• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Không có chuyện gì. Đợi lát nữa nhớ đưa tôi về nhà, tuyệt đối, ngàn vạn lần không được để tôi rơi vào tay tên súc sinh kia.”  

 

Doãn Hân đã chuẩn bị xong, uống một trận điên cuồng chỉ vì có thể lần nữa ký hợp đồng hợp tác với tập đoàn Phương thị. Hiện tại đây chính là cách duy nhất có thể bắt được phi vụ làm ăn với tập đoàn Phong Hạnh.  

 

Hồng Môn Yến thì Hồng Môn Yến.  

 

Nếu như Tần Phong không nói dối cô thì với kinh nghiệm làm binh sĩ nhiều năm như vậy của anh, thân thủ khẳng định thêm vài phần, nhất định có thể đưa cô về nhà an toàn. Nhưng chỉ là hy vọng như vậy, ấn tượng về Tần Phong trong lòng cô cũng không hẳn là quá tốt.

Đột nhiên, Doãn Hân nhìn về phía Tần Phong mà nói ra một câu như thể lời cảnh cáo. Tiếp đó, xe dừng lại, Doãn Hân và Tần Phong xuống xe.  

 

“Khách sạn Lam Thiên.”  

 

Tần Phong ngẩng đầu lên nhìn tấm bảng, trong mắt dường như hiện rõ một tia điên cuồng. Có lẽ anh đã hiểu chuyện gì đang xảy ra rồi. Có người muốn động vào vợ anh, động đến chiến thần đệ nhất cua Đại Hoa, vợ của kẻ được mệnh danh là ‘sát nhân’, trận đầu tiên chém chết ba trăm ngàn kẻ địch.  

 

“Không biết sống chết.”  

 

Trong miệng Tần Phong thốt ra lời này, sau đó cười gằn một tiếng rồi đi vào bên trong khách sạn. Anh đi theo Doãn Hân cùng tiến vào một căn phòng riêng. Trong căn phòng này, Tần Phong nhìn sơ qua, có Phương Nham, còn có năm sáu người đàn ông vóc dáng to cao lực lưỡng.  

 

“Cô Doãn tới rồi sao.”  

 

Sau khi nhìn thấy Doãn Hân, Phương Nham lập tức đứng dậy khỏi vị trí, vội vàng qua đó đón tiếp.  

 

“Cậu chủ Phương.”  

 

Doãn Hân gật đầu, ra hiệu đã biết. Nhưng cùng lúc Phương Nham đang định đi tới thì cô lùi về sau hai ba bước, dựa vào người Tần Phong, nói: “Cậu chủ Phương, đây là chồng tôi, Tần Phong. Lần trước anh đã gặp qua rồi.”  

 

“Tần Phong.”  

 

Phương Nham mới vừa chú ý đến Tần Phong, ngoài mặt cũng lên tiếng chào hỏi.  

 

Nhưng trong lòng như thể phát điên. Chết tiệt, cái tên Tần Phong này thế mà cũng đến. Lần trước, rõ ràng anh ta nói sẽ chinh phục Doãn Hân rồi. Bố mẹ Doãn Hân đều đã đồng ý. Nhưng không biết cái tên Tần Phong này từ đâu chui ra, ngang nhiên làm hỏng hết kế hoạch của anh ta!  

 

Mẹ kiếp!  

 

Lần trước, anh ta có biết một người giúp việc tên Lam Toàn. Nhưng thằng nhóc phá hoại Tần Quả Quả thì liên quan quái gì đến anh ta, có thể dùng mấy đồng bạc lẻ để giải quyết thì tại sao phải dùng đến sáu trăm vạn tệ để làm gì. Anh ta chỉ muốn đoạt được Doãn Hân mà thôi, không hơn không kém.  

 

Nhưng hóa ra là vì cái tên Tần Phong chết tiệt kia phá nát kế hoạch của anh ta.  

 

“Cậu chủ Phương, đây là bản kế hoạch của chúng tôi, còn đây là hợp đồng.”  

 

Doãn Hân lấy một tập tài liệu từ trong túi xách ra, chuẩn bị đàm phán kinh doanh. Nhưng cậu chủ Phương lại xua tay: “Làm sao vừa đến đã bàn chuyện làm ăn kinh doanh ngay rồi. Tôi đây đã chuẩn bị nhiều đồ ăn ngon thế này cơ mà.”  

 

Cậu chủ Phương đặt tập tài liệu kia xuống, chỉ vào mấy món ăn trên bàn, sau đó ngồi xuống.  

 

“Được.”  


Doãn Hân cũng không còn cách nào khác, chuẩn bị ngồi vào bàn thì Tần Phong đã đi trước một bước, ngồi bên cạnh Phương Nam, sau đó quay sang nói với Phương Nham: “Cậu chủ Phương không ngại nếu tôi ngồi đây chứ?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK