Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là chuyện gì?

Hai ngày này cô luôn buồn nôn, chẳng lẽ ăn trúng đồ không vệ sinh sao?

Thịnh Hoàn Hoàn muốn đi kiểm tra, nhưng thời gian không kịp, sau khi thăm Tống Chí Thượng thì cô còn phải chạy đến trường đua, qua mấy ngày rồi nói sau!

Sau khi đi ra từ nhà vệ sinh, Thịnh Hoàn Hoàn đã gặp người quen biết cũ.

Lần này Lam Tiếu trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn thì an phận rất nhiều, Thịnh Hoàn Hoàn rửa tay bên cạnh cô ta, cô ta nhìn gương dặm lại phấn mà không nói tiếng nào.

Mãi đến khi Thịnh Hoàn Hoàn rời khỏi thì Lam Tiếu mới sầm mặt xuống, cất đồ vào rồi lập tức đi đến phòng bệnh của Lam Nhan.

Lần trước Lam Nhan cản một phát súng vì Lăng Hoa Thanh, hiện tại còn đang nằm trong bệnh viện.

Khi Lam Tiếu đẩy cửa đi vào, Lam Nhan đang phẫn nộ xem tivi, trên đó đang chiếu lại cuộc thi đua xe quốc tế, trong đó số lần Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn xuất hiện chiếm hơn phân nửa.

"Chị họ, vừa rồi em trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn."

Đồng tử của Lam Tiếu co rụt lại, lập tức nhìn về phía Lam Tiếu: “Cô ta đến bệnh viện làm gì?"

Sắc mặt Lam Tiếu rất nặng nề: “Chị, có lẽ cô ta mang thai rồi."

"Cái gì?" Lam Tiếu đột nhiên ném ra một quả bom, nửa ngày sau Lam Nhan vẫn không kịp phản ứng, cô ta mất hồn, sắc mặt trắng bệch nhìn Lam Tiếu: “Sao em biết cô ta mang thai?"

Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Tiêu mới ly hôn nửa tháng, hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn mang thai chứng tỏ cái gì?

Chứng tỏ rất có thể đứa con này là của Lăng Tiêu.

Hỏi sao Lam Tiếu có thể không hoảng hốt?

Lam Tiếu nói: “Vừa rồi em trông thấy cô ta trốn trong nhà vệ sinh nôn mửa."

Lam Nhan siết chặt cái chăn: “Không, nôn trong nhà vệ sinh chưa chắc là mang thai, lúc này cô ta đến bệnh viện làm gì, có phải là muốn kiểm tra không, sao em không đi theo?"

Lam Nhan không khống chế được mà gầm thét với Lam Tiếu, kết quả động đậy làm trúng vết thương, cô ta đau đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Lam Tiếu thấy vậy lập tức nói: “Chị đừng tức giận, em đi ngay."

Sau khi đi ra khỏi nhà vệ sinh, Thịnh Hoàn Hoàn lập tức chạy đến phòng cấp cứu, không ngờ lại trông thấy Mộ Tư ở cửa phòng cấp cứu.

“Sao anh lại ở đây?" Thịnh Hoàn Hoàn kinh ngạc đồng thời lại hơi lo lắng.

Tống Chí Thượng chỉ giả vờ thôi, không chừng Mộ Tư nhìn ra cái gì đó.

Mộ Tư vẫn ngồi trên xe lăn, trên người mặc áo sơ mi trắng, ngũ quan bảnh trai như một khối ngọc Dương Chi sạch sẽ ôn hoà: “Anh nghe nói chú Tống xảy ra tai nạn xe nên đến xem có giúp được gì không."

Anh cũng nắm tin nhanh thật!

Thịnh Hoàn Hoàn không vạch trần anh ta mà ngồi xuống bên ngoài phòng cấp cứu: “Vết thương của anh khôi phục thế nào rồi, thời gian qua tôi bận quá nên không đến thăm anh."

Tuy là lời quan tâm, nhưng lại làm người ta cảm thấy xa cách lạnh lùng.

Trong lòng Mộ Tư rất khó chịu, nhưng không thể hiện ra trước mặt cô: “Khôi phục rất tốt, mỗi ngày Đường Dật đều đến làm vật lý trị liệu giúp anh."

Chỉ là đến bây giờ hai chân của anh ta vẫn không có cảm giác.

"Vậy là tốt rồi." Thịnh Hoàn Hoàn cười nhạt một tiếng rồi không nói gì với anh ta nữa.

Chờ giây lát, Tống Chí Thượng còn chưa đi ra, Thịnh Hoàn Hoàn tranh thủ gửi tin nhắn cho ông: “Chú Tống có thể ra rồi, lát nữa tôi còn phải đi thi, Mộ Tư cũng ở bên ngoài, chú cẩn thận một chút, đừng để anh ta nhìn ra mánh mối."

Hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn không dám tùy tiện tin tưởng ai, nhất là Mộ Tư đã từng phản bội cô.

Tin nhắn được gửi đi không bao lâu thì cửa phòng cấp cứu đã mở, y tá đẩy Tống Chí Thượng đi ra từ phòng cấp cứu.


"Chú Tống." Thịnh Hoàn Hoàn kêu một tiếng, lập tức khẩn trương đi lên nhìn Tống Chí Thượng đang nhắm nghiền hai mắt, còn đeo chụp dưỡng khí, cô kéo bác sĩ phía sau lại mà hỏi: “Bác sĩ, tình hình của ông ấy thế nào rồi?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK