống gần bốn mươi năm mà chỉ mới được gặp qua một vị tông sư.

 

Nghe nói trên tông sư còn có thần cảnh.

 

Tuy nhiên, những người luyện võ chỉ coi cảnh giới này là một truyền thuyết hão huyền. Ít nhất thì anh Tề và những người bạn trong giới võ thuật của hắn ta chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy một cường giả thần cảnh.

 

"Nhóc con, thiên phú của mày quả thật không tệ, mới hai mươi tuổi mà đã có thể tu thành nội kình cũng không dễ dàng, nhưng ở tuổi của mày thì nhiều nhất cũng chỉ là nội kình nhập môn, tao muốn giết chết mày dễ như trở bàn tay", anh Tề cười lạnh nói rồi xoay xoay cổ tay.

 

“Vậy sao?”, Diệp Tuân thản nhiên nói.

 

Những người bên cạnh anh đều bối rối.

 

Nội kình? Chẳng lẽ là nội kình trong phim võ hiệp?

 

Nội kình nhập môn lại là gì chứ?

 

Trong số những nhân viên bảo vệ này, Tưởng Chính Đức có thể miễng cưỡng được xem là con nhà võ chính thống. Nhưng bọn họ thậm chí còn không thể luyện ra ngoại kình, cho nên tất nhiên không thể biết võ giả nội kình là gì.

 

"Niệm tình mày tu luyện đến mức này cũng không dễ dàng, tao sẽ cho mày thêm một cơ hội. Nếu như mày chịu nhận sai rồi gia nhập dưới trướng của tao thì tao có thể cho mày quản lý ba hộp đêm, mỗi tháng dễ dàng kiếm được 500 ngàn tệ", anh Tề nói.

 

Nghe những điều kiện mà anh Tề đưa ra, nhiều nhân viên bảo vệ đã bị sốc.

 

Năm trăm ngàn tệ!

 

Tuy rằng mức lương ở công ty quốc tế Toàn Cầu cũng không tệ, rất nhiều bảo vệ có lương gần mười ngàn tệ một tháng, nhưng số tiền năm trăm ngàn tệ là số tiền mà họ phải làm việc không ăn không uống bốn năm năm mới kiếm được!

 

Thế mà chỉ cần gia nhập dưới trướng anh Tề liền có thể kiếm được năm trăm ngàn một tháng, ai lại có thể không dao động chứ?

 

Đội trưởng Cao thậm chí còn ghen tị hơn nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK