Mục lục
Cực phẩm đại thiếu - Lâm Thiên - Thanh Mai (fill)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ừm, cách của Nako rất tốt.” Kurokawa Nako sau khi nghe phương pháp của Kurokawa Nako, liền sáng mắt khen ngợi.

Bằng cách này còn có thể lấy lại 105 nghìn tỷ mà họ đã tổn thất, đây chắc chắn là kế hoạch một công đôi việc.

Ngay cả trong lòng của Kurokawa Koro cũng cảm thấy đây là phương pháp tốt có thể trả thù.

Kurokawa Koro đương nhiên không biết rằng Lâm Thiên chính là chủ tịch của tập đoàn Hoa Đỉnh…

“Cha, hai chuyện này giao cho con đi làm nhé, đích thân đi gặp chủ tịch của tập đoàn Vân Thiên. Thứ nhất là để bàn bạc với anh ta về chuyện hợp tác của dung dịch thần tiên dạng uống, thứ hai là để nói chuyện này cho anh ta biết.” Kurokawa Nako mặt đầy mong đợi.

Theo quan điểm của Kurokawa Nako, em trai vừa mới nhiệm vụ thất bại, chuyện này giao cho cô ấy đi làm, dường như là chuyện chắc như đinh đóng cột.

Kurokawa Sawa sau khi nghe thấy lại trầm giọng nói.

“Nako à, cha nghĩ chuyện này, giao cho em trai con đi làm sẽ tốt hơn.” Kurokawa Sawa nói.

“Cái gì ạ?”

Kurokawa Nako sau khi nghe thấy lời nói này, giống như sét đánh ngang tai. Sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt.

“Cha! Tại sao ạ! Em trai vừa mới thất bại trong nhiệm vụ, cha lại giao chuyện này cho em ấy đi làm, như vậy không ổn ạ!” Kurokawa Nako thực sự không cam lòng.

“Suy cho cùng thì em trai con là bị Lưu Thân lừa gạt, để nó đi gặp chủ tịch của tập đoàn Vân Thiên thì càng có sức thuyết phục.” Kurokawa Sawa từ tốn nói.


“Cái này…cái này…”

Kurokawa Nako chỉ cảm thấy cách nói này quá gượng gạo rồi, trong lòng cô ấy biết rõ, cha thương Kurokawa Koro hơn, muốn ghi công cho Kurokawa Koro mới là thật.

Nako chỉ cảm thấy điều này quá bất công. Cô ấy muốn phản bác, muốn tranh đấu, nhưng lời đến miệng thì lại không thể nói ra.

Xem bói ra ma, quét nhà ra rác. Cùng một lý lẽ, cha đã quyết tâm giao nhiệm vụ này cho Kurokawa Koro thì làm sao cũng có thể kiếm ra được lý do, cho dù cô ấy có nói gì đi chăng nữa cũng là vô ích.

Kurokawa Koro, lúc này rõ ràng rất ngạc nhiên và vui mừng, anh ấy không ngờ rằng, cha vẫn sẽ giao nhiệm vụ cho mình, đây là cơ hội cho anh ấy trở thua thành thắng mà!

Nếu không cho anh ấy cơ hội này, chỉ với việc anh ấy lần này làm tổn thất 105 nghìn tỷ, nếu như truyền đến tai của gia tộc Kurokawa ở Nhật Bản, thì anh ấy muốn làm gia chủ của gia tộc Kurokawa trong tương lai, e rằng sẽ không có hi vọng.

Nhưng chỉ cần hoàn thành tốt nhiệm vụ này, vậy thì anh ấy có thể trở thua thành bại, có thể đứng lên một lần nữa.

“Cha, cha hãy yên tâm, con nhất định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ này ạ!” Kurokawa Koro đầy phấn khích và hứa hết lần này đến lần khác.


“Nhớ lấy, nếu như lần này con lại làm hỏng, thì cha sẽ hỏi tội con đấy!” Kurokawa Sawa nghiêm nghị nói.

“Chắc chắn sẽ không làm hỏng, cha à, con đi chuẩn bị đây, vậy con đi trước ạ.” Kurokawa Koro cười và nói.

“Đi đi.” Kurokawa Sawa xua tay.

Kurokawa Koro không rời đi ngay lập tức mà quay đầu lại nhìn Kurokawa Nako.

“Chị à, cám ơn ý tưởng hay của chị nhé, yên tâm đi, em chắc chắn sẽ thự hiện triệt để phương pháp của chị!” Kurokawa Koro mỉm cười, có vẻ như đang thể hiện với Kurokawa Nako vậy.

Kurokawa Nako sau khi nghe thấy những lời này, trên khuôn mặt xinh đẹp đầy sự tức giận không cam lòng và uất ức, từ câu từ chữ này giống như một con dao nhọn đâm thẳng vào tim cô ấy vậy.

Đây là phương pháp do cô ấy nghĩ ra mà!



Phương pháp lần trước do cô ấy nghĩ ra, đã bị Kurokawa Koro lấy đi thực hiện, lần này lại như thế nữa!
Nhưng cô ấy có thể làm gì chứ? Ai bảo Kurokawa Koro là con trai, còn cô ấy chỉ là con gái.

Kurokawa Koro sau khi nói xong thì quay người nhanh chóng rời khỏi.

Trong nhà chỉ còn lại Kurokawa Sawa và Kurokawa Nako.

“Con gái à, suy cho cùng thì con là chị, nhường cho em trai là lẽ đương nhiên, cha hi vọng con chấn chỉnh lại tâm trạng, đợi Koro làm xong chuyện này, cha hứa cũng sẽ ghi một công cho con.” Kurokawa Sawa an ủi nói.

“Con…con biết rồi ạ.” Kurokawa Nako chỉ có thể nở nụ cười gắng gượng.

Ngay sau đó, Kurokawa Nako cũng chào tạm biệt và rời khỏi.

Sau khi ra khỏi phòng khách, cô ấy bước đi loạng choạng, hồn bay phách lạc trở về chỗ ở của cô ấy.

Bên trong chỗ ở của Kurokawa Nako.

“Không! Tôi nhất định sẽ không thể từ bỏ như vậy!” Kurokawa Nako siết chặt nắm đấm, không cam lòng nói.

“Tôi phải biến bị động trở thành chủ động, cha đã không cho tôi đi thì tôi sẽ tự đi nói chuyện!” Kurokawa Nako nói.
Ngay sau đó, Kurokawa Nako gọi một cuộc điện thoại, không lâu sau, một ông lão mái tóc bạc phơi đến nhà của Kurokawa Nako.

“Chào cô, cô kiếm tôi có chuyện gì vậy.” Ông lão vừa nói vừa cúi chào: “Chú Ba, tôi muốn một phần tài liệu về chủ tịch của tập đoàn Vân Thiên, càng chi tiết càng tốt.” Kurokawa Nako nói.

Kurokawa Nako làm việc. Suy nghĩ tỉ mỉ hơn Kurokawa Koro nhiều, vì muốn bàn chuyện hợp tác với chủ tịch của tập đoàn Vân Thiên, thì cô ấy sẽ thu thập thông tin trước, nghiên cứu sở thích, thú vui của đối phương…, sau đó mới nghĩ cách giải quyết.

“Dạ được thưa cô. Tôi sẽ làm ngay.” Ông lão sau khi đồng ý thì vội vàng rời đi.

Ông lão này là một thuộc hạ mà Kurokawa Nako tin tưởng nhất.

Bên khác.

Sau khi Kurokawa Koro rời khỏi nhà họ Kurokawa, liền cho người đi tìm số điện thoại của chủ tịch tập đoàn Vân Thiên, anh ấy quyết định sau khi có được số điện thoại thì đích thân gọi điện liên hệ với chủ tịch của tập đoàn Vân Thiên.
Bây giờ anh ấy chỉ đợi có được số điện thoại thì có thể thực hiện kế hoạch.

Sau khi rời khỏi nhà họ Kurokawa, anh ấy và Hàn An Lôi, bạn gái của anh ấy gặp nhau.

“Anh yêu à, nghe nói anh đã chế tạo ra dung dịch thần tiên dạng uống rồi, mau lấy ra cho em thử với nhé.” Hàn An Lôi với vẻ mặt mong đợi.

“Thôi, đừng nhắc nữa! Thất bại rồi, công thức là giả đấy.” Kurokawa Koro than thở.

Anh ấy nhớ đến bản thân bị chơi, hơn nữa lại còn ăn phân lỏng, trong lòng anh ấy cảm thấy khó chịu như đã ăn phân vậy, bây giờ nghĩ lại, anh ấy làm sao lại khờ như thế chứ, lại thực sự tin rằng phân lỏng có thể làm thuốc.

“Cái gì? Thất bại rồi? Là giả sao?” Hàn An Lôi sửng sốt.

“Tuy nhiên, anh đã nghĩ ra một cách mới rồi.” Kurokawa Koro cười và nói.

Ngay sau đó. Kurokawa Koro nói với Hàn An Lôi về phương pháp mới này.
“Tuyệt vời đấy chồng ơi, phương pháp này là do anh nghĩ ra sao?” Hàn An Lôi vô cùng kinh ngạc.

“Tất nhiên là do anh nghĩ ra rồi!” Kurokawa Koro đắc thắng.



Mặc dù phương pháp này là do Kurokawa Nako nghĩ ra, nhưng Kurokawa Koro rõ ràng là muốn một mình ôm lấy công lao, tiện thể giả vờ rằng mình mạnh mẽ như thế nào khi ở trước mặt cô bạn gái.

“Chao ôi, chồng ơi, anh lợi hại thật đấy, chiêu tuyệt vời như vậy cũng có thể nghĩ ra được.” Hàn An Lôi kinh ngạc giơ ngón tay cái lên.

“Đương nhiên rồi, em lại không xem lại anh là ai chứ.” Kurokawa Koro tự hào nói.

“Đúng rồi chồng ơi, Hoàng tử của nước Cát Lai, mời em đi cưỡi ngựa vào buổi chiều, chúng ta cùng nhau đi nhé, ngoài ra, anh ấy chắc chắn cũng đã mời Tần Thi.” Hàn An Lôi nói.

Hoàng tử của nước Cát Lai, đã luôn theo đuổi Tần Thi, đây là chuyện trong giới ai cũng biết.
“Được.” Kurokawa Koro ngay lập tức đồng ý.

Có thể tiếp xúc với Hoàng tử Cát Lai, Kurokawa Koro đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này rồi. Nếu như anh ấy có thể trở thành bạn với Hoàng tử Cát Lai thì chắc chắn sẽ có lợi cho việc anh ấy thừa kế gia tộc Kurokawa trong tương lai.



Về mặt khác, ở trong nhà Lâm Thiên.

Lâm Thiên vẫn đang trong quá trình luyện đan căng thẳng.

Lần luyện đan này, Lâm Thiên đã tiêu tốn 3 tiếng đồng hồ, bây giờ đã đi đến thời khắc cuối cùng, cũng là thời khắc quan trọng nhất.

Lúc này, trên trán của Lâm Thiên đầy mồ hôi, quần áo cũng đã ướt đẫm mồ hôi, sắc mặt trông cũng có chút nhợt nhạt.

Định Nhan Đan là một loại viên thuốc trung gian khá khó luyện chế ra. Lâm Thiên tiến vào trung cấp luyện đan sư không được lâu, vì vậy đối với Lâm Thiên mà nói, luyện chế Định Nhan Đan là một thử thách lớn.
“Không thể thất bại! Tuyệt đối không thể thất bại!”

Lâm Thiên nghiến răng nghiến lợi kiên định nói, bởi vì Lâm Thiên biết rất rõ. Cỏ thủy tinh Ngũ Diệp Huyền chỉ có một, nếu như thất bại thì anh sẽ không thể luyện chế Định Nhan Đan trong một thời gian ngắn nữa.

Đan dược trong dược phẩm không ngừng hình thành, nhưng Lâm Thiên một chút cũng không dám lơ là.

Theo kinh nghiệm của Lâm Thiên, càng gần đến thời khắc quan trọng cuối cùng thì càng dễ thất bại.

Đùng!

Thời gian trôi qua, đan dược trong dược phẩm cuối cùng cũng hoàn thành ngưng tụ.

Lâm Thiên phất tay, lấy ra đan dược đã luyện chế thành công.

“Thành công rồi!”

Nhìn Định Nhan Đan trong tay, trên mặt Lâm Thiên tràn đầy nụ cười hạnh phúc.

Lâm Thiên tắm nước lạnh xong thì thay một bộ quần áo chỉnh tề rồi vội vàng ra khỏi cửa, đi về phía biệt thự ở ngoại ô của gia tộc Nam Cung.

Lâm Thiên muốn đưa đan dược cho Nam Cung Điệp càng sớm càng tốt. Giúp cô ấy khôi phục lại sắc đẹp!


Trên đường đi, Lâm Thiên đã gọi cho Nam Cung Điệp, nói rằng mình sắp đến, nhưng Lâm Thiên không hề nhắc đến chuyện của Định Nhan Đan, Lâm Thiên định cho Nam Cung Điệp một bất ngờ.


Lâm Thiên lái xe. Lái vào bãi đậu xe bên trong biệt thự của gia tộc Nam Cung.


Nam Cung Điệp và cha của cô ấy Nam Cung Chính, đều đứng ở bãi đậu xe chờ Lâm Thiên.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK