Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn phản ứng của lão thái thái, trong lòng Lăng Tiêu càng đau đớn, giọng nói khàn khàn: “Nó đã chết, chết vì tai nạn xe hồi đâu năm.”

“Chết… Đã chết?” Mặt Lăng lão thái thái trắng nhợt, vài giây sau cả người đã ngã xuống đất.

“Bà nội." Lăng Tiêu vội đỡ lấy bà, cẩn thận dìu bà ngồi xuống.

Lăng lão thái thái giương miệng, vẫn luôn run rẩy, sau một lúc lâu mới đau đớn khóc thành tiếng: “Tạo. nghiệt… Lăng gia chúng ta đã tạo nghiệt gì…”

Nghe thấy tiếng khóc xé lòng này, Lăng Tiêu bỗng hơi hối hận đã nói chuyện của An Niên cho lão thái thái, nhưng có một số việc hắn phải làm rõ.

Tỷ như, ba có biết An Niên còn sống hay không?

Vì sao An Lan phải dùng một cái thai chết để giấu trời qua biển, đưa An Niên vừa ra đời đến Mỹ, trộm nuôi nấng lớn lên?

Năm đó Lăng Tiêu cũng không hiểu nổi mấy vấn đề này, bởi vì chuyện quá khứ của An Lan, Lăng Tiêu đoán được một vài điều, sở dĩ An Niên vừa sinh ra đã bị đưa đến Mỹ và theo họ mẹ là vì cậu không phải huyết mạch của ba.

Hắn cũng từng gọi điện thoại chất vấn An Lan về thân phận của An Niên, kết quả được nghe thấy trùng khớp với suy đoán của hắn. Cho nên những năm gần đây hắn càng hận An Lan.

Nhưng hiện tại, thân phận của Tích Nhi bị xác nhận, Lăng Tiêu bắt đầu hoài nghi chuyện mà hắn luôn cho là đúng có khả năng không phải như mình đã nghĩ.

Đáng tiếc An Niên đã chết, thi thể của cậu bị đốt thành tro, bị an táng ở dị quốc tha hương.

“Vi sao nó vừa sinh ra đã bị tiễn đi?” Tuy không đành lòng, nhưng sau khi lão thái thái bình tĩnh lại một chút, Lăng Tiêu vẫn mở miệng hỏi: “Có phải cũng là vì ba hoài nghỉ nó không phải con của ba không?”

Lão thái thái lắc đầu, giọng khàn khàn nghẹn ngào: “Bà không biết, lúc ấy họ đã dọn ra ngoài ở."

Lăng Tiêu xoa xoa mặt, nói với lão thái thái: “Con đi lấy một thứ.”

Không bao lâu sau, Lăng Tiêu cầm hai cuốn album tiến vào.

Lúc này cảm xúc của lão thái thái đã vững vàng rất nhiều, Lăng Tiêu đưa một quyển album cho bà: “Đây là con tìm được khi thu gom di vật của An Niên, bên trong có ảnh hồi nhỏ của nó.”

Lăng lão thái thái nhận lấy rồi mở album ra, từng tấm hình trẻ con xuất hiện trước mắt.

Hình An Niên đầy tháng, kỷ niệm 100 ngày, lưu niệm đầy năm, sinh nhật hai tuần tuổi…

Vừa xem hai tấm đầu, Lăng lão thái thái đã khóc không thành tiếng: “Đứa nhỏ này giống y như ba con hồi nhỏ như đúc, nó là huyết mạch của Lăng gia chúng ta…”

Mặt Lăng Tiêu không còn chút máu, đôi tay siết chặt thành quyền.

An Niên cũng là đứa em cùng cha cùng mẹ với hắn. Một khi đã vậy, vì sao An Lan lại muốn tiễn cậu đi, vì sao không cho An Niên nhận ba?

Lăng Tiêu biết rõ Lăng Hoa Thanh yêu thương mình đến mức nào nhất, nếu ông biết An Niên là con mình thì _ nhất định cũng sẽ yêu quý và bồi dưỡng gấp bội.

Lăng Tiêu nhớ tới giọng nói chắc chắn của An Lan thì nói với Lăng lão thái thái: “Sau khi biết thân phận của An Niên, con có gọi điện thoại chất vấn người kia, bà ta nói An Niên không phải con của ba.”

Lăng lão thái thái lắc đầu, nói rất chắc chắn: “Không có khả năng, nó chính là con của ba con, trong mấy anh em thì ba con đẹp nhất, môi hồng răng trắng, ai cũng khen nó xinh đẹp, cho rằng nó là con gái, đứa trẻ trong ảnh giống ba con hồi nhỏ như đúc.”

Lúc nói chuyện, lão thái thái nhanh chóng lật ra sau, mãi đến khi An Niên trưởng thành, ngũ quan vẫn có vài phần tương tự Lăng Hoa Thanh khi còn trẻ.

Nước mắt của lão thái thái sắp chảy khô, đau đớn mà nói với Lăng Tiêu: “An Niên là con của ba con, Tích Nhi cũng là con của ba con, nhưng vì sao, rốt cuộc vì sao lại làm thành như vậy…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK