Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hoa Thanh nói với Hà Vinh: “Cậu đi điều tra mấy ngày nay phu nhân đã làm gì, bảo bà ta tới bệnh viện một chuyến.”

Hà Vinh nhăn mày lại, chần chờ nói: “Chưa chắc phu nhân chịu tới.”

Lăng Hoa Thanh im lặng, trên mặt tăng thêm vài phần mỏi mệt: “Thôi, cậu đi ra ngoài đi!”

Khi Thịnh Hoàn Hoàn và Đường Nguyên Minh đến bệnh viện thì Mộ Tư đang chuẩn bị vào phòng giải phẫu, anh ta biết Thịnh Hoàn Hoàn sẽ tới nên vẫn đang chờ cô. Khi thấy Đường Nguyên Minh và Thịnh Hoàn Hoàn cùng xuất hiện, trên ngũ quan ôn hòa tuấn tú của Mộ Tư có thêm tia lạnh lão.

Anh ta đã nói với Hoàn Hoàn rằng người đàn ông Đường Nguyên Minh này rất nguy hiểm, bảo cô cách xa

hắn một chút, vì sao cô lại không nghe?

Đường Dật nhăn mày lại: “Muốn nói gì thì mau nói, đừng làm chậm trễ thời gian của tôi.”

Thịnh Hoàn Hoàn chân thành nhìn Đường Dật và nói:

Chúng tôi không có gì để nói, mọi chuyện làm phiền anh”

Sau đó cô nhìn về phía Mộ Tư: “Phối hợp tốt với Đường Dật, tôi tin cuộc giải phẫu này nhất định sẽ thành công.”

Mộ Tư gật gật đầu với Thịnh Hoàn Hoàn, sau đó nhìn về phía Đường Nguyên Minh, ôn tồn lễ độ cười nói: “Cảm ơn Đường tổng tới thăm tôi, tôi xin lỗi không tiếp được.”

Đường Nguyên Minh cũng cong cong khóe miệng: “Chúc Mộ tổng giải phẫu thành công, sớm ngày khôi phục.”

Ánh mắt Đường Dật nhìn lướt qua trên người Mộ Tư và Đường Nguyên Minh một vòng, sau đó mới bảo y tá đẩy Mộ Tư vào phòng giải phẫu.

Phòng giải phẫu sáng đèn, Thịnh Hoàn Hoàn và Đường Nguyên Minh ngồi ngoài phòng giải phẫu chờ đợi, gió đêm se lạnh, Đường Nguyên Minh khoác áo lên người Thịnh Hoàn Hoàn: “Em vừa nhận chức, còn rất nhiều chuyện chờ em xử lý, đừng để bị cảm.”

Thịnh Hoàn Hoàn kéo áo khoác lên phía trước: “Cảm ơn anh.”

Trời vừa vào thu, thời tiết càng ngày càng lạnh, ở công ty cô không thấy gì, nhưng đến buổi tối đi ra ngoài mới phát hiện mình mặc quá ít. Xem ra về sau ra cửa phải mang thêm một cái áo khoác.

Đường Nguyên Minh hỏi: “Muốn ngủ tiếp một lát không?”

Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu, nghiêng qua nhìn anh: “Em muốn tâm sự với anh chuyện công việc.”

Cuộc giải phẫu của Mộ Tư tiến hành gần hai giờ, khi đi ra từ phòng giải phẫu thì anh ta vẫn còn tỉnh táo.

Thịnh Hoàn Hoàn tiến lên hỏi tình trạng của Mộ Tư.

Đường Dật trêu chọc nói ¡ phẫu rất thành công, tuy hai chân không thể đi, nhưng cái chân thứ ba nhất định có thể dựng lên, lấy vợ sinh con không thành vấn đề, nhưng cần bên nữ tốn nhiều sức hơn mà thôi.”

Những lời bậy bạ của Đường Dật làm cô y tá đứng bên cạnh mặt đỏ tới mang tai.

Mặt Thịnh Hoàn Hoàn cũng hơi đỏ lên, cả lỗ tai của Mộ Tư cũng đỏ, Đường Nguyên Minh là người bình tĩnh nhất, anh cười nhẹ và nói: “Chúc mừng Mộ tổng, tin chắc Mộ tổng sẽ cát nhân thiên tướng, rất nhanh hai chân có thể lành lại.”

Tuy Mộ Tư nằm trên giường bệnh, nhưng khí thế lại không yếu chút nào, anh ta đặc biệt kiên định mà trả lời Đường Nguyên Minh: “Cảm ơn, nhất định sẽ.”

Y tá đẩy Mộ Tư trở về phòng bệnh ban đầu, Thịnh Hoàn Hoàn đi theo, Đường Nguyên Minh rút một điếu thuốc rồi ngậm trong miệng, sau đó đưa thuốc tới trước mặt Đường Dật: “Muốn hút một điếu không?”

Đường Dật lắc đầu, xa cách lại không mất lễ phép. mà từ chối: “Không được, loại thuốc lá này quá nặng, tôi hút không quen.”

Đường Nguyên Minh không miễn cưỡng, chỉ đưa bậc lửa lên châm, dáng vẻ anh hút thuốc tràn ngập tà khí: “Anh thật sự không có cách nào trị khỏi hai chân của Mộ Tư?”

Anh dừng lại một lát mới nói tiếp: “Anh cứ việc đưa ra điều kiện.”

Đường Dật cười nói: “Mộ tổng cũng từng nói lời tương tự, tôi nói với anh ta là năng lực của tôi hữu hạn, không có tư cách nói điều kiện, hiện tại tôi cũng dùng những lời này đáp lại anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK