Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tay người đàn ông rất lớn, dĩ nhiên hoàn toàn đem tay Thịnh Hoàn Hoàn bao quanh lòng bàn tay, nhất thời xúc cảm mềm mại từ lòng bàn tay truyền đến.

Thịnh Hoàn Hoàn sửng sốt, mu bàn tay giống như bị bỏng, lập tức rút tay về.

Ly rượu trắng trên bàn kia, bởi vì hành động vừa rồi nên một phần đổ lên đùi Lăng Tiêu.

Người đàn ông ngẩng đầu, ánh mắt mang theo một tia lãnh ý rơi vào trên mặt cô.

“Xin lỗi, tôi giúp anh lau.”

Thịnh Hoàn Hoàn ít khi liều lĩnh như vậy, lập tức cầm lấy khăn ăn thay Lăng Tiêu lau chùi, chưa lau được mấy cái bàn tay nhỏ bé của cô đã bị một bàn tay lớn năm chặt, lạnh lùng đẩy cô ra.

Sự phản cảm của Lăng Tiêu so với lúc ở thang máy càng đậm, thanh âm trầm thấp cũng mang theo ý không vui: "Thịnh tiểu thư, xin tự trọng”

Thịnh Hoàn Hoàn lúc này mới phản ứng lại mình đã làm gì, vừa rồi quá luống cuống lại giúp người đàn ông này lau đùi, cô nhất thời hiểu ra: "Xin lỗi, tôi…… Tôi không phải cố ý.”

Cô thật sự là gấp đến điên rồi!

Nhìn säc mặt âm trầm của Vân Kỳ, tâm tình Thịnh Hoàn Hoàn trong nháy mắt rơi xuống đáy, hình như cô đã làm hỏng chuy:

Vừa rồi khi Vân Kỳ nói "Tôi uống, cậu tùy ý", Thịnh Hoàn Hoàn liền phát hiện, người đàn ông bên cạnh này, ngay cả Vân Kỳ cũng phải kính trọng.

Mà cô, lại ngu xuẩn chọc giận hẳn.

“Còn thất thần làm gì, nhanh chóng tự phạt ba chén bồi tội cho Lăng gia.”

Âm thanh Dạ Oanh lập tức vang lên, đối với Thịnh Hoàn Hoàn mà nói tựa như một cái phao cứu mạng

Thịnh Hoàn Hoàn vội vàng thu dọn cảm xúc, nhanh chóng sửa sang lại mặt bàn.

Sau đó rót chén rượu bưng lên, mặt hướng Lăng Tiêu, nhẹ giọng nói: "Tiên sinh, thật sự xin lỗi, vừa rồi là tôi thất lễ, tôi tự phạt ba chén bồi tội cho ngài.”

Lăng Tiêu không nói gì, cầm lấy đũa gắp chút đồ ăn cho cậu bé.

Cậu bé không những không cảm kích còn giận dữ trừng mắt nhìn Lăng Tiêu, năm tay nhỏ nằm chặt, cậu bé cảm thấy Thịnh Hoàn Hoàn đang bị bắt nạt nên rất tức giận.

“Tiên sinh."

Thịnh Hoàn Hoàn chốc ngược cái ly, chỉ có một giọt rượu từ từ chảy xuống.

Ba ly rượu trắng vào bụng, cô cảm thấy dạ dày giống như có ngọn lửa đang thiêu đốt, làn da trằng nõn mềm mại nhuộm lên một tầng màu hồng nhạt, mỹ lệ cực kỳ.

Ánh mắt Lăng Tiêu lướt qua làn da Thịnh Hoàn Hoàn, vẫn không nói gì.

Sau đó, mỗi lần Vân Kỳ kính Lăng Tiêu một chén rượu, Thịnh Hoàn Hoàn đều thay hẳn uống, đến cuối cùng đầu nặng chân nhẹ, thân thể có chút phiêu phiêu.

Cũng may bữa tối cuối cùng cũng kết thúc.

Lúc rời đi Dạ Oanh võ võ bả vai cô: "Bây giờ đã biết nên tìm ai rồi chứ? Ngày mai Lăng gia có yến hội, hy vọng đến lúc đó có thể gặp cô.”

Nói xong Dạ Oanh lấy từ trong túi ra một tấm thiệp mời, nhét vào trong tay Thịnh Hoàn Hoàn: "Tôi chỉ có thể giúp cô đến đây, cơ hội cô phải tự mình đi tranh thủ.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn bóng lưng Dạ Oanh, mở thư mời ra, trên đó viết yến hội ngày mai là tiệc sinh nhật Lăng Thiên Vũ con trai Lăng Tiêu, thời gian là tối mai.

Lăng Tiêu?

Lăng Tiêu……

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK