Nhưng cánh cửa đang đóng chặt đột nhiên bị người đạp một cước mà mở tung ra.
Sau đó, một bóng người mảnh khảnh bước lên tấm cửa ngã đổ trên nền đất rồi nhanh chóng lao vào.
“Ai?”, Nick giật mình kinh ngạc, nghiêm giọng quát một tiếng.
Đáp lại hắn là một cú đấm nặng nề từ Diệp Tuân.
Một quyền này đấm thẳng vào mặt khiến cả khuôn mặt hắn nở hoa, thân thể cường tráng đồng thời cũng bay khỏi mặt đất, cả người ngã về phía sau rồi nặng nề đập xuống sàn.
“Cô không sao chứ?”, Diệp Tuân nhìn Quan Đình, thấy quần áo cô ta xộc xệch thì lập tức cởi đồng phục khoác lên, ngón tay vô tình chạm vào làn da trên bờ vai thơm ngát của cô ta mới phát hiện ra cơ thể của cô ta lúc này đã nóng rực.
Thân thể yêu kiều của Quan Đình khẽ run rẩy, cô ta mấp máy môi muốn nói gì đó nhưng chỉ bất lực phát ra tiếng thở dốc trầm thấp.
Nhìn dáng vẻ dường như đang rất khó chịu này của cô ta, Diệp Tuân tự hỏi không biết cô có phải bị sốt rồi hay không, anh cẩn thận quan sát Quan Đình lại thấy cô ta nhịp thở dồn dập với gương mặt ửng đỏ, ánh mắt mê li như làn thu thủy đang dập dờn.
Đây rõ ràng là dấu hiệu của động tình.
Diệp Tuân chớp mắt liền hiểu ra, anh đá một phát lên người Nick, cau mày hỏi: "Mày đã cho cô ấy uống thứ gì?”
Nick tức giận hét lên: "Mày dám đánh tao, chết tiệt, mày có biết tao là ai không?"
“Ông đây không quan tâm mày là ai!”, Diệp Tuân di chân giẫm lên ngón tay Nick.
Những ngón tay của hắn lập tức trở thành một đống máu thịt lẫn lộn, tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết lập tức vang vọng cả căn phòng tổng thống.
Đợi hắn ngừng kêu la, Diệp Tuân lại hỏi một lần nữa, Nick lúc này đã thành thực hơn hơn chút, run run giọng trả lời: "Đó là loại thuốc kích dục mới nhất được sản xuất tại Hoa Kỳ tên là thiên thần sa ngã, còn chưa có trên thị trường..."
“Khốn kiếp, mày còn khá có năng lực đó chứ?”, Diệp Tuân phát cáu, dứt lời lại hung ác đạp lên đầu hắn.
Nick không hé răng phản kháng một lời bởi hắn đã hoàn toàn bất tỉnh.
Diệp Tuân chưa bao giờ sử dụng loại thuốc thiên thần sa ngã này nhưng anh biết sự ghê gớm của nó.
Loại thuốc kích dục mới nhất này vẫn chưa có thuốc đặc hiệu nào có thể giải trừ tác dụng của thuốc, chỉ có thể thông qua ‘vận động trên giường’ của nam nữ mới có thể giúp Quan Đình khôi phục tỉnh táo.
"Chuyện này có chút phiền toái đây…”, Diệp Tuân cau mày, quay đầu lại xem tình trạng của Quan Đình thì lập tức ngây người.
Chỉ thấy Quan Đình đã ném phăng chiếc áo anh khoác lên cho cô ta từ lúc nào, hai cánh tay đang vòng ra sau cởi khuy áo lót, cô ta tê liệt ngồi sụp xuống sàn, hai chân thon dài kẹp chặt, không ngừng uốn éo thân hình bốc lửa của mình.
Diệp Tuân biết cô đã đánh mất lí trí.
Quan Đình, người thường ngày vẫn luôn duy trì nét đoan trang tri thức lại thể hiện ra tư thái quyến rũ như vậy thực sự quá cuốn hút, cũng khơi gợi lên bồn chồn trong lòng Diệp Tuân.
Trong cơn mơ màng Quan Đình nhìn thấy Diệp Tuân, cô ta bỗng nhiên bò dậy bổ nhào vào lòng anh, chiếc miệng nhỏ mềm mại ngọt ngào thơm loạn lên mặt anh, hai tay rất không thành thật bắt đầu cởi bỏ quần áo của anh.
“Trưởng phòng Quan, cô hãy tỉnh táo chút”, Diệp Tuân đẩy thân hình nóng như lửa đốt của Quan Đình ra.
Tuy rằng anh rất hưởng thụ nhưng không muốn đục nước béo cò.
Quan Đình đương nhiên sẽ không vì một câu nói của anh mà thanh tỉnh lại, cùng với sự phát tác của thuốc, hơi thở của cô ta ngày càng nặng nề, ánh mắt cũng càng thêm mê man, biên độ động tác cũng càng lúc càng lớn, tựa hồ hận không thể hòa cả người vào trong thân thể Diệp Tuân.