Mục lục
Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần trước người của Vũ Yến đi ra ngoài liên hoan, mọi người đều thấy Lam Nhan và Lăng Tiêu ở bên nhau, chỉ là lúc ấy họ chưa nhận ra Lăng Tiêu thôi.

Hiện tại nhận mấy người phụ nữ này vào thì còn bí mật gì đáng nói?

Lăng Tiêu cố ý làm cô khó chịu đúng không?

Sau khi đi ra từ văn phòng Lý Hưng Hoài, Lăng Kha lo lắng nhìn Thịnh Hoàn Hoàn: “Nếu không chúng ta rời khỏi Vũ Yến đi, nhìn thấy mấy người phụ nữ này là bực mình.”

Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu: “Chúng ta tới trước, vì sao phải đi, có đi cũng là họ đi, Lăng Kha, chúng †a có mục tiêu của mình, đừng bị họ ảnh hưởng.”

Lăng Kha nhìn Triệu Giai Ca tự tin phấn chấn, tâm tình đặc biệt hạ suy sụp.

Triệu Giai Ca, hoa hồng trằng yêu mà không được trong lòng Lệ Hàn Tư. Nếu không phải Lệ Hàn Tư uống say gọi tên cô ta thì cô cũng không biết đến bây giờ Lệ Hàn Tư vẫn còn nhớ nhung Triệu Giai Ca, cô cho rằng anh ta sớm đã hết hy vọng.

Đối mặt với cô ta, Lăng Kha rất khó khống chế không bị cô ta ảnh hưởng.

Thịnh Hoàn Hoàn đi ra từ bãi đỗ xe, Mao Tuấn và Lữ Nguyên Lãng thấy cô thì lập tức chạy tới.

Mao Tuấn hưng phấn nói: “Phó đội, rốt cuộc cô cũng tới, không ngờ lại có bất ngờ lớn như vậy, minh tinh đó, còn về chung đoàn xe với chúng ta.”

Lữ Nguyên Lãng cũng kích động không thôi: “Không ngờ bình thường Lam Nhan lại là người hiền hoà như thế, hôm qua cô ấy còn mời chúng tôi ăn cơm, còn có Triệu Giai Ca, thật là nữ thần của tôi!”

Lăng Kha không cho mặt mũi mà trợn mắt: “ Nữ thần? Mắt anh sao vậy Lữ Nguyên Lãng, chẳng lẽ Hoàn Hoàn không xinh đẹp bằng Triệu Giai Ca?”

Lữ Nguyên Lãng gãi gãi đầu: “Không phải phó đội đã kết hôn sao?”

Mao Tuấn cũng nói: “Đương nhiên Phóp đội xinh đẹp, nhưng chúng tôi là thanh niên độc thân chưa kết hôn, mọi người phải thông cảm cho chó độc thân tụi tôi chứ!”

Lăng Kha cười lạnh và nói: “Mắt người ta cao lắm, ưng các người sao? Nhân lúc còn sớm bỏ cuộc đi là vừa!”

Lam Nhan mơ ước Lăng Tiêu, cả Lệ Hàn Tư mà Triệu Giai Ca cũng chướng mắt, sao lại nhìn trúng hai tay đua hai bàn tay trăng là Mao Tuấn và Lữ Nguyên Lãng này?

Mao Tuấn và Lữ Nguyên Lấng bị Lăng Kha đả kích không nhẹ, đương nhiên bọn họ cũng tự mình hiểu lấy, nhưng vẫn muốn nói sướng miệng một chút, người ta có gia thế gì, sao lại coi trọng bọn họ được.

Thịnh Hoàn Hoàn đứng xa xa nhìn Lam Nhan một cái, mặt không cảm xúc nói: “Huấn luyện đi, đừng ba hoa”

Lăng Kha và Thịnh Hoàn Hoàn lên xe.

Sau đó Lam Nhan và Triệu Giai Ca cũng lên xe.

Sau một giờ, Thịnh Hoàn Hoàn bước xuống xe, Lam Nhan cũng đi xuống, cô ta nhìn Thịnh Hoàn Hoàn và nói: “Không ngờ kỹ thuật lái xe của Thịnh tiểu thư tốt như vậy.

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười: “Cô và Triệu tiểu thư cũng không tồi, thật bất ngờ, Hải Thành của chúng ta thật là ngọa hổ tàng long!”

Nhìn từ buổi luyện tập vừa rồi, thực lực của Lam Nhan và Triệu Giai Ca đều không tầm thường, điều này làm Thịnh Hoàn Hoàn rất bất ngờ, cô còn tưởng họ chỉ là bình hoa di động, hiện tại xem ra cô đã quá sai.

Triệu Giai Ca khiêm tốn nói: “Nói đến ngoạ hổ tàng long thì tôi chẳng là gì trước mặt cô và Lam tiểu thư cả.”

Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Kỹ thuật của Lam tiểu thư thật sự làm người ta trầm trồ.”

Lam Nhan lạnh nhạt cười nói: “Phải không, cảm ơn Thịnh tiểu thư khen ngợi, tính ra cũng phải cảm ơn Lăng Tiêu, năm đó ở Mỹ, anh ấy không ít lần chỉ dạy cho tôi.”

Ngay từ khi nhìn thấy Lam Nhan, Thịnh Hoàn Hoàn liền biết cô gái này không đơn giản chỉ tới thi đấu mà thôi.

Xem đi, nhanh vậy đã sốt ruột chạy đến trước mặt cô diễu võ dương oai rồi.

Thịnh Hoàn Hoàn biết nghe lời phải: “Phải không, Lăng Tiêu luôn mặt lạnh tim cứng, anh ta chịu luyện tập cho Lam tiểu thư thì chắc cô cũng không ít lần làm nữũng đúng không”

Lam Nhan sửng sốt, không ngờ Thịnh Hoàn Hoàn lại nói ra lời này, chỉ ngơ ra một lát liền nói: “Cũng không cần, lúc ấy Lăng Tiêu rất hiền hoà, không lạnh lùng như hiện tại.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK