Mục lục
Truyện Đừng Cản Tôi Theo Đuổi Mặc Cảnh Thâm Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Cô ta là ai vậy? Sao trước đây chúng tôi chưa được biết đến nhân vật này vây?”
“Không biết nữa, rốt cuộc cô là gián điệp do công ty nào phái đến vậy?”
“Cô rốt cuộc là ai hả, đến tập đoàn Fryer làm gì hả?”

Các phóng viên dồn dập đi đến xung quanh Nghê San San, không ngừng chụp ảnh, từ lúc Nghê San San đi vào Hải Thành vẫn luôn đeo khẩu trang, không muốn lộ mặt.

Thứ nhất là Kiều Vi không cho cô ta để lộ thân phận, thứ hai cô ta rất giống với Mộ Thiển, mà lúc này Mộ Thiển là người nổi tiếng ở Hài Thành này, lúc bị bêu rếu tên tuổi nếu như phát hiện cô ta giống hệt Mộ Thiển sẽ rước phải rất nhiều tai họa.

Vì vậy, vẫn luôn phải ẩn nấp che giấu bản thân mình, chỉ vì kiểu gì cũng có ngày sẽ lợi dụng được khuôn mặt giống hệt Mộ Thiển của cô ta, để đi làm một số chuyện vô cùng bất lợi cho Mộ Thiển.

Vào ngay mà Kiều Vi và Đông Côn kết hôn, chính là do cô ta tính kế.

“Này, mọi người làm gì vậy, đừng có chụp tôi.


Nghê San San cúi đầu, không muốn đối mặt với những phóng viên kia.

Nhưng Mộ Thiển làm sao có thể để cô ta đạt mục đích được, liếc mắt ra hiệu cho mấy người bảo vệ, mấy người bảo vệ trực tiếp quay Nghê San San lại, làm cho khuôn mặt của cô ta đối diện với phóng viên.

“Tổng giám đốc Mộ Thiển, người phía cảnh sát đã đến rồi.


Di động của An Nhiên vang lên, sau khi cô ấy nghe xong, ngay lập tức nói với Mộ Thiển.

Nghe thấy An Nhiên nói như vậy, Nghê San San liền cảm thấy bị đe dọa, trợn ngược mắt mà nhìn Mộ Thiển: “Được lắm, Mộ Thiển, cô tính kế tôi hả? Tại sao cô lại đê tiện thể hả, hóa ra cô để tôi lại phòng làm việc vì đã biết rõ tôi sẽ động vào đồ của cô rồi đúng không?”
Cô ta tức giận trợn mắt đến sắp rách ra, ước gì có thể đến trước mặt Mộ Thiển mà vả một cái lên khuôn mặt đạo đức giả kia.


Mộ Thiển vẫn lạnh lùng như cũ, khí thế bức người: “Là cô đến công ty tìm tôi, còn đánh người của tôi, sao lại không thể cắn lại một cái được cơ chứ?”
Nói xong liền bước đi về phía trước, đưa tay nâng cằm Nghê San San: “Trái lại tôi lại có chút tò mò đấy, cô đi phẫu thuật thẩm mỹ lúc nào, sao lại giống hệt tôi như vậy? Nghê San San, trước đây có quen biết với cô, tôi nhớ đây mới là dáng vẻ thật của cô mà.


Lấy điện thoại ra, mở ra một tấm ảnh, trên bức ảnh chính là bộ dạng ban đầu của Nghê San San.

Lúc bị Nghê San San tính kế, đã tìm người điều tra qua Nghê San San, nhưng không ngờ lại có tác dụng nhanh như vậy.

Vừa đưa điện thoại ra, các phóng viên đều dồn dập chụp tấm ảnh trong máy Mộ Thiển, sau đó lại chụp về phía Nghê San San.

“Nghê San San cô cố ý phẫu thuật thẩm mỹ thành bộ dạng của Mộ Thiển nhằm mục đích gì vậy?”
“Bây giờ Mộ Thiển đã được gả cho Mặc Cảnh Thâm, chẳng lẽ cô thích Mặc Cảnh Thâm nên mới phẫu thuật thành bộ dạng của Mộ Thiển hả?”
“Nhìn cô trước kia vừa đen đủi lại xấu xỉ, phẫu thuật thẩm mỹ chắc chắn tốn rất nhiều tiền, cô lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”

Các câu hỏi của phóng viên đều rất sắc bén, góc độ cũng rất gian xảo, cho dù Nghê San San vô cùng xảo trá cũng không thể trả lời được những người này.

Cô ta chỉ hối hận vì đã vô ý mà để cho Mộ Thiển tính kế.

Không ngừng vùng vẫy, muốn thoát ra khỏi sự khống chế của những người bảo vệ này, nhưng không có bất cứ tác dụng gì.

Bịch bịch bịch, một loạt tiếng bước chân lộn xộn vang lên, có vài người xuất hiện trên hành lang, là bốn người mặc đồng phục cảnh sát.

“Ai báo cảnh sát vậy?”
Người cảnh sát đi đầu giơ ra thẻ cảnh sát, sau đó giới thiệu thân phận của bản thân, vừa hỏi han.


An Nhiên ngay lập tức nói: “Đồng chí cảnh sát, là tôi báo cảnh sát đấy.

Chính là cô ta, cô ta là Nghê San San, đã cố ý phẫu thuật thẩm mỹ thành bộ dạng của tổng giám đốc của chúng tôi, trà trộn vào giữa chúng tôi sau đó đi vào công ty.

Đã chụp lại những bí mật quan trọng của công ty chúng tôi.


Cô ấy trực tiếp tố cáo Nghê San San.

“Tôi không có, cô ta nói bậy đấy, tôi không làm gì hết.


Nghê San San tức giận dẫm chân, điên loạn mà gào thét và biện minh.

“Không có? Nếu như không có sao cô lại mặc quần áo y hệt cô ấy? Ngay cả khuôn mặt và cả tóc cũng giống nhau? Này còn bảo không có sao?”
Cảnh sát hỏi một loạt, trực tiếp làm Nghê San San nghẹn họng.

Hôm nay cô ta đến công ty Mộ Thiển chỉ biết rằng Mộ Thiển chắc chắn sẽ không gặp cô ta, vì vậy cố ý cắt tóc, cũng mặc quần áo giống hệt Mộ Thiển.

Mà trước đó Nghê San San cũng đã nỗ lực không ít.

Ví dụ như bắt chước theo dáng vẻ đi của Mộ Thiển, cả cử chỉ lời nói, cả tóc cũng nhuộm đen.

Vì để hôm nay có thể thuận lợi tiến vào tập đoàn Fryer.


Nhưng mà làm gì nghĩ đến cuối cùng kết quả của sự nỗ lực lại trở thành nhược điểm, làm cho cô ta có trăm miệng cũng không biện minh được.

“Tôi… Tôi…”
Nghê San San không nói, lại không biết phải giải thích như thế nào mới được.

“Cô muốn nói gì thì đến cục cảnh sát rồi nói tiếp.


Cảnh sát lạnh lùng nói với Nghê San San một câu, hai người cảnh sát phía sau đi lên, trực tiếp đeo còng tay vào cho Nghê San San.

Sau đó cảnh sát lại nói với Mộ Thiện: “Tổng giám đốc Mộ Thiển, mời cô theo chúng tôi đến cục cảnh sát làm đơn tố cáo.


“Được.


Mộ Thiển có chút bất đắc dĩ, dù sao trong vòng một ngày đã vào đồn công an hai lần, thực sự có chút mệt mỏi.

“Tổng giám đốc Mộ Thiển, xin hỏi cô thấy chuyện hôm nay như thế nào?”
“Nghê San San phẫu thuật thành bộ dạng của cô, sau này nhất định sẽ rước phả rất nhiều phiền toái, cô có biện pháp gì không?”
“Đối mặt với một người phụ nữ giống y hệt mình, cô có suy nghĩ gì không?”
Phóng viên thấy Mộ Thiển phải đi, ngay lập tức chặn trước mặt cô mà phỏng vấn.

Vẻ mặt Mộ Thiển mang theo dáng vẻ tươi cười, phong cách già dặn, cô vén tóc lên, nói: “Toàn bộ mọi việc đều cứ để thuận theo tự nhiên đi.

Chỉ cần cô Nghê San San không làm gì không có tính người dưới danh nghĩa của tôi, tôi đều có thể tha thứ hết.

Dù sao phẫu thuật thẩm mỹ thành bộ dạng gì cũng là quyền lực chọn của mỗi người, cũng là một loại theo đuổi cái đẹp, tôi là một người phụ nữ nên có thể hiểu được.



Cô nhìn sang phía Nghê San San đang đeo còng tay, suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: “Tôi hy vọng sau chuyện ngày hôm nay, cô Nghê San San có thể kiểm điểm lại bản thân mình, sẽ không một mực không chịu giác ngộ nữa.


Nói xong liền rời đi.

Mấy người phóng viên này là do Mộ Thiển sai người tìm đến, trước khi đến đã được Mộ Thiển chỉ đạo, bọn họ đương nhiên sẽ không tiếp tục ngăn cản Mộ Thiển.

Mộ Thiển theo cảnh sát đi đến cục cảnh sát, An Nhiên là người làm chứng nên cũng đi theo.

Ba đầu Nghê San San sống chết không thừa nhận, nhưng An Nhiên nói trên điện thoại của Nghê San San có mấy tấm ảnh có thể làm chứng, cảnh sát lục soát điện thoại, mở album ra, trong đó thực sự có rất nhiều tấm ảnh chụp hợp đồng của công ty.

Đó chính là bằng chức đã bán đứng “động cơ” của Nghê San San, việc này cô ta có trăm miệng cũng không biện minh được.

Lúc Mộ Thiển và An Nhiên làm đơn tố cáo theo yêu cầu của cảnh sát để truy tố theo pháp luật, vì vậy ngày hôm đó Nghê San San đã bị nhốt vào trong phòng tạm giam.

Sau khi Mộ Thiển làm xong đơn tố cáo ở cục cảnh sát liền rời đi.

Dọc đường khi đang quay về công ty, An Nhiên không kiềm được sự tò mò trong lòng mà hỏi: “Chị Mộ Thiển, cô Nghê San San đó rốt cuộc có lai lịch như thế nào vậy, tại sao lại giống hệt với chị? Không, vì sao lại muốn phẫu thuật giống hệt chị?”
“Việc đó thì ai biết được, khó mà nói được, đề phòng một chút là được.


Mộ Thiển không muốn để cho An Nhiên biết quá nhiều, biết càng nhiều ngược lại càng có thể gặp nhiều nguy hiểm hơn.

Cô ấy chỉ cần phụ trách việc ở công ty là đủ rồi.

“À.


An Nhiên vừa lái xe, vừa gật đầu, chợt nghĩ được gì đó, nói: “Nội dung các tài liệu cô ta chụp trộm của công ty đều là của tập đoàn Thinh Trì, nếu như tập đoàn Thịnh Trì đứng ra hòa giải thì sao giờ?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK