Nhiều năm qua, không biết bao nhiêu Nhân tộc vì truyền thừa thất bại mà chết. Cho dù Trấn Ma Tượng nhìn thấy cái chết quá nhiều cũng không chịu nổi, đó đều là vô số mạng sống của nhân loại.
Tuy nhiên, hiện thực quá mức tàn khốc, chỉ cần có một chút cơ hội thì hắn ta sẽ không thể nào từ bỏ, hơn nữa thời gian của hắn ta cũng không còn nhiều.
“Ta, chắc, chắn!”, Mục Long nhìn chằm chằm tượng đá, ánh mắt như dao, trong lời nói có một tia dứt khoát.
"Được, vậy thì vào đi!"
Khoảnh khắc tiếp theo, Mục Long một mình xuất hiện trong không gian huyền ảo, cuối cùng nhìn thấy Trấn Ma Tượng trong hình thái của tàn hồn, dù sao đây cũng chỉ là một chút nguyên thần còn sót lại trước khi chết của ông ta.
"Thực xin lỗi, ta đến trễ rồi…”, khoảnh khắc nhìn thấy tàn hồn này, trong lòng Mục Long tràn đầy áy náy.
Trấn Ma Tượng, với tư cách là yêu thần Trấn Ngục, là hậu duệ của Thái Cổ Long Tượng, chiến đấu vì chính nghĩa của thiên địa, đây là một chủng tộc vĩ đại.
Hơn nữa như đã đề cập trước đó, Mục Long có thể thực hiện cả hai phương pháp để xóa bỏ lời nguyền huyết mạch của Trấn Ma Tượng tộc, nhưng cuối cùng hắn đã đến quá muộn.
Hắn là Thiên Yêu đại nhân trong truyền thuyết, có thể mang lại cuộc sống mới cho Yêu tộc, nhưng hắn lại không thể cải tử hoàn sinh. Trấn Ma Tượng tộc này cuối cùng vẫn là bị diệt chủng.
Giờ phút này, Mục Long nặng nề quỳ xuống, thứ nhất là tưởng nhớ các linh hồn anh hùng của Trấn Ma Tượng tộc, thứ hai là trong lòng cảm thấy hổ thẹn vô cùng, nếu hắn đến sớm hơn một chút thì có lẽ đã là một kết quả khác.
"Hài tử, ngươi đây là...”, Trấn Ma Tượng thấy vậy, có chút khó hiểu.
Còn Mục Long chỉ quỳ ở đó vẻ mặt trịnh trọng, cuối cùng mới nói ra câu này: "Quân sinh ngã vị sinh, ngã sinh quân dĩ diệt!"
"Ngươi…"
Trấn Ma Tượng rất kinh ngạc, dường như ông ta đã nghe được ý tứ trong lời nói của Mục Long, nhưng vẫn không thể hình dung ra được, càng không dám chắc chắn.
“Tiền bối, ngài là yêu thần Trấn Ngục, là hậu duệ của Thái Cổ Long Tượng, không biết ngài có thể nhận ra hai loại huyết mạch này không!”, thời điểm Mục Long đứng dậy, huyết mạch của Hỗn Thế Ma Viên và huyết mạch Thao Thiết trong cơ thể hắn được kích động.
Sấm sét màu vàng lóe lên trong mắt hắn, mang theo ý chí chiến đấu vô tận, như muốn chống lại trời đất. Màn sương đen bao phủ khắp cơ thể hắn, cùng sự hung hãn tột cùng, xé nát và nuốt chửng mọi thứ xung quanh.
"Đây...huyết mạch màu vàng, bạo phát ra ý chí chiến đấu thuần khiết, vượt qua tất cả các Viên tộc mà ta từng thấy, còn có huyết mạch màu đen kia, mơ hồ có khí tức của Long tộc, nhưng lại rất dữ dội...trừ phi...” đôi mắt như gương đồng lớn nhìn chằm chằm vào Mục Long, vô cùng kinh ngạc.
"Đúng vậy, loại huyết mạch đầu tiên đến từ thuỷ tổ Hỗn Thế Ma Viên của Viên tộc, còn loại huyết mạch thứ hai thuộc về Thao Thiết, một trong ‘thái cổ tứ hung’, cả hai đều là do ta hợp nhất chân huyết Yêu Thần mà có được, phỏng chừng tiền bối cũng biết thân phận của ta rồi!"
Trên đời rất hiếm gặp loại huyết mạch mạnh mẽ như vậy, ngoài thể Thiên Yêu ra thì trong nhân gian còn ai có được huyết mạch của vạn yêu trong một cơ thể?
Đây là lần đầu tiên Mục Long chủ động tiết lộ thân phận, không phải vì hấp tấp lỗ mãng mà vì hắn là Thiên Yêu, muốn tỏ lòng thành kính với những anh hùng đã khuất.
“Chân huyết Yêu Thần, Thiên Yêu…ngươi thật sự là Thiên Yêu đại nhân…sự tồn tại trong truyền thuyết đó sao?”, nguyên thần của Trấn Ma Tượng đột nhiên đến gần Mục Long, dưới sự kích động, nguyên thần đó bắt đầu run rẩy.
“Truyền thuyết về Yêu tộc ngàn năm, không ngờ Trấn Ma Tượng tộc ta lại có thể gặp phải...thực sự là không thể tin được!”, trong lòng Trấn Ma Tượng giống như dấy lên sóng to gió lớn, mặc dù chỉ còn lại một chút nguyên thần cũng khó mà bình tĩnh lại được.
"Đáng tiếc, cuối cùng ta cũng đến muộn. Ta đã từng được gặp hậu duệ của Hỗn Thế Ma Viên, tuy đã trải qua thảm họa diệt tộc, nhưng dù sao vẫn còn để lại huyết mạch, không giống Trấn Ma Tượng tộc, ngay cả huyết mạch cuối cùng cũng...”, Mục Long nhớ lại những gì đã xảy ra với Trấn Ma Tượng tộc, trong lòng lại cảm thấy đau nhói. Rốt cuộc, một chủng tộc như vậy cũng đã bị xoá sổ.
"Thiên Yêu đại nhân, đây là đang đau buồn vì Trấn Ma Tượng tộc sao? Đây là sứ mệnh và quy túc của tộc chúng ta. Chỉ cần lúc Thiên Yêu đại nhân đưa Yêu tộc đăng lâm đỉnh phong, vẫn còn có thể nhớ đã từng có một tộc như vậy, vì chúng sinh trong thiên địa mà diệt vong, vậy thì sự hy sinh của tộc ta là rất xứng đáng!”, biết được thân phận của Mục Long, ánh mắt và giọng điệu của Trấn Ma Tượng trở nên cung kính hơn.
"Tiền bối yên tâm, ta bảo đảm huyết mạch của yêu thần Trấn Ngục sẽ không bao giờ bị đoạn tuyệt, chỉ là ta cần ngài giúp đỡ!"
“Thiên Yêu đại nhân, lời này là thật sao?”, nghe vậy, đôi mắt huyễn hoặc của Trấn Ma Tượng trở nên sáng rực, dường như lại nhìn thấy hy vọng.
"Nếu đã như vậy, Thiên Yêu đại nhân cứ việc phân phó, ta bây giờ chỉ còn một chút tàn thần. Chỉ cần có thể giúp Thiên Yêu đại nhân, lập tức tiêu tán thì có sao?"
“Ta cần huyết mạch truyền thừa của ngài làm hiến tế, sau đó có thể lấy được chân huyết Long Tượng!”, Mục Long thành thật nói.
"Được!"
"Tộc ta vốn là huyết mạch trực hệ của thuỷ tổ, chỉ tiếc là từ xưa đến nay không ngừng điêu tàn, huyết mạch suy yếu, ngay cả chân huyết thuỷ tổ cuối cùng cũng bị thiêu rụi trong thời đại Hắc Ám Huyết. Không ngờ, có một ngày ta còn có thể tận mắt chứng kiến huyết mạch thuỷ tổ, cho dù chân thân của ta đã lụi tàn, nhưng lại cảm thấy vô cùng cảm kích..."
Trấn Ma Tượng nói đến đó, một giọt máu đỏ thẫm bay ra, như ngọn hoả diễm trong đêm lạnh, cháy sáng rực rỡ.
Đây là huyết mạch truyền thừa của Trấn Ma Tượng, chỉ là trong huyết mạch truyền thừa này, nếu nhìn kỹ vẫn có thể thấy một sợi nhỏ màu xám như rắn độc quấn quanh bề mặt, đây có lẽ là lời nguyền huyết mạch mà Trấn Ma Tượng đã nói.
Có điều, đây không phải là vấn đề lớn đối với Mục Long, bởi vì hắn cần huyết mạch truyền thừa của Trấn Ma Tượng, không phải vì muốn dung nhập vào bản thân mà là muốn dùng nó để hiến tế Yêu Thần tháp, tháo gỡ chân huyết của Thái Cổ Long Tượng trong đó.
Sau khi lấy được huyết mạch truyền thừa, Hoan Nhi bắt đầu thi triển mật pháp hiến tế.
Yêu Thần tháp vốn luôn yên tĩnh lâu nay, bây giờ lại bùng lên những dao động vô cùng kinh người.
Một tiếng gầm rú cuồng bạo đến nỗi khiến sương mù màu máu quay cuồng dữ dội.
Sau đó, một hư ảnh Thần Tượng khổng lồ xuất hiện, giống như một ngọn núi khổng lồ cổ xưa, đứng giữa trời và đất, giẫm lên luyện ngục vô biên, gầm gừ giận dữ, nuốt chửng mặt trời mặt trăng, trấn áp càn khôn xa xăm, thần uy bất khả chiến bại.
Đây chính là hư ảnh của Thái Cổ Long Tượng, đó là dị tượng được tạo nên nhờ tháo gỡ phong ấn chân huyết Long Tượng. Trong nháy mắt, dị tượng tan biến, trước mặt Mục Long xuất hiện một giọt máu đỏ vàng.