Mục lục
Cực phẩm đại thiếu - Lâm Thiên - Thanh Mai (fill)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông bụng phệ kia nhìn thấy Tô Bảo Nhi, cả người ông ta liền ngây ra một lúc, bởi vì Tô Bảo Nhi thực sự quá đẹp!

“Tô Bảo Nhi, chào… chào cô!” Người đàn ông bụng bự vội vàng cười mà chào hỏi với Tô Bảo Nhi, trong mắt chợt lóe ra một tia sáng.

“Anh yêu à, hôn nay trên đường anh đến đây có thuận lơi không?” Dịch Vi mở miệng hỏi.

“Đừng nhắc đến nữa, nhắc tới liền thấy tức giận, hôm nay trên máy bay gặp một tên khốn, dám ném điện thoại của anh vào trong chén nước, làm mất cả đơn hàng trăm triệu của anh!” Vẻ mặt người đàn ông bụng phệ vô cùng tức giận.

“Sao cơ? Còn có chuyện như vậy nữa hả? Vậy anh yêu, sao anh lại không bắt đền anh ta?” Dịch Vi vội vàng hỏi.

“Tên nhóc đấy sợ anh trả thù, vì vậy đã chuồn rất nhanh, vừa xuống máy bay liền không thấy người đâu nữa.” Người đàn ông bụng phệ nói.


Người đàn ông bụng phệ thực sự muốn trả thù Lâm Thiên, nhưng mà sau khi máy bay hạ cánh, ông ta liền chạy đến nhà vệ sinh, đợi ông ta đi xong, thì người trên máy bay cũng xuống hết rồi.

Ông ta nghĩ về chuyện tệ hại trên máy bay hôm nay, trong lòng ông ta cảm thấy vô cùng tức giận.

“Đừng để anh gặp lại tên nhóc kia một lần nữa, nếu không anh chắc chắn sẽ dạy dỗ tốt tên đó!” Người đàn ông bụng phệ tức giận nói.

Tiếp đó người đang ông bụng phệ ngồi xuống.


“Tô Bảo Nhi, cô làm công việc gì vậy?” Người đàn ông bụng phệ nở một nụ cười hèn hạ mà nhìn về phía Tô Bảo Nhi.

“Anh yêu à, Tô Bảo Nhi cũng là người nổi tiếng trên mạng đấy, còn làm cả ngôi sao ca nhạc nữa, người theo đuổi cũng không ít đâu, anh đừng có mà suy nghĩ lung tung nữa!” Dịch Vị trừng mắt nhìn người đàn ông bụng phệ.

“Anh chỉ hỏi một chút thôi mà, anh có em rồi, sao lại còn nghĩ lung tung được nữa chứ.” Người đàn ông bụng phệ cười một tiếng.

Ngay lúc này, cánh của phòng cũng mở ra, Lâm Thiên vừa đi nhà vệ sinh xong, bước vào trong.



“Là cậu!”

Khi người đàn ông bụng phệ nhìn thấy Lâm Thiên, anh ta kinh ngạc mà trợn trừng hai mắt, anh ta không thể người được, lại có thể gặp lại được Lâm Thiên, hơn nữa còn ở chỗ này!

“Là ông?”

Lâm Thiên cũng bày ra bộ dạng kinh ngạc, đây không phải là người đàn ông bụng phệ không có văn hóa trên máy bay hay sao?

“Tên nhóc, con mẹ mày chứ, hôm nay ở trên máy bay mày chuồn nhanh lắm, giờ để tao xem mày còn chạy đi chỗ nào được nữa, ông đây gϊếŧ chết mày!”

Người đàn ông bụng phệ vừa nói vừa nhấc ghế lên, bày ra dánh vẻ sắp đánh Lâm Thiên.

“Anh yêu à, anh đang làm gì vậy hả?” Dịch Vi vội vã ngăn cản người đàn ông bụng phệ này.

“Chính là tên nhóc này, phá hư điện thoại cảu anh, hại anh mất đơn hàng cả trăm triệu!” Người đàn ông bụng phệ tức giận nói.

“Người lúc nãy anh nhắc đến là cậu ấy ư?” Dịch Vi cũng vô cùng kinh ngạc.

Tô Bảo Nhi cũng vội vàng đứng dậy nói: “Ông chủ Trần, anh ấy là bạn tôi, có chuyện gì có thể bình tĩnh ngồi xuống nõi chuyện không? Đừng động thủ, chắc có gì hiểu lầm trong đây.”

Tô Bảo Nhi không biết Lâm Thiên biết võ công, đương nhiên cô ấy lo lắng Lâm Thiên bị thương.

“Nể mặt Tô Bảo Nhi, trước tiên tôi không động thủ, nhưng mà tôi là nói vậy, nếu như hôm nay cậu ta không giải thích rõ cho tôi, tôi với cậu ta không xong đâu!” Người đàn ông bụng phệ tức giận nói.
Ngay lúc này, Lâm Thiên đã đi đến, sau đó ngồi xuống.

“Dịch Vi, đây là bạn trai của cô? Khẩu vị của cô thực sự là hơi nặng đấy, ông ta chắc bằng tổi cha cô đấy nhỉ?” Lâm Thiên cười nói.



“Cậu hiểu cái gì cơ chứ, đây gọi là yêu bất chấp tuổi tác!” Giọng nói Dịch Vi kiên định.

“Ha ha, nói cao thượng như vậy, không phải chỉ là vì tiên của ông ta à.” Lâm Thiên khinh thường nói.

Trước đây Dịch Vi nhìn anh với con mắt khinh thường, Lâm Thiên đều biết rõ, Dịch Vi này và một người phụ nữ hám tiền, vì vậy tìm một người đàn ông xấp xỉ tuổi bố cô ta, cũng không kỳ lạ lắm.

Dừng một chút, Lâm Thiên tiếp tục nói: “Nhưng mà tôi thấy ông ta cũng không có nhiều tiền đâu, giỏi lắm thì tài sản có được mấy trăm triệu thôi nhỉ? Ở giữa thủ đô Hà Nội thì chả tính là cái thá gì.”
“Hà, khẩu khí của cậu lớn như vậy, cậu cũng không xem lại xem bản thân có cái gì, chỉ là người lương được mấy triệu thôi, lại dám chế giễu người mấy trăm triệu, ai cho anh dũng khí đấy hả?” Dịch Vi cười lạnh.

“Dịch Vi, đừng có nhiều lời với tên đó!” Người đàn ông bụng phệ khoát tay.

Ngay sau đó, người đàn ông bụng phệ nhìn chằm chằm Lâm Thiên, lớn tiếng nõi: “Tên nhóc, nếu như hôm nay mày muốn bước ra khỏi cánh cửa này, nhất định phải bồi thường cho tao một trăm triệu, còn phải xin lỗi nữa."

“Nếu như tôi không làm thì sao?” Lâm Thiên cười lạnh.

“Nếu như mày không làm, hừ hừ, nói cho mày biết, tao có quen biết rất rộng, chỉ cần tao gọi một cuộc điện thoại, gọi người đến, tên nhóc như mày tàn phế chắc!” Người đàn ông bụng phệ dọa dẫm.
“Này ông bụng phệ kia, tôi thấy ông bây giờ là do bụng không thấy đau cho nên mới hung hăng càn quấy đúng không?” Lâm Thiên cười nói.

Sau khi người đàn ông bụng phệ nghe thấy thế, ngay tức khắc toàn bộ cơ bắp trên khuôn mặt đều căng lên.


“Cái gì mà đau bụng hả?” Sắc mặt Dịch Vi nghi ngờ mà hỏi.


“Không… không có gì!” Người đàn ông bụng phệ vội vàng lắc đầu.


Hôm đó ở trên máy bay, chuyện ông ta ị ra quần, đương nhiên ông ta không muốn cho Dịch Vi và Tô Bảo Nhi biết được, nếu không ông ta sẽ mất mặt mà chết!



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK