Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tài xế vội đáp "Vâng", nghĩ thầm nữ thần nhà hắn thật có ánh mắt, chọn đàn ông chẳng những có tiền có nhan sắc mà cả giọng nói cũng dễ nghe như vậy!

Lăng Tiêu theo dõi Thịnh Hoàn Hoàn an toàn vào Thịnh gia mới bảo tài xế rằng: “Quay đầu."

Cuối cùng, tài xế đưa Lăng Tiêu về Lăng Phủ, tiền là do bảo vệ gác cổng chuyển khoản, tiền thưởng nhiều hơn tiền xe mười mấy lần.

Mấy ngày nay Lăng lão thái thái không thấy Lăng Tiêu về nhà, lúc này vừa vặn chạm mặt hắn vừa trở về thì kích động nghênh đón: “Cháu ngoan, ăm cơm tối chưa?"

Lăng Tiêu chỉ nhẹ nhàng gật đầu rồi đi qua người lão thái thái để lên lầu.

Lăng lão thái thái đuổi sát theo, tay chân rất lưu loát chạy lên lầu rồi chặn trước cửa Lăng Tiêu, hai mắt sáng như tuyết nhìn hắn mà hỏi: “Tiêu Nhi, cháu thành thật nói với bà nội, mấy ngày nay cháu không về nhà có phải là qua đêm ở Thịnh gia không?"

Lăng Tiêu lạnh lùng nhìn Lăng lão thái thái, tia sáng mong đợi kích động trong mắt bà là một loại mỉa mai đối với hắn.

Rốt cục Lăng lão thái thái cũng phát giác không thích hợp nên khóe miệng từ từ rũ xuống: “Tiêu Nhi, cháu đừng dọa bà, có chuyện gì vậy? Cháu và Hoàn Hoàn tiến triển không thuận lợi sao? Có phải là Thịnh Xán làm khó dễ cháu không, bà ra mặt giải quyết giúp cháu..."

Lăng Tiêu cắt ngang suy đoán của bà: “Bà nội, cháu và Thịnh Hoàn Hoàn đã kết thúc."

Sắc mặt Lăng lão thái thái tái nhợt, lập tức luống cuống tay chân: “Chuyện gì vậy, mấy ngày trước không phải rất tốt sao, sao nói kết thúc liền kết thúc, cháu kể cho bà nội nghe xem đã xảy ra chuyện gì?"

Xảy ra chuyện gì?

Làm sao Lăng Tiêu nói ra được chuyện này?

"Bà nội, cháu mệt mỏi quá."

Lăng Tiêu đi vòng qua Lăng lão thái thái rồi đẩy cửa vào phòng.

Lăng lão thái thái nhìn cửa phòng đóng chặt thì tâm tình cực kỳ nặng nề, bà vội trở về phòng gọi điện thoại cho Thịnh Hoàn Hoàn, chuông reo thật lâu mới có người nghe.

"Bà nội."

"Hoàn Hoàn..."

Vừa nghe thấy tiếng nói của Thịnh Hoàn Hoàn, Lăng lão thái thái đã cay cay sống mũi: “Hoàn Hoàn, cháu và Tiêu Nhi làm sao vậy?"

Đang êm đẹp tại sao lại thành ra thế này?

Lăng Tiêu khó được mà rung động, cũng thừa nhận mình có tình cảm với Thịnh Hoàn Hoàn, Lăng lão thái thái cho là rất nhanh bà có thể ẳm chắt, ai biết mới có mấy ngày mà mộng đẹp của bà đã vỡ vụn.

Thịnh Hoàn Hoàn không giấu diếm mà nói thật với bà: “Bà nội, đời này cháu và Lăng Tiêu không thể đến với nhau, thật xin lỗi đã làm bà thất vọng."

Trong tiếng nói bình tĩnh của Thịnh Hoàn Hoàn có bi ai cũng có kiên định, khiến Lăng lão thái thái cảm nhận được quyết tâm của cô.

Cô không giải thích nhiều với Lăng lão thái thái, nói xong những lời này đã cúp điện thoại.

Lăng lão thái thái không nghe được câu phàn nàn nào, nhưng bà lại biết lần này tình cảm giữa Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn thật sự không cứu vãn được nữa.

Trong thời gian qua đã xảy ra chuyện gì?

Sau khi Lăng Tiêu tiến vào phòng ngủ thì nằm co ro trên giường, rất nhanh trên ngũ quan thâm thúy đã rịn đầy mồ hôi, đêm nay hắn chưa ăn gì mà lại uống rượu, hiện tại đang đau bụng dữ dội.

Hôm nay Lăng Tiêu vốn nên nằm ở bệnh viện, nhưng hắn cố chấp xuất viện là muốn nói chuyện đàng hoàng với Thịnh Hoàn Hoàn.

Ai biết lại nghe thấy Thịnh Hoàn Hoàn chúc phúc Vương Vận Thi bên ngoài thang máy.

Cô biết rõ người mà Vương Vận Thi nói đến là hắn mà vẫn không thèm quan tâm nói ra câu chúc phúc như vậy.

Rốt cuộc cô có từng thật lòng với hắn chút nào không?

Kỳ thật Lăng Tiêu biết Thịnh Hoàn Hoàn hận hắn, nhưng ai có thể hiểu cho nổi đau trong lòng hắn?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK