Thái Thượng Vong Tình chính là công pháp lưu truyền từ thời kỳ thượng cổ, không giống với bất cứ công pháp bình thường nào trên thế gian, bởi vì thái thượng này có nghĩa là "thánh hiền".
Tương truyền phương pháp này do một vị thánh hiền trước khi thành đạo, tình cảm trong lòng quá sâu sắc nên đã trở thành ràng buộc, người mà ông ta dành hết tình cảm chính là một người phụ nữ coi trọng đại cục, vì để thực hiện mong muốn cho người đàn ông của mình nên đã tự sát ngay trước mặt ông ta, để từ đó cắt đứt tình căn, tác thành cho ông ta tu hành.
Nhìn người yêu nhất chết đi, vị cường giả kia bạc đầu trong nháy mắt, cuối cùng từ trong bi thương vô tận đã ngộ ra pháp môn Thái Thượng Vong Tình, trở thành thánh hiền một đời.
Phương pháp này có uy lực cực lớn, hai đạo chính ma thời thượng cổ đều có người tu luyện phương pháp này, ai cũng nói là vô tình nhưng lại có tình, nhưng đây cũng chỉ là cảnh giới trong truyền thuyết, chưa từng có người nào đạt tới được, có thể nói không phải chính không phải tà, cũng có thể nói là vừa chính vừa tà.
Vạn pháp trên thế gian đều có tình đạo, thuận theo nội tâm tu sĩ mà Thái Thượng Vong Tình là vô tình đạo, có thể cắt đứt thất tình lục dục trong lòng tu sĩ, không yêu cũng không hận, không ác cũng không tốt.
Nhưng phương pháp này có uy lực rất lớn, cũng có nghĩa là sẽ rất khó tu luyện, nếu như không đủ lòng tin thì không có cách nào khống chế, thậm chí còn có nguy hiểm rơi vào ma đạo. Bởi vậy, phương pháp này đã bị rất nhiều tông môn liệt vào cấm pháp.
Lại nói, có lẽ “Thái Thượng Vong Tình Điển” này là công pháp cao cấp nhất của Tiêu Dao Thần Tông, nhưng bởi vì là cấm pháp cho nên vẫn không có ai tu luyện, mà bây giờ Lâm Cảnh Thiên lại tu luyện phương pháp này, đây cũng là tính tình của y, cùng với nguyên nhân lúc trước tưởng y như hai người.
Tu luyện Thái Thượng Vong Tình có thể ảnh hưởng đến tâm tính của một người, hơn nữa mỗi lần sử dụng, ảnh hưởng này sẽ càng thêm sâu sắc, cho đến cuối cùng vong tình tuyệt tính, không yêu không hận.
Không có thất tình lục dục thì sẽ không thể được xưng là người, có thể nói là cái giá cực lớn.
Lúc mọi người đang vô cùng chấn động, chỗ kinh khủng của Thái Thượng Vong Tình cũng đã hoàn toàn hiện ra.
Cảnh giới của Lâm Cảnh Thiên điên cuồng tăng lên, lại trực tiếp vượt qua Ngự Hồn cảnh đỉnh phong, đạt tới Linh Văn cảnh kinh khủng.
Từ xưa, mọi sinh linh sinh sôi hàng ngàn năm, trong cơ thể đều có huyết mạch Linh Văn.
Khi huyết mạch của bản thân tinh khiết đến một mức độ nhất định, có thể lấy thần hồn làm chất dẫn thức tỉnh huyết mạch Linh Văn, lĩnh ngộ Linh Văn đến trình độ nhất định sẽ có thể hóa ra đủ loại uy lực huyền diệu, Linh Văn khác biệt có tác dụng khác biệt, đây là Linh Văn thuật, là đòn tấn công mạnh nhất của cường giả Linh Văn cảnh.
Đây là một cảnh giới hoàn toàn mới, như tu sĩ Ngự Hồn cảnh được xưng là Ngự Hồn chân nhân, còn tu sĩ cường giả Linh Văn cảnh, mọi người đều gọi là "Linh Văn đại tu", đối với Yêu tộc có thực lực như thế cũng được gọi là đại yêu.
Cường giả cỡ này có thể trấn thủ cả một vùng đất.
Ở trong Tiêu Dao Thần Tông, một khi tu vi đạt tới Linh Văn cảnh thì sẽ có thể tăng lên làm đệ tử nòng cốt, bái nhập vào trong các đại linh phong trong tông môn, được các phong chủ dốc sức bồi dưỡng, là lực lượng chính của Tiêu Dao Thần Tông!
Lâm Cảnh Thiên bây giờ chính là cảnh giới này.
Lúc này mới chỉ qua ba tháng mà đã từ Bích Cung tầng tám đạt tới Linh Văn cảnh, thực lực thế này đơn giản có thể gọi là kinh khủng.
Thậm chí ngay cả Mục Long không nghĩ đến Lâm Cảnh Thiên sẽ đột phá Linh Văn cảnh.
Càng đáng sợ chính là linh thể Thanh Mộc của y đã khiến huyết mạch trong cơ thể tinh khiết hơn người bình thường, cho nên huyết mạch Linh Văn của y đương nhiên cũng càng thêm mạnh mẽ.
Có huyết mạch Linh Văn gia tăng, chỉ là sức mạnh thân xác thôi đã không hề thua Mục Long, hơn nữa y còn có thể sử dụng Linh Văn thuật, đưa tay ra là dời sông lấp biển!
Cho dù Mục Long có lực chiến kinh người, có thể chiến đấu vượt cấp, nhưng đối mặt với Lâm Cảnh Thiên Linh Văn cảnh vẫn không có sức đánh một trận.
Tu sĩ Ngự Hồn cảnh được xưng là chân nhân, đã chính là giới hạn của người bình thường rồi, mà Linh Văn cảnh được xưng là đại tu, đã thoát khoải phạm trù của người, huống chi Mục Long vẫn là Bích Cung cảnh, cả hai căn bản không ở cùng một phương diện thực lực.
Cảm nhận được lực lượng kinh khủng không ngừng thức tỉnh trong cơ thể của Lâm Cảnh Thiên, sắc mặt Mục Long trở nên nghiêm trọng, trong lòng của hắn có một cảm giác, sức mạnh bây giờ của Lâm Cảnh Thiên có thể giết hắn chỉ bằng một chiêu.
Dưới chiến đài cũng hoàn toàn yên tĩnh.
Đây là chỗ kinh khủng của con rồng Hàn Giang sao?
Vào tông môn ba tháng, bây giờ đã là Linh Văn đại tu, thiên phú này đã không có cách nào dùng hai chữ "yêu nghiệt" để hình dung nữa rồi.
"Tượng Vương bây giờ còn nghĩ rằng ai thắng ai thua chưa biết nữa không?", Pháp Vương Nguyên Vô Thiên ở một bên lạnh lùng hỏi, so với hỏi, còn không bằng nói là đang nhắc nhở.
Tượng Vương cũng không quay đầu lại, hừ lạnh một tiếng coi như đáp lời.
Mà Lâm Cảnh Thiên tu luyện Thái Thượng Vong Tình có tốc độ đột phá cực nhanh.
Chỉ thoáng chốc, khí tức của y đã ổn định lại, đôi mắt không có chút tình cảm nào nhìn chằm chằm Mục Long nói: "Nếu như bây giờ ngươi nhận thua thì vẫn còn một đường sống, nếu không một khi ta ra tay, chắc chắn ngươi sẽ chết!"
"Haha...", Mục Long nghe vậy thì lại điên cuồng bật cười.
"Ta tin, nhưng ta vẫn muốn thử một lần, cho dù… ngươi là đại tu Linh Văn cảnh!", giờ phút này, Mục Long cắn răng nhìn chằm chằm Lâm Cảnh Thiên phía đối diện, không thể phủ nhận chỉ mỗi khí tức của đối phương thôi đã khiến hắn cảm thấy vô cùng áp lực rồi.
Hắn cũng hiểu ra trận chiến bây giờ đã có khoảng cách quá xa về thực lực, nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, không cam lòng thất bại như thế, vẫn là câu nói kia, hắn có lý do không thể không thắng.
"Tới đi, ta cũng muốn thử xem sức mạnh của Linh Văn cảnh rốt cuộc mạnh đến mức nào!", Mục Long dồn hết sức lực của bản thân đến mức cao nhất.