• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau.  

             Trong phòng Doãn Hân, cô cầm lên một quyển sổ đỏ, chính là giấy chứng nhận kết hôn.  

             "Tần Phong, bảy năm trước, anh không từ mà biệt, hôm nay cũng đừng trách tôi nhẫn tâm."  

             Ngữ khí Doãn Hân lạnh như băng, cầm giấy chứng nhận kết hôn hạ quyết tâm, hôm nay sau khi tan ca cô sẽ đi tìm Tần Phong ly hôn.  

             "Mẹ, Quả Quả..."  

             Tần Quả Quả đi tới, trên người mặc chiếc váy nhỏ, mở to đôi mắt long lanh ánh nước nhìn giấy chứng nhận kết hôn kia, trong mắt xuất hiện giọt nước mắt: "Mẹ, Quả Quả vừa mới có cha. "  

             “Cha con đã chết."  

             Doãn Hân nhìn bộ dáng Quả Quả, trong lòng mềm nhũn, nhưng vì cuộc sống sau này của bọn họ, không thể tới lui với tên cặn bã kia, tức thì liền bế Tần Quả Quả ra cửa.  

             Đi đến công ty, ở ngay ngoài cổng nhìn thấy bảng hiệu của tập đoàn Tam Nguyên, trong mắt cô hiện lên một sự hoài cổ, bởi vì tập đoàn này vốn là do một tay cô ấy sáng lập, dốc sức từng chút từng chút một mà nên.  

             “Tần Phong, làm sao mà anh ở đây!”  

             Lúc này, Doãn Hân đột nhiên trông thấy một bóng dáng thẳng tắp đang đứng ở cửa.  

             Bóng dáng này cô quen biết, chính là Tần Phong.  

             "Chờ em." Tần Phong mỉm cười nói.  

             "Chờ tôi? Anh sẽ tốt bụng đợi tôi thế này à? A, hẳn là anh nhận tiền của gia chủ, đề phòng hôm nay xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, nên đến thu thập kết quả, một khi tôi đem một phần mười còn lại nhượng đi, như vậy sẽ có dư một khoản tiền lớn chuyển sang cho anh hử.”  

             Doãn Hân càng nghĩ, sắc mặt càng không tốt.  

             "Không phải. Anh không liên quan gì đến những người đó.” Tần Phong lắc đầu.  

             Thế nhưng, Doãn Hân chẳng hề tin: "A, vậy anh chính là thuộc loại mục đích thứ hai, hôm nay đơn thuần là đến xem chuyện cười của tôi. Được rồi, tôi thỏa mãn anh, vừa vặn chuyện hôm nay kết thúc chúng ta liền đến Cục Dân chính ly hôn, tôi đã hẹn trước rồi. "  

             “Cũng không phải thế, em nghe anh giải thích."  

             Tần Phong vừa định nói hai câu, Doãn Hân liền dẫm lên giày cao gót, lộc cộc rời đi với tốc độ cực nhanh mang theo sự lạnh giá, còn truyền lại giọng nói: "Đừng lạc mất, tôi không muốn chờ thêm một ngày nữa.”  

             Đối với loại cặn bã như Tần Phong, Doãn Hân hy vọng một giây sau sẽ ly hôn.  

             Tần Phong vội vàng đi theo, tốt xấu gì cũng là Đại Hoa đệ nhất chiến thần hàng thật, không đến mức ngay cả một người phụ nữ cũng không theo kịp, vừa khéo phạm vi cách một thước, một tấc không nhiều cũng không ít.  

             Đi vào phòng họp trụ sở chính của tập đoàn, lúc này trong phòng họp tràn ngập người, trong đó có một lão già ngồi ở chủ vị, tóc hoa râm, nhưng tinh thần vẫn còn tốt. Thấy Doãn Hân đi vào thì ông ta chậm rãi mở mắt, sau đó nhìn về phía Tần Phong, mở miệng nói: "Thì ra, tên ăn xin như cậu, đúng thật là đã quay về?”  

             Trong mắt mang theo một phần khinh thường.  

             "Ông nội."  

             Doãn Hân nghe thấy giọng điệu này, khẽ nhíu mày, cho dù nói như thế nào thì hiện tại Tần Phong vẫn là chồng trên danh nghĩa của cô.  

             "Doãn Hân, cô tức giận cái gì, đây là chúng tôi đang giúp cô trút giận đấy, người này năm đó làm ô uế thân thể của cô, sau đó bảy năm đi không từ biệt, để cho cô đứa con, nhưng nhiều năm thế đứa nhỏ không có ba, thứ khốn nạn như vậy có đáng để cô tức giận?"  

             Doãn Bách đứng lên, trên danh nghĩa là vì Doãn Hân, thực tế lại đem chuyện kia nói ra, ở đây không ít người nghe xong trong lòng nhạo báng.  

             Chuyện đó, là nỗi đau trong lòng Doãn Hân.  

             "Được rồi, một phế vật như vậy có đáng gì để bàn luận lần nữa, hôm nay tới đây chẳng qua là để làm nhân chứng mà thôi. Hãy tiếp tục với những chuyện đã xảy ra ngày hôm qua.”  

             Ông nội Doãn Hân khoát tay áo, bảo bọn họ chuyển sang chuyện hôm qua.  

             "Hôm qua, Doãn Hân đã đáp ứng chúng ta, hạ một ván cược, đánh cuộc là hôm nay sẽ có ông chủ đưa hợp đồng rót vốn tới hay không, nếu như không có, vậy thì Doãn Hân sẽ trả lại 10% cổ phần cho gia chủ chúng ta."  

             Doãn Bách ưỡn người, có chút hưng phấn nói.  

             "Hóa ra Doãn Hân rộng lượng như vậy, tôi còn tưởng rằng cô ấy thề chết cũng sẽ không trả lại 10% cổ phần này cho công ty, không ngờ hôm nay cũng giống như tặng không, ha ha."  

             "Doãn Hân, cô nghĩ sao lúc đầu gia chủ ra giá cao mua cổ phần của cô, không phải chính cô nói đây là phần cuối cùng cô ở tập đoàn Tam Nguyên dù thế nào cũng không bán, nhưng hôm nay cô cư nhiên cho không."  

             "Thì ra, Doãn Hân một lòng làm chủ gia đình, trước kia là tôi hiểu lầm."  

             Người bên cạnh bàn hội nghị, nhao nhao cười ra tiếng.  

             Tất cả bọn họ đều biết, Doãn Hân đối với 10% cổ phần kia coi trọng bao nhiêu.  

             Huống chi, một số ít người trong tập đoàn hiểu rõ nội tình đều biết hôm nay tuyệt đối sẽ không có người đến đưa hợp đồng góp vốn.  

             "Các người!"  

             Thân thể Doãn Hân run rẩy một trận, đưa mắt nhìn về Tần Phong ở phía sau, trong mắt là một mảnh chán ghét, nếu không phải do Tần Phong thì hôm nay cô cũng sẽ không lấy ra thứ này làm tiền đặt cược.  

             Nhưng mà, ngoài dự kiến của cô, Tần Phong tiến lên, liếc mắt nhìn một cái rồi nói: "Doãn Bách, cậu còn có một hạng mục chưa nói, đó chính là nếu hôm nay có hợp đồng rót vốn thì phải như thế nào? "  

             “A? Có hợp đồng rót vốn.”  

             Doãn Bách cười lạnh một tiếng, nói tiếp: "Nếu có, vậy Doãn Hân sẽ trở lại hội đồng quản trị, có điều, các người cảm thấy hôm nay thật sự sẽ có vốn đầu tư sao? "  

             “Quả thật, lỗ hổng tài chính của chúng ta quá lớn, cần đến ba mươi vạn vốn đầu tư mới có thể vận hành trở lại, tuy nhiên hiện tại vốn không có tập đoàn nào ở Giang Thành nguyện ý đầu tư vào chúng ta."  

             "Tôi với tư cách là bộ trưởng bộ phận quan hệ công chúng, phụ trách chính việc đàm phán, có điều một khi nhắc tới rót vốn thì không có công ty nào bằng lòng, toàn bộ đều lảng tránh, hôm nay chỉ sợ rằng cũng khó."  

             "Không phải khó, mà là nhất định. Song, chúng ta còn có một nhà, tập đoàn Khánh Dương nguyện ý góp vốn cho chúng ta, có điều lão tổng lý Thiên Thành của tập đoàn Khánh Dương muốn nhận Tần Quả Quả làm con gái nuôi, thế nhưng Doãn Hân bất luận như thế nào cũng không chịu, hôm qua còn quả quyết cự tuyệt Lý tổng, đây thật sự là đẩy tập đoàn chúng ta vào trong chỗ nước sôi lửa bỏng, may mà lúc trước bài trừ cô ấy ra khỏi hội đồng quản trị.”  

             Mọi người sôi nổi nghị luận, vốn dĩ Doãn Hân là người đứng đầu hội đồng quản trị của tập đoàn Tam Nguyên, nhưng sau khi xảy ra chuyện kia, bọn họ liền lật đổ Doãn Hân ra khỏi đó.  

             "Doãn Hân, đừng nói ông nội khi dễ con, con không thích hợp quản lý tập đoàn Tam Nguyên."  

             Ông nội Doãn Hân, lão híp mắt ra vẻ lên mặt nói.  

             Thân mình Doãn Hân phát run một trận, cô một tay sáng lập tập đoàn Tam Nguyên, hôm nay lại có thể nói cô không thích hợp quản lý tập đoàn này!  

             "Doãn Hân, ngày hôm nay, cô đừng nằm mơ nữa, sẽ không có công ty nào tới, điểm này tôi khẳng định, bây giờ không có kẻ ngốc nào nguyện ý bổ sung thiếu sót này cho tập đoàn chúng ta..."  

             Doãn Bách cười cười, nhưng còn chưa dứt lời.  

             Bất thình lình từ phía cửa vọt tới một bóng người, trên tay cầm một bản hợp đồng, bùm bùm một tiếng, quỳ gối trước mặt Doãn Hân: “Doãn... Tiểu thư... Bà cô ơi... Bỏ qua cho công ty chúng tôi đi... Làm ơn... Đây là hợp đồng rót vốn...... Ba mươi vạn... Không đủ... Tôi còn có thể tăng thêm..."  

             Thanh âm run lẩy bẩy, mang theo sự sợ hãi.  

             Mà khi người nhà họ Doãn phát hiện ra bóng dáng kia là ai thì sợ ngây người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK