• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa rồi lão vốn định bóp chặt nắm đấm của Khương Tường, nhưng đột nhiên phát hiện trên tay hắn có một thứ sức mạnh quỷ dị mãnh liệt như sóng to đã đánh bay lão đi.

Trong nháy mắt đó, thậm chí Trần Thiên Chính còn có cảm giác Khương Tường như một con hổ dữ bùng nổ, không ai có thể ngăn cản.

Còn mấy người Bạch Băng, Long Vương, Triệu Vân đều kinh ngạc nhìn Khương Tường với vẻ mặt khó tin.

Đến lúc này Tiêu Thanh Đế mới bắt đầu nghiêm túc dò xét Khương Tường.

Khương Tường không để ý ánh mắt của mọi người chung quanh mà dịu dàng đỡ Lâm Tinh Xảo dậy, để cô ngồi xuống xe lăn rồi nhìn thoáng qua dấu tát trên mặt cô, áy náy nói: "Chị Lâm, tôi xin lỗi, đều là tôi không tốt."

Lâm Tinh Xảo mỉm cười và nói: "Bây giờ không phải lúc nói xin lỗi, làm chuyện cậu nên làm đi."

Khương Tường hiểu ý cô nên khẽ gật đầu, xoay người ngoắc ngón tay với Phùng Ấu Linh còn đang khiếp sợ mà nói: "Tới đây, lau sạch áo cho tôi."

Phùng Ấu Linh tỉnh táo lại từ nổi khiếp sợ, nhìn thấy Khương Tường ngoắc ngón tay về hướng mình thì lập tức nổi giận.

Anh ta cảm thấy hành động này của Khương Tường chính là khiêu khích!

Một tên bác sĩ nho nhỏ có tư cách gì khiêu khích mình?

Phùng Ấu Linh hừ lạnh nói: "Thằng nhãi, đừng quên nơi này là chỗ nào, còn chưa tới phiên mày làm càn."

"Tôi lặp lại lần nữa, tới lau sạch áo cho tôi." Khương Tường chỉ chỉ nước bọt trên lễ phục mà nói: "Đây là do anh làm."

"Vậy thì thế nào?" Phùng Ấu Linh lớn lối nói: "Tao không lau đấy, mày làm gì được tao?"

Nói đùa à, thân là một trong Tứ Thiếu Giang Châu, nếu như đi lau áo cho một tên bác sĩ nho nhỏ trước mặt nhiều khách khứa như vậy thì sau này anh ta còn ra ngoài lăn lộn được sao?

"Trên đời này luôn có một số người thích không coi người khác là người, đâu biết rằng thứ này luôn không có kết cục tốt. Tôi đã cho anh cơ hội, nếu anh không muốn thì cũng đừng trách tôi." Khương Tường nói xong thì cất bước đi về hướng Phùng Ấu Linh.

Nhìn thấy hành động của hắn, Phùng Ấu Linh bật cười: "Thế nào, nhìn bộ dạng của mày là muốn ra tay với tao?"

Khương Tường không nói lời nào mà trực tiếp đi lên phía trước.

"Thằng nhãi, đừng tưởng rằng mày đánh Trần lão bị thương thì vô địch thiên hạ, vừa rồi nếu không phải Trần lão lơ là trúng quỷ kế của mày thì mày đã sớm chết."

Theo Phùng Ấu Linh thấy thì vừa rồi Khương Tường nhất định đã sử dụng âm mưu quỷ kế gì, cộng thêm Trần Thiên Chính chủ quan nên mới bị Khương Tường đả thương.

Hơn nữa anh ta không cảm thấy Khương Tường tinh thông võ đạo, chẳng qua là sức lực tương đối mạnh mà thôi.

Một người có sức lực mạnh đến mấy thì có thể chống lại một đám người sao?

Phùng Ấu Linh giơ tay lên quát về hướng những tên bảo vệ kia: "Cùng tiến lên, phế hắn cho tôi."

Ngay lập tức, mười mấy bảo vệ như hoá điên mà cùng phóng đến chỗ Khương Tường.

Có một bảo vệ vóc người cao lớn muốn thừa cơ hội này thể hiện trước mặt ông chủ nên không chỉ xông lên đầu tiên mà còn rút ra một cây gậy ba khúc từ bên hông rồi gào thét đánh vào Khương Tường.

Thân thể Khương Tường bỗng ngã xuống mặt đất, khi sắp chạm đất thì hai chân lại như cây đinh đóng chặt sàn nhà.

Tiếp đó hắn dùng một tay chống đất, thân thể bỗng lật ra sau rồi nhanh chóng đá hai chân ra ngoài.

Chỉ nghe "Phanh" một tiếng, tên cầm gậy ba khúc kia lập tức bay ra ngoài, thuận thế còn đập bay mấy bảo vệ đằng sau.

Sau đó Khương Tường như mãnh hổ chủ động tiến vào đám bảo vệ.

Không đến hai giây, tiếng kêu thảm thiết thứ nhất vang lên, tiếp đó là tiếng thứ hai, tiếng thứ ba... Không dứt bên tai.

Đám khách khứa ở đây rùng mình một cái.

Năm phút!

Khương Tường chỉ dùng năm phút đã đánh bại toàn bộ bảo vệ của Thủy Tinh Cung, ai cũng ngã xuống đất kêu rên.

Khương Tường cũng không ra tay độc ác với đám thuộc hạ của Phùng Ấu Linh, hắn cảm thấy những nhân viên bảo an này đều bất đắc dĩ, dù sao Phùng Ấu Linh cũng là chủ của họ. Nhân viên không nghe lời chủ thì ai cũng biết sẽ có kết cục ra sao rồi.


Hơn nữa Khương Tường cũng hiểu biết về nghề bảo vệ này, bình thường người làm nghề này có trình độ không cao, điều kiện gia đình không tốt, kiếm ít tiền cũng không dễ dàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK