Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hoàn Hoàn, em thật sự không muốn biết sao?"

Thịnh Hoàn Hoàn nhịn không được quay mặt đi: “Không muốn."

"Không muốn!" Đường Nguyên Minh cười rồi phối hợp nói: “Lăng Tiêu đi tìm Lăng Hoa Thanh, vết thương sau lưng hắn cũng đến từ đó, chẳng lẽ Hoàn Hoàn không hiếu kỳ nguyên nhân sao?"

Cho nên vết thương sau lưng Lăng Tiêu là do Lăng Hoa Thanh đánh?

Điều này có liên quan gì đến chuyện tối hôm qua của cô?

"Khi Lăng Hoa Thanh ra tù, cha anh từng đề cập với anh là năm đó Lăng Hoa Thanh từng có ân oán với hai nhà chúng ta, bảo anh phải đề phòng một chút."

Đường Nguyên Minh chỉ nói như vậy thôi, có nhiều thứ nói nhiều có vẻ cố ý quá, chỉ cần nhắc nhở một chút thì cô sẽ tự đi thăm dò.

"Anh nói là..."

"Bây giờ còn chưa xác thực chứng cứ." Đường Nguyên Minh lại thay đổi đề tài: “Nhưng anh đoán Lăng Tiêu ly hôn với em có một nửa nguyên nhân là vì Lăng Hoa Thanh, ông ta không đồng ý hai người ở bên nhau."

Thật sao?

Thịnh Hoàn Hoàn nhớ tới ngày cô và Lăng Tiêu đi đón Lăng Hoa Thanh ra tù, thái độ của ot đối với cô thật sự lộ ra chút lạnh lẽo.

Chẳng qua rốt cuộc Lăng Hoa Thanh có phải người phía sau màn hay không thì còn phải điều tra, cô sẽ không tin tưởng lời nói một phía của Đường Nguyên Minh.

"Cám ơn anh đã nói cho em biết những chuyện này, em sẽ điều tra rõ ràng."

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười với Đường Nguyên Minh, đáy lòng càng bài xích anh, cô luôn cảm thấy sự quan tâm của Đường Nguyên Minh đối với mình pha tạp rất nhiều thứ mà không phải thuần túy.

Sau đó cô bảo Trần Anh Kiệt dẫn hai người mà Đường Nguyên Minh an bài ra ngoài, để họ trở về cùng Đường Nguyên Minh.

Đường Nguyên Minh cũng không cưỡng cầu, khi rời đi ánh mắt lại tạm dừng trên người Trần Anh Kiệt hai giây.

"Anh Trần, giúp tôi điều tra Lăng Hoa Thanh nữa." Sau khi Đường Nguyên Minh rời đi, Thịnh Hoàn Hoàn nói với Trần Anh Kiệt.

Trần Anh Kiệt gật đầu: “Được."

"Làm phiền."

Thịnh Hoàn Hoàn cung kính khom người với Trần Anh Kiệt rồi quay người lại đi vào trong nhà, cô có vài chuyện cần Thịnh phu nhân chứng thực.

Văn Sâm nhận lệnh của Lăng Tiêu âm thầm bảo vệ Thịnh Hoàn Hoàn, vừa tới đã nhìn thấy Đường Nguyên Minh và Thịnh Hoàn Hoàn đứng chung, sau đó Lăng Tiêu liền nghe được tiếng gió.

Đáng tiếc Văn Sâm không dám đến quá gần, cho nên không nghe được hai người nói gì.

Sau khi Đường Nguyên Minh dẫn hai vệ sĩ rời đi, Văn Sâm lại gửi tin nhắn cho Lăng Tiêu: “Đường Nguyên Minh dẫn người của mình rời đi, Thịnh tiểu thư lại quay vào trong phủ."

Trông thấy tin nhắn này, khóe miệng Lăng Tiêu không khỏi nhếch lên, Đường Nguyên Minh bị loại rồi.

Nhưng với lòng dạ và thủ đoạn của anh thì anh sẽ không dễ dàng rời đi như vậy, trong Thịnh gia có tai mắt nên nhất định anh đã biết chuyện tối hôm qua.

Lăng Tiêu sắp xếp mọi thứ trong đầu lại, ý cười trên khóe miệng dần dần biến mất, có lẽ rất nhanh Thịnh Hoàn Hoàn sẽ tra được Lăng Hoa Thanh.

Nếu như cô biết mọi chuyện thì hậu quả sẽ như thế nào?

Ngoài cửa truyền đến tiếng nói của Bạch quản gia: “Thiếu gia, cậu muốn đến công ty hay là thông báo với cao tầng hủy bỏ hội nghị buổi sáng?"

Cả đêm Lăng Tiêu không chợp mắt tý nào, nhìn căn phòng trống rỗng trước mắt thì cảm thấy rất bực bội, cho dù hắn luôn không thừa nhận từ khi Thịnh Hoàn Hoàn đến thì trong nhà đã có thêm một thứ gọi là "Ấm áp".

Sau khi cô rời đi, ngôi nhà này lại khôi phục sự lạnh lẽo ngày trước.

Có nhiều thứ cảm nhận qua rồi mới biết nó quý giá thế nào.

Bạch quản gia: “Thiếu gia?"

Lăng Tiêu nói: “Không cần, tôi đến công ty."


Dù sao cũng không ngủ được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK