Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Tiêu cúi đầu nhìn về phía cô, đáy mắt xẹt qua vẻ kinh ngạc.

Thịnh Hoàn Hoàn bất chấp tôn nghiêm và đau đớn trên cổ tay, cô đứng lên, nhìn hắn mở miệng: "Lăng Tiêu, tôi biết bởi vì chuyện sáu năm trước, trong lòng anh có oán hận với tôi…"

Sáu năm trước cô ở trước mặt mọi người, tàn nhãn cự tuyệt hẳn để lựa chọn Mộ Tư, để cho hẳn bị mọi người cười nhạo.

Chuyện này, cô không quên.

Lăng Tiêu cười lạnh: “Thịnh tiểu thư, cô quá mức tự phụ rồi, chút chuyện nhỏ này còn chưa đủ để tôi ghi hận đến bây giờ:

Thịnh Hoàn Hoàn nói, "Được, vậy tôi coi như anh ghét phụ nữ, tôi chấp nhận hôn nhân vô tính, sau khi kết hôn tôi cam đoan tuyệt đối sẽ không quấn quít lấy anh, khiến anh phiền não.”

"Anh cũng thấy đấy, lão thái thái và Thiên Vũ đều rất thích tôi, sau khi tôi gả tới, nhất định sẽ hiếu thuận với lão thái thái, cũng sẽ dụng tâm chăm sóc Thiên Vũ, để cho thăng bé mỗi ngày đều vui vẻ, tuyệt không để cho nó bị bất kì tổn thương nào.”

Lăng Tiêu nhìn cổ tay bị kẹp của Thịnh Hoàn Hoàn, hiển nhiên bị thương không nhẹ, giờ phút này đã sưng lên, nhưng cô giống như không cảm thấy đau đớn.

Đây rốt cuộc là một người phụ nữ như thế nào?

Lăng Tiêu khôi phục vẻ lạnh lùng chất vấn cô: "Cô cảm thấy tôi sẽ tin sao?"

Phụ nữ giỏi nhất không phải là nói dối và ngụy trang sao?

“Chờ tôi nói xong, anh nhất định sẽ tin tôi.”

Thịnh Hoàn Hoàn đem tình cảnh của Thịnh gia nói cho. Lăng Tiêu nghe.

Lăng Tiêu không tin cô, nhưng nếu như đem cuộc hôn nhân này coi như một cuộc giao dịch, hẳn có thể dễ dàng tiếp nhận cô hay không?

Quả nhiên nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói xong, Lăng Tiêu bắt đầu trầm tư.

Thịnh Hoàn Hoàn nắm chặt hai tay, sau lưng mồ hôi đổ ra như tắm, Lăng Tiêu trầm tư ngắn ngủn hơn mười giây, cô giống như đã trải qua thời gian mấy năm.

Giống như qua một thế kỷ, cô mới nghe thấy anh mở miệng: "Nếu cô không làm được, tôi sẽ diệt Thịnh gia”

Hắn đã hứa.

Lăng Tiêu đã đồng ý.

Thịnh Hoàn Hoàn chỉ cảm thấy mũi cay cay, giây tiếp theo nước mắt liền tràn đầy khóe mi, cô kích động nói không nên lời, chỉ có thể liên tục gật đầu.

Sam Sam được cứu, Thịnh gia cũng được cứu!

Người phụ nữ thật sự là động vật buồn cười, vừa mới ném cô xuống đất không thấy cô khóc, cổ tay thiếu chút nữa bị kẹp đứt cũng không thấy cô khóc, hiện tại như cô mong muốn cô lại khóc.

Khóc và cười như một kẻ điên. Lăng Tiêu chán ghét nói: "Đừng vui mừng quá sớm, chưa chắc cô có tư cách này.”

Thịnh Hoàn Hoàn kịp phản ứng, lau nước mắt: "Anh có thể gọi bác sĩ tới kiểm tra, tôi có phải là người trong sạch hay. không tra là biết.”

Tiếp theo chợt nghe thấy Lăng Tiêu nói, "Tôi không tin bất kì kẻ nào.”

Thịnh Hoàn Hoàn khựng lại, ngay sau đó trời đất quay cuồng, thân thể đã bị đè lên sô pha.

Chuyện kế tiếp, là sự sỉ nhục mà trước giờ Thịnh Hoàn Hoàn chưa từng cảm nhận qua……

Tiếp theo Lăng Tiêu ném khăn ướt vào thùng rác, nói với Thịnh Hoàn Hoàn, "Nếu bây giờ nó vẫn còn sống, tôi sẽ mang em gái cô toàn vẹn trở về 12 giờ.

Giờ khắc này, Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên rất cảm kích Mộ Tư mấy năm nay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK