Mục lục
Cực phẩm đại thiếu - Lâm Thiên - Thanh Mai (fill)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Triệu Linh đang đứng bên cạnh đột nhiên mở miệng nói:

“Lời Lâm Thiên vừa nói là sự thật, nhà họ Phạm thật sự xong đời rồi, tin tức đã gửi về điện thoại di động của con, cha không tin thì xem đi!”

Triệu Linh đưa màn hình điện thoại cho cha anh ta xem.

Sau khi cha của Triệu Linh và ông Triệu nghe vậy đều vội vã ghé vào nhìn.

Nội dung tin tức gần như giống hệt với nội dung Lâm Thiên nghe được từ radio ở trước khu chung cư.

Bình luận ở phía dưới đã hơn mười ngàn, trong số bình luận này có tán dương, có phỉ nhổ, cũng có đùa giỡn.

“Cha con nhà họ Phạm, vậy mà… Vậy mà thực sự đã chết?Nhà họ Phạm cứ như vậy sụp đổ!”Sau khi cha của Triệu Linh đọc xong tin tức thì không khỏi kinh hô.

“Thật không thể tưởng tượng nổi mà.”Ông Triệu cũng ngạc nhiên không thôi.

Dù sao trước đó nhà họ Phạm đã mạnh đến tình trạng như vậy, ông Triệu cũng phải sợ.

Bọn họ không dám tưởng tượng phải có bao nhiêu năng lực mới có thể tiêu diệt nhà họ Phạm!

“Bác Triệu, không biết bây giờ bác đã tin chưa?” Khuôn mặt Lâm Thiên tươi cười nhìn Triệu Linh.

Triệu Linh cũng vội vàng nói: “Cha, cha xem đi vừa rồi cha thực sự hiểu lầm Lâm Thiên rồi.”


Sau khi cha của Triệu Linh nghe vậy thì trên mặt đầy lúng túng.

“Lâm… Lâm Thiên, thật ngại quá, trước đó là tôi hiểu lầm, thật ngại quá. Thật ngại mà.”Cha của Triệu Linh cười khan nói.

Hiện nay tin tức đều đã tung ra, cho dù cha của Triệu Linh có không tin đi nữa thì cũng phải tin.

Hơn nữa cha của Triệu Linh cũng không phải kẻ ngốc, trong lòng ông ta hiểu rõ nếu Lâm Thiên có thể tiêu diệt nhà họ Phạm thì đã nói rõ rằng anh đã có sự trợ giúp lớn từ ai đó.

Cho nên thái độ của ông ta với Lâm Thiên cũng thay đổi 180 độ.

Ông Diệp thì thở dài nói: “Lâm Thiên, vậy mà cháu thực sự diệt được nhà họ Phạm, rốt cuộc là làm sao cháu lại làm được?”

“Đúng thế, nhà họ Phạm có thực lực mạnh như vậy, thực sự tôi không thể nghĩ ra được Lâm Thiên cậu làm sao tiêu diệt được nhà họ Phạm!”Cha của Triệu Linh cũng vô cùng tò mò muốn biết làm sao Lâm Thiên lại làm được.


“Bởi vì có tư lệnh Lý Trạch Lương giúp cháu.”Lâm Thiên mỉm cười nói.

“Lý… Lý Trạch Lương.”

Ông Triệu và cha của Triệu Linh kinh ngạc, Lý Trạch Lương là ai thì đương nhiên bọn họ biết rất rõ!

“Hóa ra là ông Lý ra tay, không ngờ cậu có thể kéo ông Lý đến hỗ trợ, thật lợi hại, quả nhiên lúc đầu ông không nhìn nhầm cháu, quả nhiên cháu là người làm việc lớn.” Ông Triệu giơ ngón tay cái lên.

“Đúng thế Lâm Thiên.Cậu thật quá tuyệt vời, thật không ngờ cậu thực sự làm được!”Triệu Linh cũng cười tươi giơ ngón cái lên.

Cha của Triệu Linh cũng vội vàng hỏi: “Cậu Lâm Thiên, nếu nhà họ Phạm đã sụp đổ vậy tập đoàn Triệu Thị của chúng tôi đây có phải là rơi vào trong tay cậu rồi không?”

“Không sai, tập đoàn Triệu Thị, tập đoàn Phạm Gia, tập đoàn Tỉnh Xuyên, hiện tại đều ở trong tay tôi.” Lâm Thiên mỉm cười nói.

“Vậy thì tốt quá. Cậu Lâm, cậu có thể trả tập đoàn Triệu Thị lại cho chúng tôi có được không, coi như nể mặt con gái tôi theo cậu.” Cha của Triệu Linh nói với giọng cầu xin.



Sau khi ông Triệu nghe vậy thì không khỏi hừ lạnh: “Vừa rồi con còn mắng Lâm Thiên, bây giờ lại cầu xin Lâm Thiên.”
“Cha, con làm vậy không phải vì tập đoàn Triệu Thị à, hơn nữa không phải con đã tạ tội với cậu Lâm rồi sao.”Cha của Triệu Linh cười khan nói.

Lúc này, Lâm Thiên tiến lên một bước nói với ông Triệu:

“Ông Triệu, hôm nay mục đích cháu đến đây là muốn trả tập đoàn Triệu Thị về với chủ của nó, trả lại cho ông, đây là hợp đồng chuyển nhượng cháu đã làm xong hết rồi, ông chỉ cần ký vào đây là hợp đồng lập tức có hiệu lực.”

Lâm Thiên vừa nói vừa lấy hợp đồng ra đưa cho ông Triệu.

Ông Triệu cầm lấy hợp đồng, vừa nhìn thì thấy nội dung hợp đồng là chuyển nhượng tập đoàn Triệu Thị cho ông Triệu không có ràng buộc gì.

“Cái này…, Lâm Thiên. Cháu thắng nhà họ Phạm, tập đoàn Triệu Thị là chiến lợi phẩm của cháu, một tập đoàn giá hơn nghìn tỷ, cháu cứ trực tiếp tặng cho ông như vậy? Cái này không được đâu!” Ông Triệu khoát tay nói.
“Cha.Cái này có gì mà không được, tập đoàn Triệu Thị vốn là của chúng ta.”Cha của Triệu Linh vội vàng nói.

Lâm Thiên cũng mở miệng nói:

“Ông Triệu, lúc đầu ông bằng lòng giúp cháu cùng đối phó với tập đoàn Phạm Gia, đây là một ân tình, chuyện tập đoàn Triệu Thị bị cướp mất có quan hệ rất lớn với chuyện này, đây là cháu nợ nhà họ Triệu, về tình về lý đều phải trả, đây là nguyên tắc làm người của cháu!”

“Vậy được rồi, ông đành tạm thời nhận lấy, nhưng ông sẽ chuyển một nửa cổ phần của tập đoàn Triệu Thị sang tên của cháu, dù sao tập đoàn Triệu Thị cũng được cháu hỗ trợ lấy lại.” Ông Triệu nhận lấy hợp đồng.

“Như vậy sao được!”Lâm Thiên vội vã khoát tay.

“Nếu không được thì ông sẽ không nhận lại tập đoàn Triệu Thị nữa.” Ông Triệu trả hợp đồng lại cho Lâm Thiên, giọng nói mang theo vẻ rất kiên quyết.
“Cái này…, vậy được rồi.”Lâm Thiên chỉ có thể gật đầu.

Lâm Thiên biết nếu mình không đồng ý thì ông Triệu thật có thể không cần tập đoàn Triệu Thị mất.

“Vậy được rồi nha.”Ông Triệu gật đầu cười, sau đó ký tên lên bản hợp đồng.

“Thật tốt quá, tôi có thể trở lại vị trí Tổng giám đốc tập đoàn Triệu Thị rồi!”Cha của Triệu Linh cũng có vẻ vô cùng cao hứng.

Trong khoảng thời gian này, cha của Triệu Linh đã nhận được rất nhiều ánh mắt lạnh nhạt ở bên ngoài cho nên ông ta vô cùng mong muốn khôi phục lại thân phận của mình.

Ông Triệu lườm ông ta sau đó lạnh giọng khiển trách:

“Vị trí Tổng giám đốc tập đoàn Triệu Thị, con cũng đừng nghĩ đến nữa, tự mình đi gây dựng sự nghiệp cho ta! Còn nữa, nếu sau này dám đánh bạc, ta chặt tay con!”

“Cha, sao cha có thể làm vậy được!”Sắc mặt cha của Triệu Linh đại biến.
Ông Triệu không để ý đến ông ta nữa, mà cười híp mắt nhìn Lâm Thiên nói:

“Lâm Thiên à, ông có chuyện này muốn nói với cháu.”

Lâm Thiên cảm giác ánh mắt của ông Triệu đột nhiên có chút là lạ.

“Ông Triệu, ông có chuyện gì cứ nói ra ạ.” Lâm Thiên cười khan nói.

“Vậy ông cũng nói thẳng.Cháu và Linh cũng được cho là đôi trai tài gái sắc, không biết Lâm Thiên cháu có đồng ý suy nghĩ đến chuyện kết hôn với Linh nhà ông không?”Ông Triệu cười híp mắt nói.

Ý của ông Triệu rõ ràng là muốn tác hợp Lâm Thiên và Triệu Linh.



Cha của Triệu Linh cũng vội vàng nói:

“Đúng đúng đúng, ta cũng thấy hai đứa là trai tài gái sắc, quả thực chính là một đôi do trời đất tạo thành, mối hôn sự này ta cũng đồng ý.”
Đừng nhìn trước đó cha của Triệu Linh châm chọc, trách tội Lâm Thiên, bây giờ ông ta rất rõ ràng sau khi Lâm Thiên diệt nhà họ Phạm thì chính là tồn tại trâu bò nhất ở Kim Đô này.

Tất nhiên ông ta cam tâm tình nguyện để Lâm Thiên làm con rể của ông ta.

Sau khi Triệu Linh nghe mấy câu này thì mặt đã sớm đỏ lên, nhưng cô chỉ cúi đầu cũng không nói chen vào.

Thậm chí trong lòng Triệu Linh còn mơ hồ có chút mong chờ Lâm Thiên trả lời.

Sau khi Lâm Thiên nghe đến đây thì trên mặt cũng đầy vẻ lúng túng.

“Ông Triệu, cháu đã có bạn gái nên không thể đồng ý với ông được rồi, cháu xin lỗi.” Lâm Thiên nói.

Ông Triệu có vẻ kinh ngạc: “Cháu đã có bạn gái? Sao ông chưa bao giờ nghe nói qua nhỉ?Không biết là tiểu thư nhà ai lại có phúc như vậy chứ.”

“Gia đình cô ấy cũng bình thường thôi ạ.”Lâm Thiên khiêm tốn nói.
“Vậy được rồi, đã như vậy thì ông sẽ không nhắc đến nữa.”Ông Triệu gật đầu.

Triệu Linh nghe được tin Lâm Thiên có bạn gái, trên khuôn mặt vốn đang mang theo nụ cười trong nháy mắt trở nên tái nhợt.

Triệu Linh chỉ cảm thấy trong đầu “Ầm” một tiếng giống như có bom nổ, thậm chí cả người giống như bị vây trong trạng thái không trọng lượng vậy.

Hiển nhiên câu trả lời này của Lâm Thiên, chuyện Lâm Thiên đã có bạn gái làm cho Triệu Linh bị đả kích lớn.

“Ông Triệu, cháu còn bận một vài việc khác, hôm nay tập đoàn Triệu Thị đã trả, cháu xin phép đi trước.” Lâm Thiên cười híp mắt đứng dậy.

“Được, ông tiễn cháu.” Ông Triệu cũng đứng dậy

Lâm Thiên quay đầu nhìn Triệu Linh.

“Triệu Linh, tôi đi trước, hẹn gặp lại.” Lâm Thiên mỉm cười nói.

“À, được… Được.”Triệu Linh cố gắng nở một nụ cười yếu ớt.
“Triệu Linh, thật ra trên thế gian này vẫn có không ít đàn ông tốt, từ đáy lòng tôi chúc cô sớm tìm được một nơi dừng chân.”Lâm Thiên mỉm cười nói.

“Yên tâm đi.”Triệu Linh gật đầu.

Dựa theo phong cách lúc trước thì Triệu Linh nhất định sẽ tiễn Lâm Thiên ra cửa, nhưng hôm nay cô cũng không làm như vậy.

Lâm Thiên cũng nhận ra điểm này.

Thật ra Lâm Thiên có thể cảm nhận được có lẽ là Triệu Linh thích mình.


Lâm Thiên cũng hiểu được cô là một cô gái vô cùng tốt, nếu như Lâm Thiên chưa có bạn gái thì không chừng Lâm Thiên còn chủ động theo đuổi cô đấy.


Nhưng Lâm Thiên đã có Như Tuyết và Phạm Minh Tú, Lâm Thiên thực sự không thể phát triển quan hệ nào khác với cô.


Cho nên, đau dài không bằng đau ngắn, sớm từ chối một chút miễn cho sau này phụ lòng cô.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK