Mục lục
Cực phẩm đại thiếu - Lâm Thiên - Thanh Mai (fill)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh Lâm, lúc đầu tôi đã từng nói tôi sẽ giúp anh xử lý vụ án này miễn phí, con người tôi từ trước đến nay nói lời luôn giữ lời, huống hồ vụ án này có thể thành công chủ yếu là nhờ vào đoạn băng ghi âm mà anh Lâm đã thu thập còn tôi chỉ làm một số công việc theo đúng như chức vụ của mình mà thôi.”

Luật sư Đường vừa nói vừa đẩy tấm chi phiếu tới trước mặt Lâm Thiên.

“Chuyện này...Được thôi. Tôi muốn kết giao với luật sư Đường, sau này nếu như luật sư Đường có gì cần giúp đỡ thì cứ việc nói với tôi.” Lâm Thiên vừa nói vừa cất tấm chi phiếu về.

Sau một khoảng thời gian giao tiếp Lâm Thiên quả thực cảm thấy luật sư Đường là một người không tệ, anh ta là một người có thể kết giao.

Hơn nữa Lâm Thiên cũng đã nghe nói rằng luật sư Đường thường giúp đỡ miễn phí cho một số người cần giúp đỡ trong các vụ kiện và trợ giúp pháp lý cho những người không có tiền, điều này làm cho Lâm Thiên rất tán thưởng anh ta.

“Được, trái lại tôi cũng rất muốn kết giao với anh Lâm, sau này nếu như anh Lâm có vấn đề gì về pháp luật thì có thể tìm tôi.” Trên mặt luật sư Đường nở nụ cười.

Sau khi luật sư Đường rời đi Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn về phía cổng, Vũ Ngọc Hiền đang bị áp giải đứng ở cổng.

Bởi vì tình hình bên ngoài cửa nên họ cần phải chờ lực lượng viện trợ đến rồi mới có thể áp giải Ngọc Hiền đi.

Lâm Thiên nở nụ cười sau đó nói: “Đi nào, chúng ta tới gặp cô ta.”

Ngay sau đó Lâm Thiên dẫn theo Tô Bảo Nhi, Lưu Thân và Cô Lang đi thẳng tới trước mặt cô ta.

“Chậc chậc, Vũ Ngọc Hiền sao trên người cô lại dính nhiều bã trứng như vậy chứ? Trước khi phiên tòa diễn ra không phải cô vẫn còn rất hả hê sao? Bây giờ sao cô lại có vẻ chán nản, nhếch nhác như thế chứ?” Lâm Thiên nở nụ cười nhìn Vũ Ngọc Hiền.

Lúc này Vũ Ngọc Hiền đầu tóc rối bời, sắc mặt tái nhợt không có chút máu nào. Hai con ngươi trống rỗng mất hồn, trong ánh mắt tràn đầy vẻ tuyệt vọng.


Cộng với việc cả người cô ta đều bị nện trứng gà nên quả thực cô ta vô cùng nhếch nhác.

Điều này hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài ngăn nắp xinh đẹp, hăng hái được vô số fan hâm mộ ủng hộ trước khi phiên tòa diễn ra.

Sau khi Vũ Ngọc Hiền nghe thấy thì ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Thiên.

“Lâm Thiên, tất cả là tại anh! Tất cả đều do anh hại tôi, tại sao anh lại xuất hiện chứ!” Vũ Ngọc Hiền tức giận gào thét với Lâm Thiên.

Vốn dĩ cô ta đã thắng rồi, cô ta có bản quyền trong tay nên đã đánh Tô Bảo Nhi rơi xuống vực sâu làm cho Tô Bảo Nhi không có cách nào trở mình.

Cô ta cũng đã đánh cắp thành công thành quả thắng lợi của Tô Bảo Nhi và trở thành siêu sao nổi tiếng.

Trong lòng Vũ Ngọc Hiền hiểu rất rõ rằng do sự xuất hiện đột ngột của Lâm Thiên nên mới làm thay đổi hết tất cả, cô ta hiểu rõ nếu như không có Lâm Thiên thì Tô Bảo Nhi hoàn toàn không thể nào đứng dậy nổi!

Cô ta hiểu rất rõ cô ta thua là bởi vì Lâm Thiên.


Ngay sau đó Vũ Ngọc Hiền nhìn về phía Tô Bảo Nhi, vẻ mặt dữ tợn nói: “Tô Bảo Nhi, thật sự không biết cô có vận may cứt chó gì vậy mà có thể gặp được người như Lâm Thiên, nếu như không có anh ta thì làm sao cô có thể đấu lại tôi chứ? Cô đã xong đời tư lâu rồi!”

“Nhưng tôi lại gặp được anh ấy, cô có ghen tị cũng vô dụng.” Tô Bảo Nhi vừa cười vừa nói.

Tô Bảo Nhi không có chút thương hại nào với Vũ Ngọc Hiền!

Dừng một chút rồi Tô Bảo Nhi mới nói tiếp: “Vũ Ngọc Hiền, thiện ác cuối cùng cũng có quả báo. Cô làm nhiều việc ác như vậy nên đây chính là kết quả của cô, sáu năm tới cô hãy ở trong đó đi, hơn nữa sau khi cô ra ngoài thì cũng sẽ bị mang tiếng là đạo văn, cô vĩnh viễn sẽ bị người ta chửi rủa đến lúc đó cô sẽ biết mùi vị đó khó chịu như thế nào!”
Cổ họng Vũ Ngọc Hiền khẽ giật nhưng lại không thể nói gì.

Lâm Thiên nhìn chằm chằm cô ta nói: “Vũ Ngọc Hiền, cô làm cho Tô Bảo Nhi tổn thương không phải chỉ sáu năm là có thể đền bù được đâu, sáu năm này tôi chắc chắn sẽ làm cho cô trải qua rất đau đớn!”

Ngay sau đó Lâm Thiên quay đầu nói với Lưu Thân: “Lưu Thân, anh hãy chuẩn bị tiền đợi sau khi Vũ Ngọc Hiền vào tù anh hãy tìm người ở bên trong ‘chăm sóc’ cô ta cho tốt.”

“Vâng anh Lâm, cứ giao cho tôi!” Lưu Thân gật đầu trả lời.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

“Anh...Anh…” Sau khi Vũ Ngọc Hiền nghe thấy thì sắc mặt lại càng trở nên khó coi.

Vũ Ngọc Hiền đương nhiên biết rõ ‘chăm sóc’ mà Lâm Thiên nói tới là gì, thậm chí cô ta không dám tưởng tượng sáu năm tiếp theo cô ta sẽ đứng trước cơn ác mộng như thế nào!
“Tô Bảo Nhi, chúng ta đi thôi!”

Lâm Thiên dẫn theo Tô Bảo Nhi và Lưu Thân cùng với Cô Lang đẩy cửa đi ra bên ngoài.

Ở bên ngoài một đám người bu lại đen nghịt, hơn nữa cảnh tượng vô cùng huyên náo và hỗn loạn.

Nhưng mà khi Lâm Thiên va Tô Bảo Nhi đi ra thì toàn hội trường đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều đứng nhìn Tô Bảo Nhi.

Nhưng vào lúc này.

“Tô Bảo Nhi, hóa ra cô mới là người đã sáng tác ra bài hát《 Tình yêu phóng túng 》, chúng tôi nợ cô một lời xin lỗi. Thật xin lỗi!” Một giọng nói lớn đột nhiên vang lên trong đám đông.

Dương như câu nói nay đã trở thành câu dẫn đầu.

“Tô Bảo Nhi, thật xin lỗi! Trước đó là do chúng tôi hiểu lầm cô!”

“Tô Bảo Nhi, trước đó chúng tôi mắng oan cho cô, thật xin lỗi!”

“Tô Bảo Nhi thật xin lỗi, chúng tôi xin lỗi cô!”
......

Trong lúc nhất thời toàn hội trường đều vang lên tiếng xin lỗi.

Trước khi phiên tòa diễn ra, lúc Tô Bảo Nhi đi vào đa số những người ở đây đều đang mắng Tô Bảo Nhi, thậm chí còn ném trứng gà về phía Tô Bảo Nhi.

Bây giờ lại hoàn toàn trái ngược với trước khi phiên tòa diễn ra.

Sau khi Tô Bảo Nhi nghe thấy mọi người xin lỗi mình thì Tô Bảo Nhi đã bật khóc vì xúc động.

Đối với Tô Bảo Nhi mà nói trước đó cô ấy bị tất cả mọi người hiểu lầm và chịu quá nhiều oan ức.

Lúc này khi cô ấy nghe thấy mọi người xin lỗi thì cảm xúc của cô ấy dâng trào vì vậy cô ấy không kìm lòng được nên đã khóc.

“Tô Bảo Nhi đừng khóc, bài hát 《 Tình yêu phóng túng 》của cô nghe rất êm tai, cô rất có tài năng nên sau này chúng tôi đều sẽ trở thành fan hâm mộ của cô!”
“Đúng vậy Tô Bảo Nhi, sau này chúng tôi sẽ ủng hộ cô!”

......

Đám người nhao nhao kêu lên.

“Cảm ơn mọi người, tôi chắc chắn sẽ cố gắng sáng tác ra càng nhiều bài hát cho mọi người nghe.” Tô Bảo Nhi lau nước mắt kích động nói.

......

Sau khi phiên tòa kết thúc thì ở bên ngoài càng có nhiều người xông vào mắng chửi Vũ Ngọc Hiền, cảnh tượng lại lần nữa trở nên mất khống chế.

Vốn dĩ ở bên ngoài chỉ tụ tập có mấy trăm người, vậy mà sau khi phiên tòa kết thúc đã có mấy nghìn người tụ tập ở đây.

Vốn dĩ có ba chiến xe đặc biệt để duy trì trật tự nhưng vẫn không cách nào kiểm soát được tình hình. Cuối cùng hơn ba trăm đặc công j tới đây thì mới có thể kiểm soát được tình hình, lúc đó mới có thể đưa Vũ Ngọc Hiền đi.



Ai cũng có thể tưởng tượng cuộc sống sau này của Vũ Ngọc Hiền sẽ như thế nào.
......

Trên mạng internet.

Kết quả của vụ án này cũng bắt đầu được lan truyền.

Danh sách tìm kiếm hot trên Facebook.

“Tô Bảo Nhi bị oan uổng” “Tiến triển vụ án của Tô Bảo Nhi” “Sự thật trong vụ án của Tô Bảo Nhi được tiết lộ…” Danh sách hot search trên Facebook gần như bị thống trị bởi chuyện của Tô Bảo Nhi.

Với tốc độ lan truyền này Tô Bảo Nhi cũng đã lấy lại được sự trong sạch của mình ở trên mạng.

Mặt khác Vũ Ngọc Hiền ở trên mạng internet lại thân bại danh liệt, trong nháy mắt danh tiếng trở nên vô cùng tồi tệ.

Vụ án này được thảo luận ở trong Facebook.

“Bây giờ suy nghĩ lại thì thật sự cảm thấy Vũ Ngọc Hiền kia quá hèn hạ, vậy mà lại trộm bài hát của Tô Bảo Nhi lại còn hãm hại Tô Bảo Nhi làm cho Tô Bảo Nhi phải thân bại danh liệt, cô ta lại lấy bài hát của Tô Bảo Nhi để kiếm lợi, hơn nữa còn giả bộ đáng thương ở trên mạng rồi lại giả dạng làm người bị hại, trên đời này sao lại có người xấu xa như vậy chứ!”
“Thật sự không dám tin Tô Bảo Nhi nhận bao nhiêu oan ức trong chuyện này, nếu như là tôi khi bị chịu nhiều oan ức như vậy chỉ sợ đã không chịu được từ lâu rồi.”

“Mẹ kiếp, tôi đã bị dáng vẻ giả bộ đáng thương của Vũ Ngọc Hiền lừa gạt, Vũ Ngọc Hiền cái đồ hèn hạ này phải xuống địa ngục mới đúng!”

“May là sự thật được tiết lộ, nếu không chúng ta vẫn sẽ hiểu lầm Tô Bảo Nhi!”

“Phán quyết thật sự là quá nhẹ, cho dù xé xác Vũ Ngọc Hiền cũng không quá đáng!”

......

Trong khu thảo luận tất cả đều đang mắng Vũ Ngọc Hiền.

Hơn nữa chửi rủa còn ghê gớm hơn lúc Tô Bảo Nhi bị hãm hại vô số lần.

Dù sao thì ở trong mắt mọi người trước đó mọi người mắng Tô Bảo Nhi bởi vì Tô Bảo Nhi đạo văn. Nhưng bây giờ Vũ Ngọc Hiền chẳng những đạo văn hơn nữa còn trả đũa, còn giả bộ đáng thương, tính chất còn tồi tệ hơn nhiều.
Sự chửi rủa đó không chỉ có ở trên Facebook mà còn ở trên post bar, diễn đàn cùng với platform truyền thông.

Thậm chí nhiều platform tin tức cũng đưa tin kết quả của vụ án này.

Vài giờ sau Tô Bảo Nhi cũng đăng trên Facebook cá nhân của mình và cập nhật phán quyết của vụ án.

Sau khi Tô Bảo Nhi phát hành Facebook này, chỉ trong một tiếng số lượng bình luận đã vượt quá một trăm nghìn bình luận, hơn nữa số lượt bình luận còn đang tăng mạnh, số lượng chuyển tiếp lại càng cao kinh người.

Ở trong khu vực bình luận tất cả mọi người đều để lại lời xin lỗi với Tô Bảo Nhi và biểu thị họ sẽ ủng hộ Tô Bảo Nhi.

Dù sao trước đó lúc Tô Bảo Nhi bị hãm hại đã có rất nhiều cư dân mạng đã từng mắng Tô Bảo Nhi.


Nhiều người hâm mộ trong làng giải trí đặc biệt là những người trước đó đã từng mắng Tô Bảo Nhi, cũng nhao nhao chân thành xin lỗi Tô Bảo Nhi ở trên Facebook, biểu thị răng trước đó họ cũng bị Vũ Ngọc Hiền làm cho mơ màng nên mới mắng Tô Bảo Nhi.

Bây giờ Tô Bảo Nhi chẳng những rửa sạch oan ức được trả lại sự trong sạch mà còn lấy lại được bài hát của mình.


Hơn nữa bởi vì những chuyện này cũng làm cho Tô Bảo Nhi biết được độ nổi tiếng hiện tại của Tô Bảo Nhi đã đạt đến độ cao vô cùng đáng sợ!


Điều này có lẽ cũng là trong cái rủi có cái may!



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK