Mục lục
Cực phẩm đại thiếu - Lâm Thiên - Thanh Mai (fill)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Năm thành phố? Jun Ishino, cái này... nhiều quá rồi.” Sắc mặt Kurokawa Sawa hơi khó coi.

“Nhiều hả? Kurokawa Saka ông suy nghĩ kỹ lại đi, nếu không có chúng tôi động tới phương thuốc đó, các ông không chiếm được gì cả. Hơn nữa lợi ích không hợp lý, ông nghĩ sư huynh tôi sẽ ra tay sao?” Jun Ishino nói.

“Vậy... Được thôi, tôi đồng ý!” Kurokawa Saka suy nghĩ một lúc, vẫn là đáp ứng.

Ông ta biết Jun Ishino không nói sai, nếu bọn họ không động tới phương thuốc đó thì bọn ông không chiếm được gì cả.

“Tốt lắm, Kurokawa Saka ông đi sắp xếp, tôi muốn lập tức rời khỏi Hà Nội, trở về Nhật Bản, chính tôi sẽ mời sư huynh.” Jun Ishino mặc nguyên cây đen nói.

“Nhưng mà, Jun Ishino anh đang bị thương, sao không để vết thương lành trước rồi hãy đi?” Kurokawa Saka nói.

“Yên tâm, trên đường trở về tôi sẽ trị thương. Hiện tại đã rút dây động rừng, cho nên lúc này tuyệt đối không thể kéo dài!” Jun Ishino nói.

“Được, vậy tôi sẽ sắp xếp.” Kurokawa Saka gật đầu đồng ý.

Bên kia.

Tại nơi của Kurokawa Nako đang ở.

Một ông cụ đầu tóc hoa râm, vội vàng đi vào.

“Cô chủ, ninja Jun Ishino đi ám sát Lâm Thiên đã trở về. Nhưng nhìn dáng vẻ, chắc là đã thất bại.” Cụ già nói.


“Được.”

Sau khi Kurokawa Nako nghe thấy tin này, gương mặt xinh đẹp đó lại hiện lên một chút niềm vui.

Với Kurokawa Nako mà nói, nếu cha và em trai cô ấy gϊếŧ Lâm Thiên thành công, hơn nữa nếu đoạt được phương thuốc đó, vậy thì từ đây về sau toàn bộ gia tộc Kurokawa cũng không có chuyện của Kurokawa Nako cô ấy rồi!

Cho nên trước lần hành động này, Kurokawa Nako không hy vọng Lâm Thiên bị gϊếŧ.

Cô ấy đã dự trù kế hoạch đâu vào đấy. Mục đích của cô ấy là muốn lợi dụng Lâm Thiên. Cô ấy muốn dựa vào chính mình, đi lêи đỉиɦ!

“Nếu nhiệm vụ của bọn họ đã thất bại, vậy nhiệm vụ này của chúng ta lập tức có thể chính thức khởi động. Chú Phúc, những thứ tôi sắp xếp, ông đã chuẩn bị xong chưa?” Kurokawa Nako nói.

“Đã chuẩn bị xong.” Ông ấy gật đầu.

“Nhưng mà cô chủ, nếu làm như vậy, thứ mà cô hy sinh là hạnh phúc của cô đấy, nếu không thì cô chủ suy nghĩ lại kỹ đi.” Cụ già thấm thía khuyên bảo.


“Ý tôi đã quyết, cho dù cái giá phải trả đắt tới đâu, tôi cũng không buông tay. Tôi muốn lợi dụng anh ta, đi lêи đỉиɦ cao nhân sinh của chính tôi! Đợi sau khi tôi thành công, tôi muốn đạp gia tộc Kurokawa dưới chân, tôi muốn mua lại gia tộc Kurokawa! Tôi muốn nhìn ba tôi sáng mắt ra, ông ta xem thường tôi, ông ta không xem tôi là gì, ông ta sẽ hối hận vì không trọng dụng tôi!”

Khi Kurokawa Nako nói những lời này, trong đôi mắt xinh đẹp đó tỏa ra ánh sáng ngời ngời!

Cụ già chỉ có thể bất đắc dĩ cảm thán. Ông biết, sự phẫn nộ và không cam tâm đã khiến đầu óc cô ấy mụ mị, cho nên cô ấy mới không màng tất cả.

“Chú Phúc, ông nhìn tôi lớn lên từ nhỏ, ông là người mà tôi tin tưởng nhất, ông nhất định phải giúp tôi đến cuối cùng!” Trong mắt Kurokawa Nako lập loè sự kiên định.

“Đương nhiên, cho dù phải trả giá bằng cái mạng này, tôi cũng sẽ giúp cô chủ đến cuối cùng, tôi đây lập tức đi thu xếp lần cuối cùng này.” Cụ già nói.

Bên kia.

Trong biệt thự của Lâm Thiên.

Sau khi Lâm Thiên đã ngồi khoảng một giời, mới từ từ mở hai đôi mắt.

Trải qua một giờ vận công này, cộng thêm tác dụng của viên thuốc, vết thương của Lâm Thiên khôi phục lại không ít.



Sắc mặt Lâm Thiên lúc này cũng khôi phục lại từ sắc đen, nhưng mà có vẻ vẫn hơi tái nhợt.
Một giờ này, Tần Thi vẫn luôn yên lặng ngồi đối diện Lâm Thiên.

Tần Thi thấy sắc mặt Lâm Thiên khôi phục lại rất nhiều, cô mới miễn cưỡng an tâm được chút.

“Lâm Thiên, rốt cuộc là mọi chuyện như thế nào? Tại sao lại như vậy?” Tần Thi vội vàng dò hỏi.

“Là gia tộc Kurokawa , mời sát thủ từ Nhật Bản gϊếŧ tôi.” Lâm Thiên nói.

“Cái gì? Gia tộc Kurokawa !” Tần Thi che lại miệng, trên gương mặt đẹp tràn đầy sự bất ngờ.

Ngay sau đó, vẻ mặt Tần Thi áy náy nói: “Đây... Đây phải trách tôi, bởi vì trước đó anh giúp tôi nên mới đắc tội với con sói Kurokawa kia.”

“Đừng suy nghĩ vớ vẩn, chuyện này thật sự không trách cô được, gia tộc Kurokawa đối phó tôi, là do nhìn trúng dung dịch nước thần tiên dạng uống của tôi.” Lâm Thiên cười nói.

Đây là đạo lý Thất phu vô tội, hoài bích có tội.
Dung dịch nước thần tiên dạng uống của Lâm Thiên nóng bỏng tay, chắn chắn sẽ bị vô số người nhìn chằm chằm. Thậm chí sau này có thể vì lý do này, dẫn tới phiền phức càng lớn hơn nữa, tất nhiên sẽ có rất nhiều thế lực mạnh mẽ trong và ngoài nước muốn có được phương pháp pha chế dung dịch nước thần tiên dạng uống.

Cho nên, sau này Lâm Thiên phải càng thêm cẩn thận.

Sau khi Tần Thi nghe đến đây, mới bừng tỉnh đại ngộ.

“Gia tộc Kurokawa đáng chết này, tôi lập tức đi tìm ông nội của tôi! Để ông nội tìm cách trừng phạt bọn họ!” Tần Thi tức giận đứng dậy.

“Không cần đâu Tần Thi, chuyện này để tự tôi giải quyết.” Lâm Thiên nói.

Lâm Thiên rõ ràng, tuy rằng nhà họ Tần ở Hà Nội uy cao vọng trọng, nhưng thân phận đặc thù của gia tộc Kurokawa khiến nhà họ Tần cũng khó mà đối phó với bọn họ.
“Nhưng mà tôi không nhìn ra, Tần Thi cô quan tâm tôi như vậy.” Lâm Thiên nhếch miệng cười.

Trên gương mặt xinh đẹp của Tần Thi lộ ra vài nét ửng đỏ.

“Anh đã bị người ta ám sát như thế này rồi, còn cười nữa!” Tần Thi hờn dỗi trừng mắt nhìn Lâm Thiên.

“Yên tâm đi, món nợ này, tôi sẽ tính rõ!” Ánh mắt Lâm Thiên ngưng lại, trong mắt lóe lên tia sắc bén.

Lúc trước gia tộc Kurokawa liên tục đối phó Lâm Thiên, nhưng mà Lâm Thiên chỉ dạy cho bọn họ một vài bài học, cũng lập tức bỏ qua.

Nhưng lúc này đây, bọn họ vậy mà muốn đẩy chính mình vào chỗ chết, hơn nữa thiếu chút nữa đã thành công.

“Vẫn là tôi đã quá nhân từ!” Lâm Thiên cắn chặt răng.

Có đôi khi, Lâm Thiên không muốn đẩy đối phương vào chỗ chết, nhưng đối phương lại không muốn như vậy!

Nếu Lâm Thiên tìm cách diệt gia tộc Kurokawa từ sớm, chẳn phải sẽ không gặp chuyện như ngày hôm nay sao? Chẳng phải Lâm Thiên sẽ không lâm vào cảnh thiếu chút nữa là mất mạng?
Có người nói Lâm Thiên quá tàn nhẫn với kẻ địch, nhưng làm việc mà không chừa đường lui cho người khác, người làm việc lớn, ai mà không sát phạt quyết đoán? Người do dự không quyết đoán làm sao có thể thành công?

Hậu quả của việc nhân từ với kẻ địch là để bọn họ chạy, sau đó sẽ khiến cho họ liên tiếp trả thù mình, gặp vô vàn rắc rối. Thậm chí có thể khiến người thân, phụ nữ và bạn bè của mình đều lâm vào nguy hiểm!

Nên lấy nhân từ đó để đi đối xử với phụ nữ, bạn bè, người thân của mình và những người nên nhân từ, mà tuyệt không thể là kẻ địch!

“Được thôi, nếu anh đã nói như vậy thì tôi tin tưởng anh có thể giải quyết tốt. Có việc gì cần tôi hỗ trợ, nhớ nói cho tôi biết.” Tần Thi nói.



Dừng một chút, Tần Thi lại vội vàng bổ sung nói: “Còn nữa, đừng suy nghĩ lung tung nữa. Tôi giúp anh, là bởi trước đây anh cũng giúp tôi, ân tình này là tôi thiếu anh!”
“Được thôi, tôi biết rồi.” Lâm Thiên nhếch miệng cười.

“Đúng rồi, anh tính đối phó gia tộc Kurokawa thế nào?” Tần Thi mở miệng dò hỏi.

“Có qua mà không có lại thì không lịch sự, ngày mai tôi sẽ đi gặp bọn họ.” Lâm Thiên híp hai mắt lại.

Bởi vì Lâm Thiên còn đang bị thương, Tần Thi cũng không quấy rầy nữa.

Sau khi Tần Thi ròi đi, Lâm Thiên tiến vào trạng thái chữa thương lần thứ hai.

Đương nhiên, trước khi tiến vào trạng thái chữa thương, Lâm Thiên gọi điện thoại cho Lưu Thân, để anh ta sắp xếp một số việc.

Món nợ gia tộc Kurokawa muốn gϊếŧ mình này, đương nhiên Lâm Thiên sẽ tính rõ!

Ngay sau đó, Lâm Thiên cũng tổng kết lại trận chiến này trong lòng.

Tuy rằng trận chiến này Lâm Thiên bị thương hơi nặng, nhưng mà Lâm Thiên cũng không hối hận với lựa chọn của mình.
Bản thân mình không vận dụng kiếm linh, thế cho nên cơ hội sử dụng kiếm linh lần cuối cùng không có lãng phí. Con át chủ bài này vẫn nằm gọn trong tay Lâm Thiên!

Hơn nữa trong trận chiến này, Lâm Thiên phát hiện một chuyện khác còn bất ngờ hơn, ngọc bội thế mà có thể bổ sung nội lực cho mình trong lúc chiến đấu!

“Đây quả thật là một bảo bối!” Lâm Thiên lấy ngọc bội ra, gương mặt đầy vẻ tươi cười.

Trước đây, mỗi lần Lâm Thiên chiến đấu, điều lo lắng nhất là gì? Đó chính là cảnh giới của mình thấp, thế cho nên sau khi bộc phát ra sức chiến đấu mạnh mẽ, nội lực tiêu hao quá lớn, khiến cho Lâm Thiên không thể chiến đấu trong thời gian dài.

Sức chiến đấu có mạnh tới mức nào mà trong trận chiến không thể kéo dài thì cũng không xong!

Nếu gặp được đối thủ có thực lực khá hơn chút còn được, một khi gặp được đối thủ có thực lực tương đối mạnh, Lâm Thiên chiến đấu chưa được bao nhiêu thì nội lực cũng sẽ cạn kiệt.
Nhưng mà sau khi có ngọc bội, vấn đề này từ đây về sau lập tức được giải quyết dễ dàng, ngược lại Lâm Thiên còn có thể ngược chết đối phương!

Phát hiện này chắn chắn là thu hoạch lớn nhất sau trận chiến này!

Mặt khác, sau khi trải qua trận chiến này, Lâm Thiên mới hiểu rõ, không chỉ riêng Hoa Quốc có cao thủ, những quốc gia khác cũng có cao thủ giống vậy, ít nhất Nhật Bản có!

Điều này cũng khiến Lâm Thiên càng có thêm cảm giác gấp gáp. Thực lực của mình nói cho cùng vẫn quá thấp, cần phải mau chóng tăng cao thực lực mới có thể đối mặt với càng nhiều nguy hiểm!

Sau một đêm khôi phục, vết thương của Lâm Thiên cũng lành lại không ít. Thời gian tiếp theo điều dưỡng lại, lập tức có thể khôi phục hoàn toàn.

Buổi sáng ngày hôm sau.

Tại nhà Kurokawa.

“Ba, theo như ba phân phó, con đã đi suốt đêm đưa Jun Ishino đưa lên thuyền trở về Nhật Bản.” Kurokawa Koro nói.
“Tốt lắm, hiện tại chỉ cần chờ sư huynh Jun Ishino đến, đến lúc đó là ngày chết của Lâm Thiên!” Kurokawa Saka tươi cười.

“Ba, sư huynh của Jun Ishino, rất giỏi sao? Chắc lại không phải là đối thủ của Lâm Thiên chứ?” Kurokawa Koro lo lắng nói.


“Yên tâm, sư huynh của Jun Ishino giỏi hơn anh Jun Ishino rất nhiều, có anh ta ra tay, tất nhiên có thể giải quyết. Hiện tại chúng ta chỉ cần đợi anh ta đến.” Kurokawa Saka chém đinh chặt sắt nói!


Đúng lúc này, một người hầu vội vàng chạy vào.


“Ông chủ, chủ tịch Tập đoàn Vân Thiên dẫn người tới cửa, để ông ra tiếp!” Người hầu vội vàng nói.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK