Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thịnh Hoàn Hoàn dừng lại rồi đột nhiên xoay người, cầm cái ghế trong tay hung hăng đập về hướng Đường Nguyên Minh.

Đường Nguyên Minh đưa tay chặn cái ghế lại, trên khuôn mặt tuấn mỹ không hiện chút tức giận nào: “Trời còn chưa sáng, em trở về ngủ một lát nữa đi."

Nói xong, Đường Nguyên Minh quay người tiến vào phòng ngủ.

Thịnh Hoàn Hoàn lập tức đi theo vào, trên gương mặt trứng ngỗng tinh xảo là vẻ căm hận không tiêu tan được: “Đường Nguyên Minh, anh biết mình đang làm gì không? Có lẽ người nhà và bạn bè đang tìm tôi khắp nơi, anh giam lỏng tôi ở đây có ý nghĩa gì?"

Đường Nguyên Minh nhìn mu bàn tay mình bắt đầu sưng lên thì nhếch môi lên lạnh nhạt cười nói: “Em luôn ở bên cạnh anh thì sao lại không có ý nghĩa?"

"Vậy niềm vui của tôi tsao? Tôi có người nhà bạn bè, chẳng lẽ anh muốn bẻ gãy cánh của tôi, nuôi nhốt tôi như chim trong lồng sao?"

Thịnh Hoàn Hoàn tức đến toàn thân phát run, cô nắm chặt hai tay lạnh lẽo nhìn người đàn ông trước mắt: “Tôi không yêu anh, nếu cưỡng ép nhốt tôi ở đây thì anh chỉ có được một con búp bê không có linh hồn thôi."

Đường Nguyên Minh không quan tâm mà cười cười, mở tủ quần áo ra lấy cái áo choàng khoác lên người rồi nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Nếu em muốn tự do thì suy nghĩ đến chuyện kết hôn với anh đi, anh chờ em trả lời."

Nói xong, Đường Nguyên Minh đi ra ngoài, nhưng đột nhiên lại dừng bước rồi quay đầu nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn và nói: “Nếu em muốn đợi Lăng Tiêu tới cứu mình thì nên sớm dẹp suy nghĩ đó đi, hắn vĩnh viễn không về được."

Tim Thịnh Hoàn Hoàn đau nhói: “Anh nói vậy có ý gì?"

Đường Nguyên Minh nhếch môi cười với cô rồi “Đùng" một tiếng đã khóa cửa lại.

"Anh đừng đi, nói rõ rang lời vừa rồi đi." Thịnh Hoàn Hoàn lập tức tiến lên, lại phát hiện cửa bị khóa lại, cô tuyệt vọng đập hai cái lên cánh cửa: “Đường Nguyên Minh, anh trở lại cho tôi..."

Nhưng Đường Nguyên Minh không phản ứng đến cô nữa.

Đường Nguyên Minh rời đi, anh nhốt Thịnh Hoàn Hoàn trong phòng ngủ, không có điện thoại không có di động và cả TV nên cô không cách nào liên lạc với bên ngoài.

Bởi vì nơi này là tầng cao nhất nên cửa sổ đều là dạng khóa chặt.

Thịnh Hoàn Hoàn muốn quăng giấy cầu cứu cũng không vứt đi được.

Cô tuyệt vọng ngồi dưới đất, nhiều lần nghĩ đến câu nói sau cùng của Đường Nguyên Minh.

Anh nói Lăng Tiêu vĩnh viễn không về được.

Đường Nguyên Minh sẽ không vô duyên vô cớ nói ra lời này, nhất định anh biết cái gì hoặc là lần này Lăng Tiêu đột nhiên ra nước ngoài là do anh giở trò.

Thịnh Hoàn Hoàn nhớ tới cuộc đối thoại trước đó với Văn Sâm, Lăng Tiêu đi Nam Phi, phía bên kia có súng, có mỏ, những thứ này đều là khối thịt làm người ta thèm muốn đỏ mắt, rất nhiều người nhớ thương.

Nếu như Đường Nguyên Minh cũng có thế lực ở bên kia rồi lôi kéo mấy tên đại ca bên đó cùng đối phó Lăng Tiêu thì tình cảnh của hắn sẽ rất nguy hiểm.

Thịnh Hoàn Hoàn càng nghĩ càng lo lắng, nhưng hiện tại cô không ra được, không cách nào liên lạc với bên ngoài nên hoàn toàn không biết tình hình của Lăng Tiêu ở Nam Phi.

Còn Văn Sâm, nghĩ đến anh ta làm Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt áy náy.

Nếu cô không bảo Văn Sâm để súng xuống thì có lẽ anh ta sẽ không chết!

Còn có ba, ba nhất định biết cô bị bắt cóc.

Xe của Thịnh Hoàn Hoàn còn đậu ở ven đường, điện thoại cũng ở trong đó, vệ sĩ hôm qua đi theo nhất định biết cô bị bắt cóc.

Không biết họ báo cảnh sát chưa, cảnh sát có tìm được nhà máy bỏ hoang hay không.

Nếu như ba trông thấy những thi thể này thì nhất định sẽ nổi điên.

Cô phải đi ra ngoài, cô phải nghĩ cách rời khỏi nơi này.

Thịnh gia.

Tối hôm qua sau khi Thịnh Hoàn Hoàn mất tích, Thịnh gia đã rối loạn cả lên.


Trần Anh Kiệt dẫn người đi tìm, cuối cùng điều tra được nhà máy bỏ hoang, chết quá nhiều người nên anh ta chỉ có thể báo cảnh sát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK