• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần lão lập tức hiểu tâm tư của công tử nhà mình, trong mắt xuất hiện sát khí mãnh liệt, bước chân di chuyển rồi "Vèo" một tiếng phóng về hướng Khương Tường như một mũi tên.

Phản ứng của Long Vương nhanh nhất, khi nhìn thấy Trần lão phóng tới chỗ Khương Tường thì ông nhanh chóng bước ra một bước, chặn đứng đường đi của Trần lão.

"Cút!" Trần lão tung ra một quyền.

Long Vương ra quyền nghênh đón.

Đùng!

Hai nắm đấm va chạm mạnh vào nhau, phát ra một tiếng nổ thật lớn.

Long Vương chỉ cảm thấy một sức mạnh vô cùng to lớn truyền từ nắm tay ra khắp toàn thân, làm ông không tự chủ được mà lui lại.

Soạt soạt soạt!

Long Vương liên tục lui lại bảy tám bước cũng không thể ổn định thân thể.

Đáng sợ là mỗi khi ông lui một bước thì sàn nhà dưới chân lại vỡ ra.

Đùng!

Cuối cùng, chỉ khi Long Vương quỳ một chân xuống đất thì mới hoàn toàn ổn định lại, ông không để ý tơ máu tràn ra từ khóe miệng mà khiếp sợ nhìn Trần lão và hỏi: "Rốt cuộc ông là ai?"

Mặc dù Long Vương trúng cổ độc làm thực lực giảm đi rất nhiều, nhưng dù sao cũng từng là cao thủ trên Hổ Bảng, tất nhiên vẫn phải có ánh mắt tinh tường.

Vừa rồi sức mạnh một quyền của Trần lão có thể so với cao thủ Long Bảng.

Bởi vậy Long Vương kết luận lão già này nhất định không phải hạng người vô danh.

"Người sắp chết không xứng biết tên của lão hủ, chờ tao giết thằng nhãi kia thì lại đến trừng trị mày."

Vèo ——

Trần lão lại phóng về hướng Khương Tường lần nữa.

"Mau tránh ra." Triệu Vân đẩy Khương Tường ra rồi lao lên.

Lần này Triệu Vân rút kinh nghiệm nên không muốn đối đầu trực diện với Trần lão, bởi vì thực lực của lão thực sự quá mạnh, liều mạng chống chọi thì hắn ta không tiếp nổi một chiêu.

Bước chân Triệu Vân lách ngang tránh khỏi nắm đấm của Trần lão, sau đó không ngừng công kích xung quanh Trần lão.

Đương nhiên, những đòn công kích này đều là chiêu ảo, Triệu Vân đang tìm kiếm cơ hội muốn tung một kích trí mạng vào lão.

Nhưng hắn ta vẫn đánh giá thấp thực lực của đối thủ.

"Hừ, trò mèo." Trần lão hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt đã biến quyền thành trảo, tùy ý vung lên.

Rẹt ——

Triệu Vân lập tức bị đánh bay.

Khi đám người nhìn rõ thì lớp áo trước ngực Triệu Vân đã bị xé nát, một vết cào dài hơn một thước kéo dài từ bả vai đến phần bụng chảy máu đầm đìa đã xuất hiện, nhìn thôi đã làm người ta giật mình.

"Ông là... Ưng Trảo Vương Trần Thiên Chính?" Long Vương lên tiếng kinh hô, có chút không xác định.

Trần lão cười hắc hắc: "Không ngờ con sâu kiến như mày còn có mấy phần kiến thức."

Thật sự là ông ta!

Trong lòng Long Vương trầm xuống.

Trần Thiên Chính thành danh vào ba mươi năm trước, từng mấy lần leo lên Hổ Bảng, hơn nữa thứ hạng cũng càng ngày càng lên cao, lần cao nhất là đứng thứ hai Hổ Bảng.

Bởi vì lão am hiểu Ưng Trảo Công nhất nên người trên giang hồ đã đặt một cái tên hay cho lão - Ưng Trảo Vương.

Chín năm trước, Trần Thiên Chính xung kích Long Bảng lại thua trong tay chưởng giáo núi Võ Đang nên từ đó cũng mai danh ẩn tích.

Long Vương không ngờ Trần Thiên Chính lại gia nhập Tiêu gia và trở thành nô bộc của Tiêu Thanh Đế.

Làm sao bây giờ?

Tên này có thủ đoạn độc ác, nếu không thể ngăn cản lão thì Khương Tường sẽ chết, chỉ sợ mình và Triệu Vân cũng dữ nhiều lành ít.

Trong đầu Long Vương nhanh chóng suy nghĩ đối sách.

Nhưng vào lúc này, Trần Thiên Chính lại phóng tới chỗ Khương Tường, tay trái tung ưng trảo trực tiếp chụp vào cổ họng Khương Tường.


Khương Tường lui nhanh về phía sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK