Mục lục
Cực phẩm đại thiếu - Lâm Thiên - Thanh Mai (fill)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Lâm Thiên nhắm mắt lại, tài xế cũng yêu cầu người phụ nữ xinh đẹp phía trước thu lưng ghế lại rồi mới tiếp tục lái xe về Hà Nội.

Nhưng đôi tình nhân này vẫn như trước không hề nhàn rỗi.

Người đàn ông đeo hoa tai ngồi bên cạnh Lâm Thiên trực tiếp bắt máy.

"Này, anh Lương à? Tôi ở trên xe gặp một thằng nhãi thiếu đòn. Gọi một vài người đến giúp tôi dạy dỗ thằng nhãi này một chút."

“Đúng, đúng, trạm phía bắc, xe buýt từ trạm của chúng ta đến Hà Nội, được rồi anh Lương.” Người đàn ông nói với điện thoại.

Những hành khách trên xe nghe thấy người đàn ông đeo khuyên tai nói như vậy, đều thầm nghĩ thằng nhãi kia (nói Lâm Thiên) gặp xui xẻo rồi.

Tất nhiên, không ai đi quản chuyện này cả.

Sau khi người đàn ông đeo khuyên tai cúp điện thoại.

“Chồng ơi, thế nào rồi?” Người phụ nữ xoay người dựa vào lưng ghế hỏi.

“Yên tâm, anh đã gọi cho anh Lương rồi, anh ta sẽ đến trạm xe ngay lập tức.” Người đàn ông đeo hoa tai ngạo mạn nói.

Người phụ nữ xinh đẹp nghe những lời ấy liền tỏ vẻ hài lòng.

"Thằng nhã này, cứ chờ xem. Khi xe buýt đến trạm, nhất định sẽ dạy bảo tên ăn xin như mày thật tốt!" Cô ta đắc ý nói.


Lâm Thiên nhắm mắt lại, chỉ lộ ra một nụ cười khinh thường khi nghe được lời này.

Đối với Lâm Thiên hôm nay, tầm mắt của anh đã vượt ra khỏi thành phố, tập trung vào giới tu luyện, những người như này trong mắt Lâm Thiên thậm chí còn không bằng con kiến, dù có nhảy thế nào cũng sẽ không uy hϊếp được Lâm Thiên dù chỉ một chút.

Trong mắt Lâm Thiên, bọn họ chẳng qua là con tôm con tép, cho nên hết lần này tới lần khác, Lâm Thiên căn bản không để ý tới bọn họ nhiều lắm.

"Các người thật quá đáng! Người ta còn chưa làm gì, các người đã tự thêu dệt chuyện!"

Một giọng nói bất mãn đột nhiên vang lên.

Sau khi Lâm Thiên nghe thấy giọng nói này, không khỏi mở to mắt ra nhìn.

Người nói là một người đàn ông cao lớn ở phía bên kia lối đi, một người đàn ông cao lớn có vóc người cường tráng và một dáng vẻ hết sức chính nghĩa.

Lâm Thiên không ngờ rằng trong cái xã hội thờ ơ này lại có người dám lên tiếng vì người lạ? Điều này khiến Lâm Thiên ngạc nhiên.


Nhưng nếu người đàn ông cao lớn này dám bất bình thay cho mình, rất có thể anh ta sẽ tự gây rắc rối cho chính mình.

“Sao, anh muốn xen vào chuyện của người khác à? Anh muốn lên tiếng thay cho tên ăn mày này à?” Người đàn ông đeo hoa tai ngồi bên cạnh Lâm Thiênmất kiên nhẫn nhìn về người đàn ông cao lớn.

“Tôi chỉ là không nhịn được loại người như mấy người, tại sao lại bắt nạt người khác như vậy!” Người đàn ông cao lớn tràn đầy phẫn nộ.

Người phụ nữ xinh đẹp trước mặt Lâm Thiên chế nhạo: "Vì hắn chỉ là một tên ăn mày, bọn tôi so với hắn mạnh hơn, cái xã hội này đều là mạnh được yếu thua! Nếu anh dám bất mãn, dám phản kháng thì cũng chờ gặp họa đi! ”

Người đàn ông đeo hoa tai cũng đồng tình: "Chàng trai, để tôi nói cho cậu biết, những người tọc mạch thường không có kết cục tốt đâu. Đừng tưởng rằng cậu cao lớn cường tráng thì hay. Nếu cậu dám tọc mạch, cẩn thận tôi dạy dỗ cả cậu.”

“Chuyện này Đường Thiên Hoa tôi quyết can thiệp tới cùng!” Người đàn ông cao lớn nói.

“Người anh em, chuyện này anh không cần lo lắng, tôi sẽ tự mình giải quyết. Đối với tôi, hai người bọn họ chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.” Lâm Thiên nói.
"Cái gì? Mày nói hai chúng tao là con sâu cái kiến? Haha ha!"



Người phụ nữ xinh đẹp và người đàn ông đeo hoa tai sau khi nghe thấy lời nói của Lâm Thiênliền trực tiếp bật cười.

Lâm Thiên vẫn không thèm để ý tới tiếng cười của bọn họ, anh không rảnh quan tâm bọn họ, bọn họ hoàn toàn không thể ảnh hưởng gì đến Lâm Thiên.

Ngay cả Lâm Thiên cũng không cần cố ý nghĩ cách đối phó bọn họ, căn bản bởi vì bọn họ không xứng!

Người đàn ông cao lớn nghe Lâm Thiên nói không cần xen vào, anh ta lại nói:

"Người anh em, tôi biết cậu sợ gây phiền phức cho tôi, yên tâm đi, Đường Thiên Hoa tôi không sợ bất cứ phiền phức gì!"

“Vậy cám ơn anh trước.” Lâm Thiên cảm ơn.

Hai con tôm tép nhãi nhép cười cợt không hề ảnh hưởng đến tâm trạng của Lâm Thiên chút nào, nhưng hành động đứng ra bảo vệ mình của người đàn ông cao lớnnày khiến trái tim Lâm Thiên có chút cảm động.
“Đừng cảm ơn tôi, gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ mà thôi, nếu tôi không quan tâm, thì đó mới không phải tính cách của tôi!” Người đàn ông cao lớn nói.

“Hừ, vì mày đã muốnxen vào chuyện của người khác, vậy chờ đó, lát nữa đừng có khóc!” Nguời đàn ông đeo hoa tai hung hăng trừng mắt nhìn người đàn ông cao lớn.

Tiếp theo đó, trong xe lại rơi vào yên lặng, người đàn ông đeo hoa taivà người phụ nữ xinh đẹp kia cũngkhông làm gì nữa.

Sau khoảng nửa giờ, xe đến trạm.

Những hành khách trên xe lần lượt mang hành lý đi xuống.

Người đàn ông đeo hoa tai và người phụ nữ xinh đẹpkia bước xuống xe đầu tiên.

Lâm Thiên cũng lập tức đứng dậy đi xuống.

Ngay khi Lâm Thiên bước tới lối đi, người đàn ông cao lớn Đường Thiên Hoa đã gọi Lâm Thiên dừng lại.

"Người anh em, chúng ta cùng nhau xuống xe đi, nếu bọn họ gây sự với cậu, tôi sẽ giúp cậu! Đường Thiên Hoa tôi từng là quân nhân mấy năm, mấy năm nay cũng không nhàn rỗi, thường xuyên huấn luyện. Đối phó với hai ba tên xã hội đen cũng không thành vấn đề! "Người đàn ông cao lớn Đường Thiên Hoa nói.
“Cảm ơn anh.” Lâm Thiên cười.

Đối với Lâm Thiên, đây chỉ là mấy kẻ lâu la mà thôi, Lâm Thiên có thể dễ dàng xử lý, nhưng Lâm Thiên cũng không có từ chối anh ta.

“Không cần cảm ơn, tôi ghét nhất loại người này, đã gặp rồi thì không thể bỏ qua!” Ngữ điệu Đường Thiên Hoa kiên định.

Ngay sau đó, cả hai đi xuống gầm xe.

“Đúng rồi, anh bạn, sao anh lại đến Hà Nội thế, có việc gì hay sao?” Lâm Thiên vừa đi vừa hỏi.

“Tôi đi tìm việc làm đấy, người anh em, nói thật với cậu, tôi từng làm việc ở thị trấn, cũng vì lo chuyện bao đồng mà bị đuổi việc.” Đường Thiên Hoa cười khổ nói.

“Ồ?” Lâm Thiên hơi kinh ngạc.

Đường Thiên Hoa bất lực tiếp tục:

“Vì đã đác tội một đại nhân vật ở thị trấn, nên tiểu nhân vật như tôi không thể ở lại thị trấn được nữa, chỉ có thể tìm một công việc ở Hà Nội, định tìm mấy việc bảo vệ, làm công gì đó.”
Lâm Thiên có thể nghe được sự bất lực trong lời nói của anh ta.

“Vì anh đã không ngại lên tiếng vì tôi, tôi sẽ đối tốt với anh ở Hà Nội này.” Lâm Thiên nói.

“Hoa Quốc lớn như vậy, nếu không thể ở Hà Nội, vậy thì tôi lại đổi chỗ khác. Dù sao tôi cũng không thể ngoảnh mặt làm ngơ trước loại chuyện này", Đường Thiên Hoa nói.Lâm Thiên giơ ngón tay cái lên: "Anh rất tốt!"



Sau khi cả hai xuống xe.

Cách xe buýt khoảng mười mét, có một chiếc Bentley dáng dài với biển số 6666 của tư nhân. Chiếc Bentley dát đầy vàng và có vẻ như còn được nạm kim cương, vô cùng chói mắt.

"Oa, xe xịn quá, biển số xịn quá!"

Những hành khách xuống xe, sau khi nhìn thấy chiếc Bentley dát vàng dáng dài này đều bị hấp dẫn ánh mắt.
Đùa à, một chiếc xe như vậy, dù có lái đi đâu, tỷ lệ hoàn vốn tuyệt đối là 100%!

"Chiếc xe này hình như là của Tập đoàn Vân Thiên đấy. Trước đây tôi đã nhìn thấy nó một lần, nó được Tập đoàn Vân Thiênđặt hàng với Bentley đấy!"

"Xe của tập đoàn Vân Thiên? Sao đột nhiên lại tới đây?"

...

Mọi người nhìn chằm chằm vào chiếc xe, thậm chí có người còn lấy điện thoại ra chụp ảnh, muốn đăng lên tường.

Ngay cả người phụ nữ xinh đẹp và người đàn ông đeo hoa tai cũng nhìn chằm chằm.

“Wow, chồng ơi, chiếc xe này tuyệt quá.” Người phụ nữ xinh đẹp không khỏi thốt lên.

“Đùa à, đây là xe của tập đoàn Vân Thiên đấy.” Người đàn ông nói.

Ngừng một chút, người đàn ông nói tiếp: "Đừng nhìn nữa, chúng ta còn có việc phải làm, anh sẽ gọi anh Lương đến ngay."

Trong lúc nói chuyện, người đàn ông lấy điện thoại di động ra để gọi điện.
Đúng lúc này, mọi người phát hiện cửa xe Bentley bị mở ra, một người đàn ông trung niên mặc vest mang dáng vẻ của người thành đạt từ hàng ghế sau đi xuống, phía sau có hai vệ sĩ đi theo.

"Kia... người đó hình như là Lưu Thân, tổng giám đốc của tập đoàn Vân Thiên!"

"Đúng, đúng, thật đó, tôi còn vừa thấy ảnh của anh ta trên bản tin!"

Một vài hành khách tinh mắt đã nhận ra Lưu Thân, vừa rồi họ còn đang xem tin tức về tòa nhà Vân Thiên, Lưu Thân đã tham dự lễ cắt băng khánh thành tòa nhà Vân Thiên, vì vậy có một bức ảnh của Lưu Thân đã được đính kèm trên bản tin.

"Tổng giám đốc Lưu hình như đang đi về hướng bên này!"

"Hình như là hướng bên này thật, anh ta ...một đại nhân vật như anh ta, đến chỗ chúng ta làm gì vậy?"

...

Khi mọi người nhìn thấy Lưu Thân đi tới, đều tỏ vẻ rất kinh ngạc.
Ngay cả Đường Thiên Hoa, người đàn ông cao lớn bên cạnh Lâm Thiên cũng kinh ngạc nói: "Làm sao một người cấp bậc cỡ này lại có thể xuất hiện ở đây?"

Đùa chứ, ai mà chả biết Tập đoàn Vân Thiên bây giờ hoành tráng cỡ nào?

Bằng một cái nước thần Vân Thiên, ở Hà Nội rộng lớn này, Tập đoàn Vân Thiên đã quét sạch gia tộc Công Tôn chỉ sau một đêm, tại Hà Nội truyền đi vô cùng ly kỳ!


Tất cả mọi người đều biết rằng ngay cả tám gia tộc lớn của Hà Nội và Bạch Vân Các đều sợ tập đoàn Vân Thiên!


Lâm Thiên chỉ mỉm cười khi nghe những lời của người đàn ông cao lớn Đường Thiên Hoa, có lẽ chỉ có Lâm Thiên biết tại sao.


Trong nháy mắt, Lưu Thân đã đi tới trước mặt mọi người.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK