Dưới áp lực này, Khương Tường đành vội vàng đổi giọng: "Hai người đều là đại mỹ nữ, nhưng chủ nhiệm Bạch là tiên nữ."
Bạch Băng nhíu mày mà nói: "Tiên nữ và mỹ nữ có khác nhau sao?"
"Khác nhau rất lớn." Khương Tường nói: "Mỹ nữ trải rộng nhân gian, mà tiên nữ chỉ trên trời mới có."
"Nhưng bây giờ tôi đang ở nhân gian."
"Vậy cô chính là tiên nữ lạc đến chốn nhân gian."
Nghe thấy câu này, lông mày Bạch Băng giãn ra, khóe miệng hơi nhếch lên, trong lòng có chút mừng thầm.
"Chủ nhiệm Bạch, khi nào chúng tôi xuất phát?" Khương Tường hỏi.
Bạch Băng nhìn thoáng qua đồng hồ rồi nói: "Cũng sắp đến lúc rồi, lên đường đi! Đúng rồi, cậu biết lái xe không?"
"Biết chứ."
Hồi học đại học Khương Tường đã thi đi bằng lái.
"Vậy lát nữa cậu lái xe."
Khi xuống gara, Khương Tường liếc một cái liền nhìn thấy chiếc Audi A3 Bạch Băng thường lái, đang muốn đi qua lại thấy Bạch Băng chỉ vào chiếc xe bên cạnh và nói: "Đêm nay lái chiếc này."
Khương Tường quay đầu nhìn qua, ai da, thế mà là chiếc xe thể thao Mercedes Benz.
"Chủ nhiệm Bạch, xe này là của cô sao?" Khương Tường kinh hãi hỏi.
"Ừm, bình thường rất ít chạy." Bạch Băng đưa chìa khóa cho Khương Tường và nói: "Đêm nay lái nó đi."
Khương Tường lập tức hiểu tiệc tối này nhất định rất cao cấp, nếu không thì với tích cách kín tiếng của Bạch Băng sẽ không lái xe thể thao đi. Trong lòng hắn không khỏi âm thầm bội phục sự nhạy bén của Tiền Tĩnh Lan, may mà mẹ bỏ ra nhiều tiền mua một bộ lễ phục cho hắn, không thì thật sự đã làm Bạch Băng mất mặt rồi.
Cùng lúc đó, Khương Tường cũng hơi nghi hoặc, Bạch Băng chỉ là một chủ nhiệm ngoại khoa thì lấy đâu ra tiền mua chiếc xe thể thao mắc như vậy?
Phải biết rằng chiếc Mercedes Benz này ít nhất cũng hơn một triệu, người bình thường làm cả đời cũng mua không nổi.
"Chắc chiếc xe này do người nhà mua cho chủ nhiệm Bạch, xem ra điều kiện gia đình của cô không thấp." Khương Tường thầm nghĩ trong lòng.
"Lên đường thôi!" Bạch Băng nói.
Khương Tường gật gật đầu rồi ngồi vào ghế lái.
Đây là lần đầu tiên hắn lái xe thể thao, chỉ có một cảm giác, đó là thoải mái!
Sau hai mươi lăm phút, xe dừng lại ở cổng Thủy Tinh Cung.
Thủy Tinh Cung là khách sạn năm sao xa hoa nhất Giang Châu, lúc này ở cổng khách sạn đã đậu đầy các loại xe sang đỉnh cao: Rolls-Royce, Bingley, Ferrari, Porsche, Lamborghini, Maybach, Mercedes Benz, BMWs... Khiến người ta hoa cả mắt.
Khương Tường khiếp sợ không thôi, đây quả thực là một buổi triển lãm xe sang, chẳng qua ngoài mặt hắn lại giả vờ như rất bình tĩnh, để tránh người ta nhìn ra hắn là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này, như thế quá mất mặt.
Bạch Băng lén liếc nhìn Khương Tường, thấy hắn không bị cảnh tượng trước mắt hù dọa thì trong mắt lập tức xuất hiện vẻ tán thượng, cô lên tiếng dặn dò: "Nhớ kỹ, chờ lát nữa đi vào nếu có người hỏi quan hệ của chúng ta thì cậu phải nói mình là bạn trai tôi, tôi cũng sẽ giới thiệu cậu như thế với người khác."
"Được rồi." Khương Tường gật gật đầu, trong lòng có chút hưng phấn, Bạch Băng xinh đẹp như vậy nhất định sẽ làm rất nhiều người ganh tỵ với hắn.
Đột nhiên, hắn nghĩ tới Tiêu Thanh Đế!
"Nghe chị Lâm nói Tiêu Thanh Đế cũng ở Giang Châu, anh ta có đến tham gia tiệc tối không? Nếu anh ta cũng tới thì mình có gặp phiền phức không?”
Nghĩ tới đây, hưng phấn trong lòng Khương Tường lập tức biến mất, bắt đầu hơi lo lắng.
Hai người xuống xe, lập tức có người giữ cửa khách sạn tới đậu xe giúp họ, tiếp đó họ tay kéo tay đi vào cửa chính của khách sạn.
"Chào hai vị khách quý, xin lấy ra thư mời!"
Cửa chính có bốn bảo vệ đứng gác, một người trong đó chặn họ lại, những bảo vệ khác thì tập trung nhìn vào Bạch Băng với vẻ mặt ngơ ngẩn.
Bạch Băng lấy thư mời ra.
Bảo vệ mở ra xem rồi nói với Khương Tường: "Xin lỗi thưa ngài, ngài không thể đi vào!"