Mục lục
Cực phẩm đại thiếu - Lâm Thiên - Thanh Mai (fill)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trải qua nói chuyện với nhau, Lâm Thiên biết được tên chữ của người này, ngoại hiệu là Bạch Sa. “Cậu Thiên, thực ra vừa rồi tôi còn định nói, tôi sẽ lấy hết tiền tôi tích cóp được ra chuộc cậu ấy, không ngờ tới cậu Thiên cũng muốn chuộc cậu ấy, đúng lúc giảm chi phí cho tôi.” Thạch Hàn lộ ra tươi cười.

Lâm Thiên có thể chắc chắn, đây là lần thứ hai anh thấy Thạch Hàn cười. “Ha ha, điều đó chứng minh chúng ta ăn ý” Lâm Thiên cười vỗ bả vai Thạch Hàn.

Lâm Thiên hoàn toàn có thể hiểu ý nghĩ của Thạch Hàn. Anh ta nhìn thấy Bạch Sa xong thì nghĩ tới chính mình, đồng bệnh tương liên khiến anh ta muốn cứu Bạch Sa, cứu người từng giống như anh ta.

Khi nói chuyện, Lâm Thiên đi về chỗ tổng giám đốc Tô đang đợi. “Chủ tịch Lâm, đây là võ sĩ cậu chọn à? Nhìn có vẻ quá gầy, giống như không có sức chiến đấu, chủ tịch Lâm có muốn chọn lại không?” Tổng giám đốc Tô nói. “Không cần.” Lâm Thiên lắc đầu cười.

Ngay sau đó, đám người đi tới trước lôi đài ngồi xuống.

Lúc Lâm Thiên tới, đã có hơn nửa người ngồi ở đây, đợi khoảng chừng 20 phút, đảm ông chủ đều ngồi xuống het.

Hôm nay có khoảng bốn mươi ông chủ tới, còn lại đều là võ sĩ, vệ sĩ, nhân viên công tác.

Lúc này, một người đàn ông mặc âu phục đi lên trên đài, tuyên bố thi đấu quyền anh ngầm lần này chính thức bắt đầu.


Ngay lập tức có một ông chủ đầu trọc đứng dậy. “Ông chủ Lý của tập đoàn Tiến Minh, ân oán giữa hai chúng ta, hôm nay tính toán một chút đi?” Ông chủ đầu trọc này mở miệng nói.

Võ sĩ ở bên cạnh ông chủ đầu trọc này lập tức đi lên đài.

Ông chủ Lý của tập đoàn Tiến Minh bị điểm danh, lập tức đứng dậy. “Ông chủ Quách, tôi đang định đi tìm ông đấy, không ngờ tới ông lại nói trước tôi một bước, tôi sợ ông sao? Lên!”

Ông chủ của tập đoàn Tiến Minh lập tức bảo võ sĩ của mình lên lôi đài.

Lâm Thiên từ chỗ tổng giám đốc Tô biết được, hai ông chủ này cùng làm về dịch vụ vận tải, tính là đối đầu. “Ông chủ Lý, người nào thua thì người đó phải nhường con đường vận chuyển đang tranh, có dám không?” Ông chủ đầu trọc nói. “Được thôi!” Ông chủ của tập đoàn Tiến Minh lộ ra tươi cười.


Hai bên đánh cược với nhau xong, trận đấu trên lôi đài lập tức được kéo màn che ra.

Sau khi trọng tài tuýt còi, trận đấu chính thức bắt đầu. Võ sĩ mà ông chủ của tập đoàn Tiến Minh phải ra là một người đàn ông xấu xí, gương mặt rỗ lỗ chỗ, còn võ sĩ mà ông chủ đầu trọc phải ra, là một người đàn ông vạm vỡ.

Chỉ thấy kẻ cơ bắp kia đánh về phía người đàn ông mặt rỗ, phản ứng của người đàn ông mặt rỗ rất nhanh, chui qua háng tên cơ bắp kia, sau đó đột nhiên đánh về phía đầu! "Á!"

Cùng với tiếng hét thảm, vậy mà người đàn ông cơ bắp bị đánh ngã xuống đất.

Người đàn ông mặt rỗ thừa thắng xông lên, bỗng nhiên nhảy lên dùng sức nặng của bản thân lao xuống dưới, lấy khuỷu tay đánh vào đầu tên cơ bắp. “Rầm!”



Đầu của tên cơ bắp bị đánh một đòn nghiêm trọng xong, miệng mũi chảy máu, vẫn không nhúc nhích, không biết rốt cuộc là đã chết hay hôn mê. “Hay lắm!”

Rất nhiều ông chủ xem thi đấu đều hưng phấn kêu to. Ông chủ đầu trọc thì liên tục kêu to: “Nhanh đứng dậy Trọng tài đếm tới mười, tên cơ bắp kia đã không có phản ứng. “Tập đoàn Tiến Minh, chủ tịch Quách thắng!” Lúc này trọng tài tuyên bố.

Ông chủ Quách của tập đoàn Tiến Minh cười nói: “Ha ha, ông chủ Lý, võ sĩ mà ông tìm trông khá lại không dùng được, chỉ hai chiêu đã thua mất rồi, nói thật cho ông biết, võ sĩ của tôi là tôi đặc biệt mời từ nước Nhật tới đấy, là vì đấu với ông ngày hôm nay" “Ông... Ông chủ đầu trọc xanh cả mặt, ông ta chủ động khiêu chiến, kết quả lại là như vậy.
Đám ông chủ ở dưới đài vô cùng kinh ngạc, võ sĩ xấu xí mặt rỗ kia lại được mời từ nước Nhật tới sao? “Ông chủ Lý, đừng quên đánh cược đấy... Con đường buôn bán mà chúng ta tranh kia, sau này thuộc về tôi. Chủ tịch Quách của tập đoàn Tiến Minh cười nói.

Ông chủ đầu trọc chỉ có thể phẫn nộ ngồi xuống. Lúc này ông chủ Quách của tập đoàn Tiến Minh tiếp tục nói: “Các vị ông chủ ở đây, bây giờ tôi là nhà cái, ai có thể đánh bại võ sĩ của tôi, tiền thưởng là một trăm bảy mươi lăm tỷ, nếu khiêu chiến thất bại, chỉ cần trả ba mươi lăm tỷ là được, hoan nghênh các ông chủ tới chơi.” “Tôi tới!” Một ông chủ đứng dậy.

Có tiền thưởng, tất nhiên là có người sẵn lòng lên.

Đối với rất nhiều ông chủ mà nói, một trăm bảy mươi lăm tỷ đã không phải là con số nhỏ, có thể thắng được thì tốt, thua thì bọn họ cũng chỉ mất ba mươi lăm tỷ mà thôi.
Đây cũng là điểm hấp dẫn của thi đấu quyền anh ngầm.

Vì thế võ sĩ của ông chủ này lên đài, chỉ tiếc thân thủ vẫn không nhanh bằng võ sĩ người Nhật kia, hai chiêu đã bị đánh bại.

Kế tiếp lại có ông chủ lên đài khiêu chiến. Kết quả tất cả đều không địch lại võ sĩ nước Nhật này.

Tổng giám đốc Tô cũng phải võ sĩ ông ta thuê lên, kết quả trực tiếp bị võ sĩ người Nhật đánh chết rồi.

Trong lúc này, không có ông chủ nào dám khởi xướng khiêu chiến, tất cả mọi người nhao nhao bàn tán. “Võ sĩ nước Nhật của ông chủ Quách này đúng là lợi hại, chỉ sợ là người mạnh nhất thi đấu quyền anh ngầm hiện giờ?” “Không có ông chủ nào khiêu chiến nữa sao? Vậy tôi tăng tiền thưởng lên ba trăm năm mươi tỷ, thua vẫn là ba mươi lăm tỷ." Ông chủ Quách của tập đoàn Tiến Minh hào phóng nói. “Ba trăm năm mươi tỷ?” “Tiền thưởng cao như vậy, lúc trước rất hiếm có.”
Đám ông chủ vô cùng kích động nói. Thưởng cao như vậy, tất nhiên là sẽ có người dũng cảm tiến lên.

Vì thế có hai ông chủ phái võ sĩ đi lên đài, nhưng tất cả đều bị võ sĩ nước Nhật kia đánh bại. “Võ sĩ nước các người, chẳng lẽ đều yếu kém như vậy sao?” Võ sĩ nước Nhật ở trên đài mở miệng nói. Những lời này vừa vang lên, đám ông chủ ở đây đều lộ ra vẻ tức giận. “Mẹ nó, vậy mà để một tên người Nhật hung hãn ở đây như vậy, chẳng lẽ không có ai có thể trị được tên này sao?” “Ai còn võ sĩ mạnh không, nhanh phải người thu thập cậu ta đi!”

Chỗ Lâm Thiên. “Bạch Sa, vốn định cố gắng không phải anh ra sân, nhưng hiện giờ liên quan tới vinh dự của đất nước ta, tôi không thể không phải anh ra sân rồi.” Lâm Thiên híp mắt nói.

Lâm Thiên là một người đàn ông nhiệt huyết, sao có thể tiếp tục nhìn tên quỷ nước Nhật này nhục nhã đất nước bọn họ ở trên đài? “Anh Thiên, cuộc tranh tài này em đồng ý! Em nhìn tên quỷ người Nhật này là em tức, cho dù anh không phải em đi, em cũng muốn chủ động khiêu chiến.” Bạch Sa nói. “Được lắm!”
Lâm Thiên gật đầu, sau đó chuẩn bị đứng dậy khiêu chiến. “Tôi tới !”

Đang lúc Lâm Thiên chuẩn bị đứng dậy khiêu chiến, cách đó không xa đột nhiên có giọng nói vang lên.

Lâm Thiên quay đầu nhìn, Khương Hùng Dũng đang chậm rãi đứng dậy. “Khương Hùng Dũng tôi khiêu chiến!” Khương Hùng Dũng kiêu ngạo nói.



Khương Hùng Dũng biết, hiện giờ tất cả mọi người không làm gì được tên người Nhật này, nếu ông ta có thể thắng, thì danh lợi song thu. “Hắc Báo, kế tiếp để cậu lên, đánh chết tên võ sĩ người Nhật này, thắng lấy thanh danh cho tôi.” Khương Hùng Dũng nói với Hắc Báo. “Nếu tôi thắng, cho tôi bảy mươi tỷ!” Hắc Báo giơ tay lên nói. “Chỉ cần cậu có thể thắng, đương nhiên không thành vấn đề” Khương Hùng Dũng đồng ý.

Chỉ cần thắng, vậy thì có ba trăm năm mươi tỷ, cho bảy mươi tỷ đương nhiên là Khương Hùng Dũng đồng ý.
Hắc Báo nghe thấy thế, anh ta đi thẳng lên lôi đài.

Sau khi Hắc Báo lên lôi đài. “Lại là một tên đi tìm đường chết. Võ sĩ người Nhật kia nhìn Hắc Báo với vẻ khinh thường. "Người chết chắc chắn sẽ là anh!” Hắc Báo nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng vàng.

Ngay sau đó! “Rầm!” Một quyền của Hắc Báo đánh về phía võ sĩ người Nhật.

Võ sĩ người Nhật kia muốn tránh ra, nhưng Hắc Báo lập tức thay đổi chiêu thức, tốc độ rất nhanh. Võ sĩ người Nhật vốn đang tươi cười, trong nháy mắt sắc mặt thay đổi. “Bịch!” Quả đấm của Hắc Bảo đánh vào ngực võ sĩ người Nhật kia, khiến anh ta liên tục lùi về sau.

Ngay sau đó, Hắc Bảo thừa thắng xông lên, võ sĩ người Nhật giơ tay định chắn.

Nhưng quả đấm của Hắc Báo đánh lên cánh tay của võ sĩ người Nhật xong, trực tiếp khiến cánh tay của anh ta bị gãy xương.
Võ sĩ người Nhật ngã xuống đất, trên mặt anh ta cũng lộ vẻ đau đớn.

Hắc Bảo trực tiếp xông lên, ngồi lên người tên võ sĩ người Nhật này, quả đấm như mưa rơi xuống đầu võ sĩ người Nhật.

Mãi đến khi óc của võ sĩ người Nhật bắn ra, Hắc Báo mới dừng tay.

Đến lúc này, võ sĩ người Nhật mất mạng. “Hay lắm!”

Sau khi im lặng một lát, toàn trường lập tức vang lên tiếng hoan hồ. “Mẹ kiếp, không ngờ tới ông Khương không có Trương Tuấn Kiệt, bây giờ lại tìm được người mạnh như vậy. “Võ sĩ người Nhật cũng coi như lợi hại, kết quả ở trước mặt võ sĩ của ông Khương, thậm chí không có lực đánh trả, đã bị đánh chết rồi." “Còn tưởng là võ sĩ người Nhật này sẽ lợi hại nhất hôm nay. Không ngờ tới còn có người lợi hại hơn, thi đấu quyền anh ngầm ngày hôm nay, đúng là người mạnh xuất hiện tầng tầng lớp lớp

Khương Hùng Dũng cũng lộ ra tươi cười đắc ý. “Cảm ơn ông chủ Quách, tôi thắng" Khương Hùng Dũng cười nói với ông chủ Quách cách đó không xa. Ông chủ Quách của tập đoàn Tiến Minh chỉ có thể gượng cười nói: “Tiền thưởng ba trăm năm mươi tỷ này sẽ được chuyển tới ngay”


Khương Hùng Dũng gật đầu, sau đó xoay người lớn tiếng nói: “Bây giờ tôi là nhà cái, thắng võ sĩ của tôi, tiền thưởng sẽ là bảy trăm tỷ, thua thì trả bảy mươi tỷ, có người tới khiêu chiến không?”


Những lời này vừa vang lên, mọi người đều im lặng không nói.


Cho dù tiền thưởng bảy trăm tỷ cao, nhưng đám ông chủ đều thấy được bản lĩnh của Hắc Báo, không ai nguyện ý tặng không bảy mươi tỷ cộng thêm mất mặt.


Khương Hùng Dũng nhìn một vòng xong, cuối cùng dời mắt nhìn Lâm Thiên. "Lâm Thiên, ân oán giữa hai chúng ta, hôm nay nên tính toán một chút đi, bây giờ tôi muốn khiêu chiến với cậu!” Khương Hùng Dũng nở nụ cười dữ tợn.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK