Mục lục
Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long - Mục Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Động tĩnh to lớn này khiến chim muông xa xa hoang mang chạy trốn. Qua khoảng nửa canh giờ, đống cát vàng tràn ngập hư không mới dần lắng xuống.  

             Mục Long cũng lần nữa hạ xuống đất. Vị trí hắn đứng lúc trước đã biến thành một cái hố sâu, như tạo thành do thiên thạch rơi xuống.  

             Bốn đệ tử kia là người Mục Long định bảo vệ, nhưng hôm nay, cuối cùng vẫn chết, tan thành mây khói, hồn phi phách tán.  

             Lúc này, trong lòng hắn tràn đầy tức giận, tăng vọt như hỏa diễm bùng cháy, cuối cùng hóa thành một câu gào thét vang trong trời đất:  

             "Yêu nghiệt, tự tìm chết!"  

             Gào xong, Mục Long bước ra từng bước, đi về phía sâu trong rừng Hàn Nguyệt.  

             Mà lúc này, ở chỗ bốn người bốn thú ngồi xếp bằng ban nãy, bất chợt hiện lên một thân ảnh.  

             Bất ngờ, đó lại là Hồn Anh Yêu Thụ lúc trước trốn đi. Vô số yêu đằng như xúc tua ác ma quẫy loạn trong gió. Mặc dù trước đó nó đã bị Mục Long chém mất một nửa thân thể, nhưng khí tức tản ra hôm nay lại mạnh hơn trước kia mấy phần.  

             Trong khí tức của nó còn giấu giếm một loại nguy hiểm cận kề tử vong, khiến Mục Long phải âm thầm kiêng kị.  

             Mục Long biết, khí tức khiến hắn phải kiêng kị này đều tới từ ngọn lửa màu đen bên trong Hồn Anh Yêu Thụ.  

             "Đây... Rốt cuộc là loại lửa gì? Vì sao lại khiến mình có cảm giác cực kỳ nguy hiểm chứ?", Mục Long cũng không vội vàng ra tay, chỉ cẩn thận đánh giá ngọn lửa màu đen kia.  

             Nó giống như một u linh màu đen, chập chờn, bùng cháy trên trong hốc cây của Hồn Anh Yêu Thụ.  

             "Đây là... Ma Linh Mị Hỏa, Long ca ca, sao huynh lại chọc phải thứ này", lúc Mục Long còn đang nghĩ mãi không ra, trong Yêu Thần tháp, bỗng dưng có một giọng nói truyền ra.  

             "Hoan Nhi, rốt cuộc nàng đã tỉnh?", từ sau khi tiến vào đảo Phục Ma, Hoan Nhi thường xuyên rơi vào trạng thái ngủ say, mà lần sau lại dài hơn lần trước.  

             "Xin lỗi, Long ca ca, sức mạnh của Yêu Thần tháp đã hao hết rồi, hôm nay nhận huynh làm chủ, trước khi huynh có pháp lực, năng lượng của nó không thể nào khôi phục được. Vì vậy, Hoan Nhi sẽ thường xuyên ngủ say", Hoan Nhi áy náy nói.  

             Nghe vậy, Mục Long thở dài nói: "Cái này cũng trách ta thực lực yếu, nhưng ta sẽ cố gắng tu hành, tranh thủ dùng tốc độ nhanh nhất tu thành pháp lực, Hoan Nhi cũng không phải ngủ say nữa".  

             "Phải, Long ca ca chính là Yêu tộc trong truyền thuyết, không cần nói vậy, Hôan Nhi cũng tin huynh!", Hoan Nhi cười ngọt ngào nói.  

             "Đúng rồi, ban nãy nàng nói, Ma Linh Mị Hỏa, rốt cuộc là thứ gì?", Mục Long hỏi lại vấn đề chính.  

             "Long ca ca có từng nghe nói đến Thiên Địa Dị Hỏa hay chưa?", Hoan Nhi hỏi.  

             "Đương nhiên đã nghe. Nghe đồn mỗi loại Thiên Địa Dị Hỏa đều là sự tồn tại cướp đoạt tạo hóa của trời đất, cần thời gian lâu dài và hoàn cảnh đặc biệt mới có thể hình thành được, có uy lực hủy diệt trời đất. Trong cuốn Trấn Ngục Lồng Lô Kinh mà ta tu luyện có ghi lại, tộc Long Tượng có Thiên Phát Chi Nhãn, có thể phóng ra Hồng Liên Nghiệp Hỏa, là một trong những Thiên Địa Dị Hỏa mạnh nhất".  

             Nói tới đây, ánh mắt Mục Long lộ ra vẻ giật mình: "Chẳng lẽ Hoan Nhi muốn nói, Ma Linh Mị Hỏa cũng là một loại Thiên Địa Dị Hỏa?"  

             "Long ca ca thông minh thật. Trong trời đất, mỗi loại dị hỏa, ngoài mang linh trí có sẵn, còn mang năng lực đặc biệt, Ma Linh Mị Hỏa cũng không ngoại lệ. Tuy nhiên, lửa này được tạo thành ở nơi tà ác, dính vô số tội nghiệt, trời sinh tà ác gian trá, giỏi mê hoặc sinh linh. Tóm lại thì, nó có cùng nguồn gốc với Ma tộc", Hoan Nhi giải thích.  

             "Ra là vậy, lần đầu tiên ta thấy Hồn Anh Yêu Thụ đã cảm nhận được khí tức tản ra từ cơ thể nó. Sau đó, nó bị ta bổ đôi, mới phát hiện ra Ma Linh Mị Hỏa".  

             "Vốn dĩ ta còn đang tò mò, Hồn Anh Yêu Thụ dù sao cũng là cây, tương khắc với lửa, sao trong nó còn giấu được lửa. Nhưng giờ nghe nàng nói vậy, ta đã hiểu rồi. Hóa ra tất cả đều do Ma Linh Mị Hỏa dở trò sau lưng, nó mới là đầu sỏ thực sự!"  

             Mục Long đã biết được nguyên nhân, không thể không cảm thán sự gian trá của Ma Linh Mị Hỏa.  

             Hồn Anh Yêu Thụ vốn đã có khả năng mê hoặc, mà sau khi nó bị Ma Linh Mị Hỏa khống chế thì năng lực càng tăng mạnh. Thứ lửa đó có thể ẩn nấp trong người nó, muốn làm gì thì làm.  

             Trước kia, chuyện thú triều ở ven hồ Ma Diễm, nhìn thì như là Hồn Anh Yêu Thụ hấp thu máu tươi, thực ra là bản thân Ma Linh Mị Hỏa khiến mấy chục ngàn yêu thú giết nhau, sinh ra lực Tội Nghiệt.  

             Dù sao Ma Linh Mị Hỏa này, ở nơi tà ác, được lực Tội Nghiệt hình thành. Tội Nghiệt chính là căn nguyên của nó, nên nó sinh ra đã tàn ác, hung tàn, không chừa thủ đoạn nào.  

             Mục Long nhìn Ma Linh Mị Hỏa màu đen, lúc này mới sâu sắc cảm nhận được sự đáng sợ của thứ này.  

             Đầu tiên là gây ra thú triều, khiến mấy chục ngàn yêu thú ở chiến trường ven hồ chết oan uổng, sau đó lại suýt chút nữa hủy diệt toàn bộ rừng Hàn Nguyệt này. Tất cả đều là vì tạo ra Tội Nghiệt, tăng cường bản thân.  

             Hơn nữa, hôm nay cho thấy, thủ đoạn độc ác trong Hồn Anh quả cũng không phải do Hồn Anh Yêu Thụ gây nên. Ma Linh Mị Hỏa này mới thật sự là kẻ đứng sau.  

             Nếu không phải do Mục Long không phải người bình thường, chỉ e bây giờ đã bị Ma Linh Mị Hỏa khống chế thần trí rồi.  

             Sau đó, nó lại khống chế bốn cao thủ Ngự Hồn cảnh, khiến họ tự bạo, ý đồ hủy diệt Mục Long.  

            

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK