Mục lục
Cực phẩm đại thiếu - Lâm Thiên - Thanh Mai (fill)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoài phòng họp.

Cô Lang đang chờ ở đây, thấy Lâm Thiên đi tới, vội vàng chào hỏi.

“Anh Thiên, mặt anh sao trông khó coi vậy, có chuyện gì sao?”

Lúc anh đang đợi ở bên ngoài, nghe thấy tiếng ồn ào từ trong phòng họp phát ra.

“Đi! Chúng ta đi đến bệnh viện trước đã!” Lâm Thiên cắn răng nói.

Mẹ của Chu Ân, vì lý do của bản thân mới bị xe đâm, bất luận như thế nào Lâm Thiên trước tiên cũng phải đến hỏi thăm trước.

Trên đường đến bệnh viện, Lâm Thiên kể chuyện trong phòng họp hôm nay với Cô Lang.

Cô Lang nghe xong, tự nhiên cũng tức giận không thôi.

Trong xe.

“Anh Thiên, anh chuẩn bị làm gì vậy?” Cô Lang hỏi.

“Tìm chứng cứ, sau đó khiến Lê Văn Hải nợ máu trả máu!” Lâm Thiên lạnh lùng nói, trong mắt hiện lên xát khí.

Ngay sau đó, Lâm Thiên gọi điện thoại Độc Nha, yêu cầu anh ta nhanh nhất có thể, tìm ra lái xe đâm vào mẹ của Chu Ân!

Lâm Thiên hiểu rõ, lái xe đâm vào mẹ Chu Ân. Chắc chắn nhận được sự xúi giục từ Lê Văn Hải.


Chỉ cần tìm được lái xe, de đọa dụ dỗ, chắc chắn sẽ có cách khiến lái xe nói ra sự thật!

Đây, chính là bước đột phá.

Tập đoàn Tỉnh Xuyên, trong phòng làm việc của Lê Văn Hải.

“Haha! Chú Hằng. Nào cạn ly! Chúc mừng chúng ta thắng ngay từ trận đánh đầu!”

Lê Văn Hải vui vẻ nhấc lên một ly rượi, bên trong ly đầy rượi vang đỏ.

Giám đốc tài chính Lê Hằng, cũng nhấc lên một ly rượi mặt tươi cười, cũng Lê Văn Hải cụng ly, sau đó uống cạn ly rượi.

Sau khi bỏ ly rượi xuống.

“Nhìn thấy thằng nhóc Lâm Thiên, hôm nay bị điên cuồng như vậy, cháu thực sự cảm thấy sảng khoái, haha.” Lê Văn Hải vô cùng phấn khích.


Lê Hằng cũng cười nói: “Hắn chỉ là thằng nhãi ramh, cũng dám khiêu chiến với chúng ta sao? Hừ, tuổi gì cơ chứ! Lê Hằng ta, nhẹ nhàng cũng có thể trêu đùa với hắn, ta nghĩ, Lâm Thiên hắn hôm nay nhất định được thử đến, mùi vị từ thiên đàng đến địa ngục.”

“Haha, tất cả là nhờ có mưu mẹo của chú Hằng đây!” Lê Văn Hải đưa tay ra like đồng ý.

Nói cho cùng kế sách này, chính là do Lê Hằng ra tay.

Lê Văn Hải nghĩ đến bộ dạng khó coi hôm nay của Lâm Thiên, trong lòng anh ta cảm thấy rất thoải mái.

“Đúng rồi chú Hằng, thằng nhóc này chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này đâu, hắn nhất định sẽ đi điều tra sự việc, hắn sẽ không điều tra ra gì chứ?” Lê Hằng nghiêm túc hỏi.

“Yên tâm đi, chút chuyện này chú đã sớm nghĩ tới, chú đã sắp xếp cả rồi, cháu trai cháu không cần lo lắng.” Lê Hằng cười nhẹ nhàng đáp.

Tầng thượng Tập đoàn Tỉnh Xuyên.

Thư kí Trương vội vàng bước vào văn phòng.



“Tổng giám đốc Lê, tôi đã liên hệ với đội cảnh sát giao thông và bệnh viện để hỏi qua rồi, mẹ của Chu Ân đã bị tai nạn xe hơi. ”Thư ký Trương nói.

“Ừm. Nói như vậy, những lời Lâm Thiên nói, 90% là sự thật rồi.” Lê Chí Thành tự lẩm bẩm.

Lê Chí Thành là một con cáo già đã có hàng chục năm kinh nghiệm trong giới kinh doanh, ông ấy tất nhiên có thể phân biệt được sự thật giả của rất nhiều chuyện.

“Tổng giám đốc Lê, ngài vẫn luôn yêu thương Lâm Thiên mà, tại sao trong cuộc họp hôm nay, không nói giúp cậu ấy một tiếng?” Thư ký Trương tò mò hỏi.

“Trước mặt quản lý cấp cao, nếu như tôi không có bằng chứng, mà vẫn nói lời ủng hộ Lâm Thiên, chỉ làm cho mọi người chỉ trích, điều này sẽ làm mọi người có thành kiến với Lâm Thiên.” Lê Chí Thành nói.

Dừng lại một chút, Lê Chí Thành lại tiếp tục nói:

“Hơn nữa chuyện này, cũng là một loại rèn luyện đối với Lâm Thiên, trong giới kinh doanh này có rất nhiều cuộc tranh giành cấu xé lẫn nhau, chuyện này căn bản không là gì cả, nếu như không xử lý được những chuyện như này, những loại đả kích khác đều không có cách nào chống đỡ được, sau này sao có khả năng làm chuyện lớn.
Lê Chí Thành nhưng năm này, không biết đã bị đối thủ kinh doanh bày mưu tính kế hãm hại bao lần rồi, thương trường hiểm ác đáng sợ, thương trường như chiến trường, đây không phải là để nói cho vui.

“Tôi hiểu rồi, Tổng giám đốc Lê ngài muốn thông qua chuyện này, huấn luyện công tử Lâm Thiên.” Thư ký Trương nói.

“Tuổi trẻ không trải qua những chuyện như thế này. Làm sao có thể trưởng thành được, ta nghĩ chuyện này, nhất định có thể cho nó một bài học, xem nó có thể tìm ra chứng chứ hay không.” Lê Chí Thành từ tốn nói.

Bệnh viện Hy vọng, trong phòng bênh.

Mẹ của Chu Ân nằm trên giường bệnh, Chu Ân đang đứng bên cạnh chăm sóc.

“Chu Ân, bác gái không sao chứ.”

Lâm Thiên bước nhanh tới bệnh viện.

Mẹ Chu Ân, bởi vì bản thân mình mới gặp tai họa không đáng có như vậy, Lâm Thiên bất luận như nào, đều chỉ đến thăm bệnh được thôi.
“Mẹ em ngủ rồi, bà không nghiêm trọng lắm, chỉ là xương chân bị gãy vài cái, đã làm phẫu thuật rồi, sau thời gian luyện tập có thể xuất viện rồi.” Chu Ân nói.

Một lúc sau, Chu Ân cúi đầu, nhẹ giọng nói:

“Lâm Thiên, thực sự rất xin lỗi, đã phụ lòng anh rồi, vì mẹ em, em…không thể làm gì được.”

Từ trong lời nói của Chu Ân có thể nghe ra. Trong lòng cô cảm thấy rất có lỗi với Lâm Thiên.

“Chu Ân, người nên nói xin lỗi là anh, nếu như không phải là vì anh, bác gái cũng sẽ không bị tai nạn xe, thực sự rất xin lỗi. Kéo em vào trong chuyện này.” Lâm Thiên sắc mặt có lỗi.

Lâm Thiên không nói lại những lời thuyết phục Chu Ân, tiếp tục tham gia vào Tỉnh Xuyên.

Ít nhất trước khi giải quyết được Lê Văn Hải, Lâm Thiên tuyệt đối không không để chuyện này xảy ra nữa, Lâm Thiên sao có thể vì lợi ích của mình, mà kéo Chu Ân vào những vũng lầy như này, sao có thể khiến người thân của cô, đều gặp nguy hiểm.
“Chu Ân, bác gái không sao chứ?” Lâm Mộc Thanh đi vừa hỏi.

“Không có gì nghiêm trọng.” Chu Ân gật nhẹ đầu.

“Lâm Thiên. Em cũng ở đây à.” Lâm Mộc Thanh nhìn sang Lâm Thiên đang đứng bên cạnh.

“Chị Thanh.” Lâm Thiên gật đầu.

“Lâm Thiên, chuyện này chắc chắn có liên quan đến Lê Văn Hải!” Lâm Mộc Thanh nghiêm túc nói.

“Em biết rồi, chắc chắn là tên súc vật này làm ra! Em nhất định sẽ khiến hắn ta phải trả giá!” Lâm Thiên nghiến răng nói, trong mắt lại hiện lên sự tức giận.

“Lâm Thiên, tranh giành quyền thừa kế, nhất định là rất nguy hiểm, em nhất định phải chú ý, một bước đi sai, đều có thể rơi vào cảnh muôn đời không trở lại được, có chuyện gì cần chị giúp. Cho dù là gì thì cứ nói ra.” Lâm Mộc Thanh lộ ra vẻ lo lắng.

“Em hiểu rồi!” Lâm Thiên gật đầu trịnh trọng.’


Lúc này, Độc Nha và Thiết Triết hai người, vội vàng bước vào phòng bệnh.

“Độc Nha, Thiết Triết, sao vậy? Tìm thấy người lái xe chưa?” Lâm Thiên vội vàng hỏi.

Độc Nha nói: “ Anh Thiên, người đã tìm ra rồi, có điều…”

“Có điều cái gì?”Lâm Thiên cau mày, cảm thấy có điều gì đó không đúng.

“Có điều là tìm thấy trong nhà tang lễ, người lái xe đó đã nhảy lầu tự tử rồi.” Độc Nha nói.

“Cái gì?” Lâm Thiên thất thần hỏi.

‘Anh ta sao tự nhiên lại nhảy lầu tự tử rồi? Lý do là cái gì?” Lâm Thiên điên cuồng hỏi.

Biết đấy, người lái xe này là chính là manh mối duy nhất, kết quả anh ta đột nhiên chết rồi?

Lâm Thiên liếc mắt một cái, lạnh lùng nói: “Cảm tình bất hòa? Đây e rằng chỉ là lý do bên ngoài, nếu như tôi đoán không nhầm, tên lái xe này, chính là bị gϊếŧ để bịt miệng!”
“Anh Thiên, ý của anh là, lái xe này là bị Lê Văn Hải gϊếŧ sao?” Độc Nha ngạc nhiên nói.

Lâm Thiên liếc mắt tiếp tục nói” Lê Văn Hải này thực sự là độc ác! Vậy mà tự mình có thể gϊếŧ người diệt khẩu!”

Vẫn là manh mối duy nhất Lâm Thiên có bây giờ. Anh ta chết rồi, manh mối này cũng đồng thời biến mất.

“Anh Thiên, bây giờ chúng ta phải làm sao?” Độc Nha hỏi.

“Độc Nha, Thiết Triết, chuyện này chúng ta không cần quan tâm, nhiệm vụ của chúng ta bây giờ, là trong thời gian nhanh nhất có thể, công ty khai thác dầu mỏ Thiên Quang, ở Kim Đô được mở cửa, đây là sức mạnh của tôi trước bất kì đối thủ nào. Rất quang trọng!” Lâm Thiên nói.

“Vẫn là anh Thiên! Chúng ta có cách rồi!”

Độc Nha và Thiết Triết sau khi trả lời xong, quay người nhanh chóng rời đi.

Lâm Thiên xoay người đi đến bên cạnh cạnh ghế ngồi xuống,sau đó trầm tư suy nghĩ.
Nếu như tất cả nhân chúng, đều bị gϊếŧ diệt khẩu, thì nên làm thế nào?

Lúc này, Lâm Mộc Thanh đi đến.

“Lâm Thiên, đây là dữ liệu cá nhân của Lê Văn Hải, chị giúp em chỉnh lý trong mấy đêm liền, có lẽ có ích với em.” Lâm Mộc Thanh vừa nói vừa đưa một bản tài liệu cho Lâm Thiên.

“Cám ơn chị Thanh.” Lâm Thiên nhận lấy bản thông tin cười nói.

“Lâm Thiên, chị không thể giúp em nhiều, nhưng chỉ cần em mở lời, chuyện gì chị cũng có thể giúp em, tuyệt đối sẽ không từ chối!” Lâm Mộc Thanh chắc chắn nói.

“Chị Thanh…”

Lâm Thiên cảm động từ tận đáy lòng, bên cạnh bản thân, vẫn còn nhiều người nguyện ý giúp mình như vậy.

“Em xem tài liệu xem, xem có giúp gì được cho em không.” Lâm Mộc Thanh cười nhẹ đến bên cạnh vỗ vỗ vào Lâm Thiên.


Lâm Thiên gật đầu, sau đó mở tài liệu ra xem.

“Đời tư của Lê Văn Hải này thật lộn xong, thật là phụ nữ khách trên đường đều dính vào.” Lâm Thiên sau khi xem xong tài liệu, không khỏi thở dài nói một câu.


“Anh Thiên, anh ta là loại công tử con nhà giàu, hơn nửa đều như vậy.” Cô Lang nói.


“Ừm?” Lâm Thiên đột nhiên nảy ra một ý định.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK