Chương 15 Âm Dương Xà Cổ
Cái gì!
Sống không tới bảy ngày!
Triệu Vân sắc mặt đại biến, lớn tiếng quát: "Khương Tường, cậu có biết cậu đang nói cái gì không? Dám nói lung tung, cẩn thận tôi không khách khí đâu. ”
“Câm miệng lại!”
Long Vương ngẩng đầu trừng mắt nhìn Triệu Vân một cái, sau đó nói với Khương Tường: "Tính tình Triệu Vân cứ như vậy, cậu đừng chấp cậu tôi. Cậu vừa nói rằng tôi sống không qua bảy ngày nữa, vậy cậu đã nhìn thấy nguyên nhân rồi? ”
"Ừm." Khương Tường gật đầu.
"Nguyên nhân là gì?" Triệu Vân hỏi. Theo hắn thấy, nhiều danh y như vậy cũng nhìn không ra nguyên nhân, Khương Tường có thể nhìn ra cái gì?
Khương Tường trả lời: "Nếu như tôi không nhìn lầm, Long Vương ngài thân trúng độc lạ. ”
Lời này vừa nói ra, long may Long Vương hơi động.
Triệu Vân đầu tiên sửng sốt, tiếp theo nhịn không được kinh hô: "Khương Tường, sao cậu nhìn ra được? ”
Khương Tường nói: "Loại kỳ độc này, phi thường hiếm thấy, tồn tại ở vùng Miêu Cương, thế nhân gọi là cổ độc. ”
Lúc này, ngay cả Long Vương cũng không thể bình tĩnh.
"Tôi quả nhiên không tìm nhầm người, nhiều chuyên gia y tế như vậy cũng không có tìm ra nguyên nhân, mà cậu mới nhìn một lát, liền phát hiện trong người tôi trúng cổ độc, hậu sinh khả úy !" Long Vương tiếp tục hỏi: Cậu còn nhìn ra cái gì nữa? ”
Khương Tường nghiêm túc nói: "Long Vương, hiện tại tôi hỏi ngài mấy câu hỏi, hy vọng ngài trả lời thành thật.”
"Được, cậu hỏi đi."
“Sau khi ngài trúng cổ, lúc đầu thân thể không có bất kỳ dị thường nào, nửa năm sau mới bắt đầu xuất hiện triệu chứng, đúng không?"
"Đúng vậy. Ban đầu không có bất kỳ triệu chứng nào, nửa năm sau, ban ngày đau bụng khó nhịn, đến bệnh viện kiểm tra, nhưng cũng không kiểm tra được gì.”
Khương Tường gật gật đầu, nói: "Cổ độc không phải độc tầm thường, mà còn là một loại kỳ thuật thần bí. Trong "Diêu Châu Chí" có ghi chép: "Người Yi có nuôi trùng giả, bí thuật. Hơn nữa, cổ độc bình thường là ẩn nấp trong máu, thủ đoạn y học tầm thường căn bản không phát hiện ra.”
"Cậu nói rất đúng, lúc ấy Triệu Vân dẫn tôi chạy rất nhiều bệnh viện, cũng không có kiểm tra ra."
Khương Tường tiếp tục hỏi: "Cổ độc ẩn núp trong cơ thể ngài nửa năm mới bắt đầu xuất hiện triệu chứng, lúc đầu, ngài là ban ngày đau bụng khó nhịn, sau đó là ban đêm đau bụng khó nhịn, đúng không? ”
“Đúng vậy”
"Sau đó, ngài bắt đầu sợ lạnh, đặc biệt sợ lạnh, mỗi ngày giống như ở trong hầm băng, phải không?"
“Đúng vậy!” Long Vương nói: "Cho dù là trời nóng bức, tôi cũng phải nướng lò sưởi, lúc ngủ còn phải đắp chăn bông. ”
"Chuyện này xảy ra với ngài trong ba năm, ba năm sau, cơ thể của ngài xuất hiện một tình huống hoàn toàn ngược lại, trở nên rất sợ nhiệt, phải không?"
“Đúng đúng”! Long Vương gật đầu thật mạnh, nói: "Mùa đông khắc nghiệt, bên ngoài có tuyết rơi dày, tôi ở trong phòng mặc áo ngắn tôiy thổi quạt đều cảm thấy nóng.”
"Sau đó, cơ thể của ngài dần dần bắt đầu trở nên lạnh một nửa, nóng một nữa, đó là tình trangh hiện tôii của ngài. Tôi đoán, xuất hiện tình trạng hiện tại, hẳn là còn chưa tới nửa tháng. Phải không?”
-Đúng vậy!
"Từ lần đầu tiên xuất hiện đau bụng, cho đến bây giờ triệu chứng này đã không biến mất, đặc biệt là trong năm qua, trở nên rất thường xuyên. Mỗi đêm mười hai giờ đêm, đúng giờ phát tác, sáu giờ sáng dừng lại, thời điểm đau đớn giống như vạn kiến xuyên tim, mặc kệ dùng phương pháp gì cũng không thể giảm đau, đúng không?”
"Đúng đúng đúng, cậu nói đều đúng."
Đến lúc này, Khương Tường đã cơ bản xác định, trong Long Vương là cổ gì.
"Tiểu Khương, cậu còn có vấn đề gì không?"
"Vấn đề thì không còn, nhưng còn có một yêu cầu nho nhỏ, hy vọng ngài phối hợp." Khương Tường nói.
"Yêu cầu gì?"
" Ngài cởi áo ra.
"A!?" Long Vương ngạc nhiên nhìn Khương Tường, ánh mắt quái lạ.
Nhìn thấy ánh mắt của hắn, Khương Tường biết lão gia hỏa này nhất định là nghĩ lệch lạc, vội vàng nói: "Ngài đừng hiểu lầm, để ngài cởi áo, là tôi muốn xác nhận một chút cổ độc trên người ngài.”
“Thì ra là như vậy !” Long Vương cười ha hả cởi áo ra.
Khương Tường vòng ra sau lưng Long Vương, cúi đầu nhìn, hít một hơi khí lạnh, lẩm bẩm nói: "Quả nhiên không ngoài dự liệu của tôi.”
Chỉ thấy trên lưng Long Vương màu sắc rõ ràng, nửa bên có màu đỏ sậm, giống như than nướng, nửa bên kia màu trắng dị thường, tựa như đã đông lạnh trong kho, mà ở nơi giao nhau của hai bên, có một kinh mạch dài hơn một tấc nhô lên, hình màu tím, giống như hai con rắn nhỏ xếp chung một chỗ, tràn ngập khí tức âm lãnh.
"Khương Tường, cậu rốt cuộc nhìn ra cái gì?" Triệu Vân nhịn không được hỏi.
Khương Tường sắc mặt ngưng trọng, nói: "Hiện tại tôi có thể xác định trăm phần trăm. Cổ độc trong Long Vương, là Âm Dương Xà Cổ! ”
"Cậu đều có thể nhìn ra?"
Long Vương phi thường khiếp sợ.
Phải biết rằng, những năm gần đây, Long Vương đã tìm rất nhiều bác sĩ khám bệnh, trong đó có không ít thánh thủ nổi tiếng trong thiên hạ, nhưng, không ai có thể nhìn ra ông tôi trúng cổ độc.
Mà Khương Tường, không chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra, còn chuẩn xác nói ra là cổ độc gì.
Chẳng lẽ, tiểu tử này là thiên tài y học?
Long Vương nào biết được, Sở dĩ Khương Tường có thể nhìn ra nguyên nhân bệnh của ông tôi, nói ra triệu chứng một cách chuẩn xác, hoàn toàn là vì truyền thừa trong đầu hắn.
Khương gia lão tổ truyền thừa rộng lớn tinh thâm, mênh mông vô cùng. Khương Tường vừa rồi suy nghĩ, kỳ thật chính là đang tìm kiếm bệnh án có triệu chứng tương tự như Long Vương.
Cuối cùng, hắn tìm được Âm Dương Xà Cổ.
Vì thận trọng, Khương Tường cố ý hỏi long vương mấy vấn đề, lại kiểm tra kinh mạch sau lưng Long Vương, cuối cùng xác định, Long Vương đúng là trúng âm dương xà cổ.
Âm Dương Xà Cổ là một loại cổ độc thập phần âm độc, người trung cổ sẽ không lập tức chết đi, thậm chí, lúc mới bắt đầu, thân thể một chút dị thường cũng không có, dưới tình huống bình thường, sẽ ẩn trong thân thể nửa năm mới bắt đầu xuất hiện triệu chứng.
Sau đó, chậm rãi tra tấn người bị hạ cổ.
Ban đầu là sợ lạnh, tiếp theo sợ nóng, cuối cùng cổ độc phá hư sự cân bằng âm dương trong thân thể, dẫn đến thân thể nửa bên nóng nửa bên lạnh, hơn nữa đi kèm chứng đau bụng, làm cho sống không bằng chết.
Không cách nào tưởng tượng, mấy năm nay Long Vương làm sao sống qua được.
Khương Tường có chút đồng tình với Long Vương, nói: "Mấy năm nay, ngài sống không thoải mái đúng không?”
"Đúng là như vậy. Chín năm, mỗi lần phát độc, đau bụng khó nhịn, lại không có thuốc chữa, quả thực làm cho sống không bằng chết.” Long Vương tiêu sái cười: "Chẳng qua, thống khổ đến đâu đi nữa cũng chịu đựng được đến ngày hôm nay. ”
Khương Tường bội phục nói: "Ý chí của ngài khiến người tôi bội phục, nếu đổi lại là người khác, chỉ sợ không chống đỡ được ba năm. ”
"Tôi từ nhỏ luyện võ, thân thể so với người thường tốt hơn một chút. Tiểu Khương, nếu cậu có thể nhìn ra cổ độc trên người tôi, có nghĩa là cậu có thể chữa khỏi cho tôi phải không? ”
Long Vương mắt trông mong nhìn Khương Tường, trong mắt tràn ngập ánh sáng hy vọng.
Khương Tường cười khổ nói: "Ngài rất coi trọng tôi, Âm Dương Xà Cổ không phải cổ độc bình thường, muốn chữa khỏi, khó như lên trời. ”
"Thật sự không có cách nào sao?" Long Vương chưa từ bỏ ý định hỏi.
Khương Tường suy nghĩ một chút, nói: "Thật ra cũng không phải không có cách nào, trừ phi..."
"Trừ phi cái gì?"