• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người này là chị gái của Doãn Bách, xem như là chị họ của cô, thế nhưng nói quan hệ không tốt lắm cũng không đúng, chỉ có thể nói thủy hỏa bất dung, từ bé hai người đã nhìn không ưa gì nhau.

“Yo, là Doãn Hân quay lại hả, còn mang đến ông chồng ăn mày kia của em, thật là, công ty là nơi nào chứ, một tên ăn mày mà cũng muốn tới thì tới?”

Doãn Hướng Tuyết liếc mắt đánh giá Tần Phong, vẻ khinh thường đều sắp viết hết lên mặt.

“Đúng rồi, Doãn Hân, đây là vị hôn phu của tôi, Lý Hạo. Không có bản lĩnh gì, chỉ mới 27 tuổi, trở thành thượng úy quân khu Tây Cảnh, miễn cưỡng mạnh mẽ, bất quá so với ông chồng phế vật kia chỉ sợ là ưu việt hơn gấp trăm lần.”

Doãn Hướng Tuyết ôm người đàn ông bên cạnh, cao 1m8, vóc dáng cao ngất, mặc một thân âu phục, xem ra đúng là tuấn tú lịch sự, còn có một ít cảm giác là người ăn học.

Cô ta cực kỳ đắc ý, từ nhỏ cô đã bị Doãn Hân chèn ép, so về dung mạo, cô ta không sánh bằng Doãn Hân, năm đó Doãn Hân ở đại học Giang Thành cũng là một hoa khôi, so về năng lực, cô càng không bằng Doãn Hân, tuổi còn trẻ mà đã sáng lập ra tập đoàn Tam Nguyên, cho nên cô ta vẫn luôn tranh đấu với Doãn Hân.

Nhưng bây giờ cô ta đã giành chiến thắng.

Chí ít theo phương diện đàn ông, cô ta thắng rất đậm.

Một Thượng úy, một tên phế vật!

Ai nặng ai nhẹ, thế nào cũng nhìn ra được.

“Chúc mừng!”

Nét mặt Doãn Hân cứng đờ, cuối cùng vẫn nặn ra hai chữ.

Tại thời điểm này, cô không thể không chấp nhận thua cuộc.

“Ông nội, trước mắt hội đồng quản trị vẫn nên nói chính sự đi. Con lấy được hạng mục đầu tiên của tập đoàn Phong Hạnh, theo lời ông nói, con có thể lấy lại vị trí chủ tịch tập đoàn Phong Hạnh, ông nội, ông sẽ không đổi ý chứ.”

Doãn Hân đặt hợp đồng lên bàn.

“Ta tự nhiên sẽ không đổi ý.”

Doãn lão gia chậm rãi mở mắt ra nói lời này, khiến cho Doãn Hân vui vẻ, nhưng tiếp theo lão ta lại nói: “Nhưng mà, lúc trước ta không nói người nào lấy được hạng mục này trước, đó là chủ tịch. Hướng Tuyết mang theo Lý Hạo trở về, với thân phận Lý Hạo cũng có thể ký kết hợp đồng này, hơn nữa Lý Hạo có chức vị trên người sẽ làm tốt hơn con.”

“Tiểu Hân, vì lợi ích của tập đoàn Tam Nguyên, cơ hội này nên nhường cho Doãn Hướng Tuyết và Doãn Bách.”

Doãn lão gia tuy nói chậm, nhưng giọng điệu như một lời đã định.

“Nhường cho bọn họ?”

Doãn Hân ngây ngẩn cả người.

“Đúng vậy, tôi đã chào hỏi tổng giám đốc Phùng của tập đoàn Phong Hạnh rồi, tối nay chúng ta sẽ ký lại một bản hợp đồng, ông cụ Doãn nói không sai, nếu chúng tôi đến, có thể giúp cho công ty tạo ra nhiều lợi ích hơn.” Lý Hạo chậm rãi nói.

Hắn đại khái đã hiểu rõ một loạt chuyện này, nếu hắn đã là vị hôn phu của Doãn Hướng Tuyết, đương nhiên giúp Doãn Hướng Tuyết.

“Vậy con...”

Doãn Hân có hơi thở dốc, dùng loại ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn ông cụ Doãn: “Ông nội, ông không thể đối xử với con như vậy, con cũng là cháu ruột của ông.”

“Cái gì mà ruột thịt hay không ruột thịt! Hiện tại mọi thứ đều là vì công ty, con không có công lao cũng có khổ lao, lần này ta cho con thêm năm trăm tiền lương một tháng, xem như là khổ lao của con. Tan họp.”

Doãn lão gia chống gậy, giải tán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK