• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đống người, đen nghịt, mỗi người mang theo một thanh sắt.

“Thằng nhóc con, đi chết đi.”

Một đống người hướng Tề Vân đánh tới, bộ dáng nhất định phải đập gãy một đống xương cốt trên người Tề Vân, dù sao nơi này cũng không có giám sát, mà vừa vặn là Tần Phong cũng nghĩ như vậy.

“Tề Vân, thời gian một điếu thuốc, giải quyết bọn họ.”

Tần Phong tựa vào trên xe, lấy ra một gói thuốc lá, hút một điếu, thuốc khói lượn lờ, vẻ mặt thoải mái, cùng với hoàn cảnh đánh nhau giết chóc nơi này có một chút bất đồng.

“Hừ, một điếu thuốc, đùa cái gì chứ, cho dù là có thể đánh...”

Đại Đao cười lạnh một tiếng, nhưng ngay cả lời còn chưa nói xong đã bị từng tiếng kêu thảm thiết lấp lại, khiến cho Đại Đao ngây ngẩn cả người, quay đầu sang nhìn bóng người ngã xuống đất.

Rên rỉ khắp nơi.

Vốn có một đám người đông nghịt, hiện tại chỉ còn lại có năm sáu người.

Làm sao có thể!

Nhanh như vậy!

Người của mình là giấy?

“Thạch Đầu, chẻ hắn ta làm hai.”

Đại Đao nhìn về phía tên đàn ông có vóc người cực kỳ cường tráng ở trong đám người, trên tay đeo một quyền đâm, ánh mắt hung ác, mỗi một quyền xuất kích đều hướng tới chỗ yếu hại của Tề Vân.

Tên đàn em này mới đúng là đánh. Sinh ra từ Hắc Quyền.

Đấu vật thuật, người đánh cách đó phải dày công tôi luyện, là thuộc hạ tay đấm đệ nhất của Đại Đao.

“Rất tốt.”

Tốc độ vung quyền của Thạch Đầu nhanh hơn, một quyền lại một quyền vung ra, mơ hồ từng tiếng phá âm, khiến cho khóe miệng Tề Vân nhếch lên một nụ cười: “Vốn thấy cậu đánh được, còn muốn giữ lại cậu chơi đùa đến cùng, nhưng cậu cư nhiên chủ động tiến lên, nhường rồi! “

Bịch!

Tề Vân chủ động vung ra một quyền, cùng với nắm đấm của Thạch Đầu vừa vặn đánh vào nhau.

Hai bên đối diện nhau.

“A...”

Tề Vân một bước cũng không nhúc nhích, còn Thạch Đầu thì lại kêu thảm một tiếng, lùi lại vài bước, ôm cánh tay phải, khuôn mặt vặn vẹo, trên mặt toát ra vài giọt mồ hôi lạnh, quay đầu hướng về phía Đại Đao nói: “Lão đại, lúc tay đấm vào nhau, tay tôi đã gãy xương.“

“Cái gì?”

Đại Đao ngây ngẩn cả người, hai mắt trợn tròn.

Mà tiếp sau đó, Tề Vân lại di chuyển lần nữa, hai chân điểm một cái, một chân đá liên hoàn khiến năm sáu nam nhân nặng nề ngã xuống đất, tiếp đó lại thêm một quyền, Thạch Đầu cũng ngã trên mặt đất, vô lực đứng lên.

“Tiên sinh, 43 giây, nhiệm vụ hoàn thành.”

Tề Vân đi tới, giống như trình báo Tần Phong.

Sau đó Tần Phong đem ánh mắt hướng về phía Đại Đao, Đại Đao nhìn đàn em của mình kêu rên khắp nơi, lui về phía sau hai bước: “Ca, đại ca, oan có đầu nợ có chủ, có nợ phải trả tiền, đạo lý hiển nhiên có đúng hay không. Người phụ nữ đó nợ chúng tôi tiền nên chúng tôi mới tìm cô ấy.“

“Cụ thể nợ các người bao nhiêu? Nhiều thêm một đồng, tôi sẽ lấy một cánh tay của cậu.”

Tần Phong hỏi lại một lần nữa.

“Năm mươi vạn.”

Ngay lúc này, Đại Đao thành thành thành thật thật nói ra: “Tháng trước người phụ nữ kia mượn chúng tôi năm mươi vạn, đây là sự thật, còn có giấy vay nợ, bât quá lời lãi sau này, thì...”


Nói tới đây, ông ta dừng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK