Đây mới thật là uy áp của Vương giả, ẩn chứa ý chí Vương giả của Pháp Vương Nguyên Vô Thiên, giống như thiên uy không thể làm trái.
Uy áp tản ra, đồng thời bên trong pháp chỉ kia cũng vang lên giọng nói của Pháp Vương Nguyên Vô Thiên, giống như tiếng chuông vô cùng vang dội.
"Tà ma ngoại đạo làm loạn biên cương, đồ thán sinh linh, tội đáng phải giết! Bây giờ đã có mười thiên tài ma đạo xuất hiện, là đầu sỏ gây ra rối loạn ở biên cương, nhiều lần tàn sát thiên tài chính đạo ta, coi chính đạo ta như không có người, Thần Tông Tru Sát Lệnh đã được ban ra, bổn tọa vốn muốn phái Lâm Cảnh Thiên đi giết ma, trấn áp ma uy trước, khổ nỗi Lâm Cảnh Thiên đang bị thương nặng, không thể đánh một trận".
"May mà ông trời vẫn để ý đến Thần Tông ta, nhân tài xuất hiện lớp lớp, đệ tử ngoại môn Mục Long là thiếu niên thiên tài, có lực chiến kinh người, phái người như vậy đến biên cương trấn áp nhuệ khí của ma đạo, nêu dương oai phong của Thần Tông ta, giết chết hai thiên tài ma đạo là được!"
Nội dung của pháp chỉ này giống như một ngôi sao băng rơi từ trên chín tầng trời vào đại dương mênh mông, gây ra một cơn sóng lớn đủ để làm chấn động toàn bộ Tiêu Dao Thần Tông.
Mười thiên tài ma đạo kia là hạng người như thế nào? Dưới sự ràng buộc của “Chính Ma Minh Ước”, Thần Thông cảnh không có cách nào ra tay, ai có thể làm gì được bọn họ?
Nếu đám đệ tử thế hệ trẻ thật sự có thể áp chế bọn họ, tứ đại Thần Tông sao phải phát ra Thần Tông Tru Sát Lệnh!
Có thể nói trong mười thiên tài ma đạo, mỗi một người đều có thể nghiền ép cùng cấp. Trước lúc này, tứ đại Thần Tông không chỉ một lần phái những thiên tài đi ra trừ ma vệ đạo, nhưng dưới uy lực của đám ma đạo, nhẹ thì bị thương về, nặng thì bị tàn sát.
Phái mấy đệ tử nòng cốt Linh Văn cảnh ra giết một thiên tài ma đạo còm không có cách nào đánh bại, nhưng hôm nay Pháp Vương lại hạ pháp chỉ sai phái Mục Long đến biên cương.
Tu vi của Mục Long chỉ là Bích Cung cảnh đỉnh phong, dựa theo nội dung trong pháp chỉ này, cuối cùng hắn phải đối phó với tận hai thiên tài ma đạo!
Hơn nữa không phải là đánh bại, mà là giết chết!
Điều này chẳng khác nào đặt một chuyện mà tất cả đệ tử Linh Văn cảnh không có cách nào làm được lên trên đầu Mục Long mới chỉ ơ Bích Cung cảnh, có thể tưởng tượng được độ khó sẽ tăng lên vô số lần.
"Không nghĩ tới Pháp Vương đại nhân sẽ đưa ra quyết định như vậy", nội dung trong pháp chỉ này khiến mọi người vô cùng kinh hãi run sợ.
Nếu không phải là nghe được giọng nói trong pháp chỉ, mọi người nhất định sẽ cho rằng có người cố ý hãm hại, truyền pháp chỉ giả, chẳng qua là khí tức và giọng nói trong pháp chỉ này đúng là của Pháp Vương, ý chỉ của Pháp Vương Nguyên Vô Thiên thì không có cách nào bị giả tạo được.
Cùng lúc đó, Mục Long cũng đã hiểu rõ ẩn ý sau pháp chỉ này, sắc mặt cũng dần dần lạnh xuống.
Làm sao hắn có thể không biết trong pháp chỉ này của Nguyên Vô Thiên nhìn như vô cùng tán thưởng hắn, nhưng thật ra lại đang muốn hãm hại hắn!
Nâng lên càng cao thì chết sẽ càng thảm, thật sự là bụng chứa dao găm.
Nhưng Mục Long cũng không cảm thấy bất ngờ lắm, bởi vì trận đấu giữa hắn và Nguyên Vô Thiên đã chính thức bắt đầu vào sáng sớm hôm đó ở trong Tiêu Dao Thần Điện rồi.
Ngay cả trận quyết chiến với Lâm Cảnh Thiên lúc trước cũng chỉ là một khâu trong đó mà thôi.
Chẳng qua là Nguyên Vô Thiên đã thua khâu đó.
Ông ta vốn chỉ có một mục đích là đuổi Mục Long ra khỏi Tiêu Dao Thần Tông, nhưng kết quả thì ngược lại.
Còn khiến đệ tử Lâm Cảnh Thiên mà ông ta luôn lấy làm kiêu ngạo bị Mục Long đánh cho thương nặng dưới tình huống sử dụng Thái Thượng Vong Tình, đột phá Linh Văn cảnh, cuối cùng còn phải dựa vào Mục Long mới có thể sống sót.
Điều này khiến Nguyên Vô Thiên mất hết mặt mũi, không thể không thực hiện trận đánh cuộc, không nói đến việc thả Triệu Linh Đan ra, mà Mục Long còn trở thành đệ tử của Tiêu Dao Thần Tông.
Không chỉ như vậy, một bầu Thần Ma Thiên Lộ của ông ta còn bị Tượng Vương Quân Ngự Hoang lấy mất.
Nguyên Vô Thiên là một người vô cùng kiêu ngạo, ông ta chưa bao giờ thua cuộc, uy nghiêm của ông ta không thể bị khiêu khích, mà nay lại bị một đệ tử ngoại môn nho nhỏ như Mục Long làm cho mất hết mặt mũi, sao ông ta có thể dễ dàng bỏ qua cho Mục Long được.
Dù sao Nguyên Vô Thiên cũng là Hộ giáo Đại Pháp Vương cao cao tại thượng của Tiêu Dao Thần Tông!
Cho nên Mục Long cũng không cảm thấy bất ngờ về việc Nguyên Vô Thiên gây khó dễ, chẳng qua cho dù ai gặp phải loại chuyện này cũng sẽ cảm thấy tức giận.
Mặc dù người ta hay nói trong một số hoàn cảnh không thể không làm một số việc không muốn làm, nhưng Mục Long lại ghét cay ghét đắng phải “nghe lệnh người khác”, ở trong lòng hắn, số mạng của hắn vốn nên do chính hắn nắm trong tay, mà không phải là bị cưỡng ép.
Huống chi Nguyên Vô Thiên lại bắt hắn đi giết hai thiên tài ma đạo dưới tình huống như thế, đây rõ ràng là muốn Mục Long đi chịu chết, muốn mượn đao giết người, để cho đám thiên tài ma đạo kia ra tay diệt trừ cái đinh trong mắt ông ta.